Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 551 - Chương 551: Trường Thương Xuất Thế!

Chương 551: Trường thương xuất thế! Chương 551: Trường thương xuất thế!

Ai cũng không nghĩ ra, ở trong lúc tất cả mọi người vì binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương mà tranh nhau vỡ đầu, Tô Tiểu Bạch lại huy động mấy trăm ngàn cái bóng, làm ra một cử động lớn ở dưới lòng đất của Thánh Thủy Rừng Rậm.

Dựa vào đào mỏ thu thập tài liệu hàng đầu, Tô Tiểu Bạch thu về đến một tỷ Cổ Nguyên!

Tất cả cái bóng hóa thân thành thợ mỏ cần cù chịu khó, đào bới khắp nơi, đem bảo vật giấu ở bên trong Thánh Thủy Rừng Rậm đều đào đến sạch bách.

Mặt khác, Tô Tiểu Bạch đem công pháp Tổ Trụ Cấp vơ vét được trên người những thị vệ của các Thánh Tử Thánh Nữ khác tập trung lại.

Nhắc tới cũng kỳ quái, những thị vệ cấp Vượt Cổ này, trên người mặc dù cũng không có công pháp Cổ Cấp, nhưng công pháp Tổ Trụ Cấp thì gần như chất thành đống.

Bọn họ chân chính có thể tu luyện không tới mấy bộ, phần lớn chẳng qua chỉ là coi như vật sưu tầm, chất đống lại trong tu di nạp giới.

Cái này cũng đại biểu cho việc trước khi trở thành thị vệ, bọn họ cũng trải qua rất nhiều tràng chiến đấu, công pháp Tổ Trụ Cấp của đối thủ chết trong tay bọn họ, hết thảy đều bị bọn họ thu vào tu di nạp giới của chính mình.

Dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều giống như Tô Tiểu Bạch, có thể dựa vào không gian một khóa luyện công lĩnh ngộ tất cả công pháp.

Vì vậy những công pháp này ở trong tay bọn họ, căn bản không cách nào toàn bộ tu luyện hết, phần lớn đều đặt vào hít bụi.

Trên người mỗi tên thị vệ, gần như đều chất đống mấy trăm bản công pháp Tổ Trụ Cấp!

Những công pháp này đến trong tay Tô Tiểu Bạch, thì tương đương với đánh chết một người thị vệ, Tô Tiểu Bạch sẽ hợp thành được thêm chừng mấy bộ công pháp Cổ Cấp!

“Ồ ồ, bây giờ đã có năm mươi bản công pháp Cổ Cấp.”

Tô Tiểu Bạch không khỏi than thở, tài sản của những thị vệ cấp Vượt Cổ này tất cả đều béo mỡ, so với những Thượng Cổ Kỷ Nguyên Tôn Giả chém chết ở trong Đại Á Vũ Trụ kia, bọn họ có thể nói là thuộc về cấp bậc phú hào.

Mà vào lúc này, trong vùng trung bộ của Thánh Thủy Rừng Rậm, cũng truyền đến khí thế kịch liệt.

Có những thị vệ khác bắt đầu kịch chiến

.”Rốt cuộc phát hiện Hám Giới Trường Thương sao? Coi bộ đã dẫn tới một trận chiến tranh trên quy mô lớn!”

Thị vệ cấp Vượt Cổ bắt đầu phát sinh xung đột ác liệt, nói là chiến tranh cũng không quá đáng chút nào.

Tô Tiểu Bạch men theo khí thế mà đi, phát hiện đã có năm sáu chục tên thị vệ tập trung ở nơi này.

Khiến cho hắn không nghĩ tới là, vẫn còn có nhiều thị vệ của Thánh Tử Thánh Nữ như vậy, người sống sót vẫn còn hơn phân nửa.

Phải biết, chỉ dựa vào đoạn đường ở vùng trung bộ này, chẳng qua là một mình Tô Tiểu Bạch liền chém chết ba bốn chục tên thị vệ.

Thiên Xu Thánh Địa có bảy vị Thánh Tử, bảy vị Thánh Nữ.

