Ba người đều đã chuẩn bị ổn thỏa để tiến về phòng tuyến phía sau Tiên Hậu Quốc.
Nếu như không có người nhắc, trên căn bản thì không ai có thể nhìn ra được đây là toàn bộ lực lượng của một Quân Đoàn, Quân Đoàn Bạch Ảnh vừa mới thành lập không có bất kỳ cờ hiệu, căn bản không có bất kỳ ai coi trọng nó.
Quân Đoàn Trưởng vừa mới nhậm chức Tô Tiểu Bạch cũng không thèm để ý đến những thứ này, so với ở những Quân Đoàn khác làm thủ hạ, chính mình động thủ tự nhiên càng sung túc càng tự do hơn.
Kim Tinh Thánh Tử võ trang đầy đủ, trang bị từ lòng bàn chân đến tận răng, toàn thân gió thổi không lọt, nghiêm chỉnh mặc vào một bộ trang phục phòng ngự đỉnh cấp.
Vân Khê Quận Chúa cũng mang theo binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương tịch thu được từ trong đại chiến ở vòng ngoài Cổ Vực, vẻ mặt căng thẳng, hiển nhiên vô cùng khẩn trương.
Chỉ có Tô Tiểu Bạch một người mang theo giáp nhẹ ra trận, gương mặt ung dung, nói là đi công kích đánh úp địch quân, chẳng bằng nói là di ra ngoài dạo chơi một vòng.
“Ngươi cái này cũng quá sơ sài rồi đó, Bạch Ảnh Đoàn Trưởng!”
Kim Tinh Thánh Tử không có chút nào ý tứ xem nhẹ quân địch, thậm chí đã làm tốt chuẩn bị đối mặt thiên quân vạn mã, cho nên khi nhìn thấy Tô Tiểu Bạch không hề chuẩn bị chút gì, trong đầu có hơi chút không cam tâm.
Chính mình thì phí hết tâm tư để phòng bị, người này lại hoàn toàn không để ở trong lòng?
Tô Tiểu Bạch trong mắt tràn đầy hân thưởng: “Kim Tinh Thánh Tổ không hổ là nhân trung long phượng, coi bộ là nhân vật có thể đảm đương trọng trách lớn đây.”
Vân Khê Quận Chúa mặc dù có chút buồn cười, nhưng cũng rất tò mò không biết Tô Tiểu Bạch trong hồ lô là bán thuốc gì. Chỉ bằng vào ba người bọn hắn, lần chiến đấu này xác suất thành công tiếp cận vô hạn con số không, cho nên Tô Tiểu Bạch chắc hẳn còn có cách gì còn chưa nói ra.
Loay hoay nhìn qua tấm bản đồ vô cùng rách nát, Tô Tiểu Bạch đem lộ tuyến đi thông phía sau chiến trường phác họa ra đến, một bên vẽ một bên gạch chéo qua mấy chỗ vòng xoáy Thời Không.
Một vòng xoáy gần đó, Thú Vương Vệ đã xử lý xong.
Ba đại lối vào tổ kiến, tuyến đường thứ 2 thứ 3 đã càn quét, xác nhận an toàn.
Thông đạo trung bộ, đã thanh lý 35%...
Từ một loại mức độ nào đó tới nói, Tô Tiểu Bạch không cần mượn nhờ tấm bản đồ này liền có thể liên tưởng ra một tấm bản đồ rõ ràng trong đầu, hơn nữa bởi vì có lượng lớn phân thân đi trước dò đường, nơi nào an toàn nơi nào có địch nhân, Tô Tiểu Bạch so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng hơn.
Cho nên tấm bản đồ này, thật ra là cho hai vị phụ tá kia xem.
Tô Tiểu Bạch cần bọn họ phát huy hai cái tác dụng trong lúc hắn triển khai tập kích, đầu tiên là tìm tới vị trí điểm tiếp tế, thứ hai là phân tán lực chú ý của cường giả đỉnh cao trong Tiên Hậu Quốc, khiến cho Thần Tướng dù là trước hết trở lại cũng không kịp ngăn cản phân thân tự bạo.
So với những người khác, độ khó để Tô Tiểu Bạch hoàn thành nhiệm vụ cấp Thiên Tai này giảm mạnh, chỉ cần khóa chặt vị trí điểm tiếp tế, đem lượng lớn cái bóng đưa vào, lại trộn lẫn vào một cái bóng Bạch Kim, đừng nói là điểm tiếp tế, coi như là lô cốt cũng có thể nổ nát bấy.