Điều này cũng đại biểu tổng số thị vệ chỉ có một trăm bốn mươi người.

Trừ đi mười người phe mình, còn có ba bốn chục người bị Tô Tiểu Bạch chém giết.

Còn dư lại thị vệ nhiều như rừng cũng sẽ không vượt qua chín mươi người.

Có thể còn nhiều người sống sót đi tới nơi này tranh đoạt binh khí như vậy, bản thân điều này là một chuyện vô cùng khó mà tin nổi.

Dọc đường, Tô Tiểu Bạch nhưng mà gặp được một ít sinh mệnh Cổ Vực cấp Viễn Cổ Bá Giả, coi như là hắn cũng chỉ có thể tránh thật xa, từ xa đi lách qua nó, không muốn trêu chọc loại đồ vật khó dây dưa này.

Vốn dĩ theo dự tính của Tô Tiểu Bạch, coi như tính cả mình bên trong, người có thể tới chỗ này sẽ không vượt qua hai mươi người.

Nhiều nhất, như vậy quá lắm là sẽ đưa tới một trận tỷ đấu sinh tử ngắn ngủi, rất nhanh liền sẽ phân ra thắng bại.

Nhưng mà trừ đi mười tên thị vệ cá biệt trước kia bị mình diệt sạch, nhóm Thánh Tử Thánh Nữ gần như đều có thị vệ của riêng mình tiến vào nơi đây, đây là điều Tô Tiểu Bạch tuyệt đối không ngờ tới.

“Coi bộ vẫn có Thánh Tử Thánh Nữ giữ lại thủ đoạn, không tiếc giá cao giao cho thị vệ của mình pháp bảo bảo mệnh vô cùng trân quý!”

Tô Tiểu Bạch thầm nghĩ trong lòng, những thị vệ cấp Vượt Cổ này không thiếu tồn tại có thực lực tương đương với Thượng Cổ Ức Kỷ Tôn Giả, những người này cầm pháp bảo bảo mệnh Cổ Cấp trong tay, quả thật đủ để tránh đi sinh mệnh Cổ Vực cấp Viễn Cổ Bá Giả, dù là chính diện đối mặt, cũng còn cơ hội sống sót chạy trốn.

Chính là dựa vào các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng này, đông đảo thị vệ chịu đựng được uy áp cấp Tuyên Cổ Quân Vương, chịu đựng qua uy hiếp của sinh mệnh Cổ Vực cấp Viễn Cổ Bá Giả, lại chịu đựng qua hành trình kinh khủng dài vô tận.

Nhưng rất nhiều người lại không thể chịu đựng qua những thị vệ khác đuổi giết.

Binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương bị chừng mấy nhóm người đồng thời phát hiện, lúc này liền đưa tới một trận hỗn chiến trên quy mô lớn.

Ai cũng không thể trước hết đoạt được binh khí, kéo theo những thị vệ khác đều là lục tục chạy tới, vì tranh đoạt Hám Giới Trường Thương, cũng trước sau gia nhập vào trong hỗn chiến.

Cuối cùng diễn biến thành một trận hỗn chiến của mấy chục tên cấp Vượt Cổ, tình cảnh không hề kém cạnh với khu vực trung tâm của Đại Á Vũ Trụ.

Vốn dĩ, cục diện như thế là điều Tô Tiểu Bạch không ngờ tới.

Nhưng từ kết quả đến xem, tình huống biến thành thế cục hắn trở thành cá vào trong nước.

Đùa, mấy trăm Cổ Tôn cách không đấu pháp, Viễn Cổ Bá Giả thỉnh thoảng cảnh cáo bằng Cổ Chi Đại Đạo, dưới tình cảnh như vậy trong Đại Á Vũ Trụ, Tô Tiểu Bạch đều lăn lộn qua, loại loạn chiến quy mô này đối với hắn mà nói chẳng qua chỉ là tràng diện nhỏ.

Sau khi biết được loạn cục phát sinh từ Tô Tiểu Bạch bên kia, phản ứng đầu tiên của Vân Khê Quận Chúa là yêu cầu Tô Tiểu Bạch trước tiên chờ thời cơ, rồi lại hành động, phải cân nhắc thật kỹ.

Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, đây là đạo lý xưa nay không đổi.

Người chết vì tiền chim chết vì ăn, dưới loại thế cục này ai ai cũng không thể lập tức cầm xuống binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương, coi như lấy được rồi cũng không có khả năng còn sống rời đi.

Người cười đến cuối cùng là bên thắng, làm không tốt Tô Tiểu Bạch còn giúp nàng vớt được một đợt.

Nhưng mà không đợi Vân Khê Quận Chúa truyền đạt chỉ thị, Tô Tiểu Bạch liền gia nhập chiến trường, đâm đầu về đám người kia, ai ngăn cũng không được.

Vùng trung bộ Thánh Thủy Rừng Rậm, là một mảnh núi hoang từ cây cối cổ xưa màu máu cùng loạn thạch hỗn hợp mà thành.

Long Thương Quân Vương chọn lựa nơi chôn xương vì chính mình quả thật không có bao nhiêu chú trọng, lập một tấm bia đá tản ra vẻ bi thương Tuyên Cổ, rồi sau đó liền xuống mồ.

Trên tấm bia đá, Long Thương thức tỉnh, cố nhân lại không còn.

Chuôi Hám Giới Trường Thương này phát ra tiếng vang trầm thấp, giống như là mãnh thú bị thương đang rên rỉ.

Lần bạo động này hoàn toàn chính là bắt nguồn từ thanh Trường Thương Hám Giới này.

Nó lẻ loi đứng sừng sững ở giữa núi hoang vắng lặng, trên chín tầng trời không ngừng truyền đến tiếng sấm, chùm ánh sáng từ trên người trường thương bắn ra che mây cùng mặt trời, nghiền nát hư không, không ngừng quay vần.

Cỗ khí tức này kéo dài không suy, vừa rung động lại dọa người, mặc dù Tuyên Cổ Quân Vương đã vẫn lạc vô số năm, nhưng giờ phút này thật giống như hắn tự tay nắm chặt thanh binh khí này, đang quan sát trần thế.

Trong mơ hồ, khí tức cấp Tuyên Cổ Quân Vương thông qua Hám Giới Trường Thương tản ra, ngưng tụ ở trên trời, từ bên ngoài Thánh Thủy Rừng Rậm là có thể cảm giác cỗ uy áp cấp Tuyên Cổ Quân Vương chính là từ nơi này mà tới!

Uy nghiêm của Vương Giả tự nhiên nảy sinh.

Tại vô tận tuế nguyệt dài dằng dặc trước đó, chuôi thần binh lợi khí này đã từng bầu bạn Long Thương Quân Vương chinh chiến tứ phương, đánh đâu thắng đó.

Nhiều năm sau khi cảnh còn người mất, vị cường giả này mang theo không cam lòng bỏ mình nhiều năm, chỉ có trường thương còn canh giữ tại nơi chôn xương của hắn.

Từng tên cường giả Cổ Cấp ôm hận rơi xuống cũng sẽ đem binh khí chính mình yêu nhất cùng mai táng, nhiều năm sau khi thanh binh khí này lại lần nữa xuất thế, tượng trưng cho thời đại kia đã hoàn toàn đi xa.

Tô Tiểu Bạch nghe được thanh âm ong ong của trường thương, không ngờ lại cảm thấy có chút tịch mịch.

Không khó tưởng tượng năm đó thanh Thương này trong tay Long Thương Quân Vương là có bao nhiêu khí phách, một thanh Hám Giới Trường Thương giết đồng cấp không địch thủ, không nghĩ tới kết cục cuối cùng lại như thế này!

Không biết là nếu như Long Thương Quân Vương biết, thần binh chính mình yêu mến trải qua nhiều năm tuế nguyệt như vậy, mà khi tái hiện lại nhân gian lại là nhìn thấy chiến tranh giống như Luyện Ngục, thì sẽ có tâm tình gì?

Bình Luận (0)
Comment