Kim Tinh Thánh Tử cùng Vân Khê Quận Chúa võ trang đầy đủ, vừa vào trong vòng xoáy Thời Không hỗn loạn trong truyền thuyết lại phát hiện không tồn tại bất kỳ thứ gì uy hiếp, khuôn mặt tràn đầy vẻ không tưởng tượng nổi.
Không phải nói, Tiên Hậu Quốc đã sớm bày ra lượng lớn sinh mệnh Cổ Vực trong những vòng xoáy này sao?
Không phải nói, cường giả của Tiên Hậu Quốc đều âm thầm rục rịch, sẽ tiến hành ngáng đường cản chân?
Những mối nguy này hoàn toàn chưa từng xuất hiện, hai người đi theo Tô Tiểu Bạch nhàn nhã như đi dạo, thật hoài nghi mình rốt cuộc là đang đi thi hành nhiệm vụ hay là đang đi du lịch.
Đường tắt đi đến trận tuyến phía sau Tiên Hậu Quốc cần trải qua ba ngàn cái vòng xoáy Thời Không lớn nhỏ, cho dù là lấy thực lực cấp Tuyên Cổ Quân Vương cũng sẽ phải thấy choáng váng nhức đầu.
Huống chi, Kim Tinh Thánh Tử cùng Vân Khê Quận Chúa hai người này gần như toàn bộ hành trình đều duy trì sự chú ý tập trung cao độ, đường đi còn chưa vượt qua một nửa, người cũng đã nhức đầu muốn nứt, nhìn lại Tô Tiểu Bạch, hoàn toàn là một vẻ thư thái ung dung, thỉnh thoảng còn có thể từ trong một góc khuất mò ra một hai khối hóa thạch rất có giá trị sưu tầm, khiến cho người khác vừa bất đắc dĩ vừa có chút dở khóc dở cười.
Trình độ chưởng khống của người này đối với vòng xoáy Thởi Không, có phải hay không là hơi quá đáng sợ? Coi như là người ngày ngày qua lại nơi đây, cũng không dám ở trong vòng xoáy Thời Không tổ kiến rắc rối phức tạp như vậy nhàn nhã đi dạo chứ?
Bọn họ không biết là, một ngày trước khi bọn họ đi qua nơi này, Tô Tiểu Bạch đã phái ra lượng lớn phân thân đem hết thảy sinh mệnh Cổ Vực ở phụ cận càn quét hết sạch.
Phàm là sinh mệnh Cổ Vực chưa có đạt tới thực lực Tuyên Cổ Ức Kỷ Quân Vương, cũng sẽ bị tàn sát không bỏ sót, cho dù là gặp phải mục tiêu khó đánh chết, Tô Tiểu Bạch cũng sẽ mặc kệ giá cao mà điên cuồng phát động tự bạo, chỉ vì dọn dẹp ra một lối đi bằng phẳng nhất.
Cùng lúc đó, nhóm cái bóng tiến vào vòng xoáy Thời Không trước tiên, đã từ trong lối ra rời đi, tiến vào trong phạm vi Tiên Hậu Quốc.
Hiện ra trước mắt là hàng rào sắt thép dài đến mấy chục năm ánh sáng, cách mỗi đoạn cự ly còn xây dựng pháo đài to lớn cùng tháp quan sát, nghiễm nhiên chính là một tòa căn cứ sắt thép thật dài.
Nếu như cẩn thận dùng linh hồn lực đi cảm giác mà nói, thậm chí còn có thể nhận ra được chiến địa tiền tuyến cách nơi đây không xa, khí tức của nhóm người Tiên Hậu Quốc chấn động không ngừng, hiển nhiên đại chiến vẫn còn đang tiếp diễn.
Phía sau không ngừng có lượng lớn tài nguyên thông qua đường tiếp tế vận chuyển đến tiền tuyến, nhóm Viễn Cổ Bá Giả ở trong đó gánh vác nhiệm vụ của nhân công bốc vác, như là ong thợ hành tẩu qua lại trong vòng xoáy Thời Không cỡ nhỏ trên không trung.
Nói cách khác, phụ cận nơi đây tồn tại lượng lớn điểm tiếp tế, điểm tiếp tế trung tâm cung ứng cho Thần Tướng hẳn là ngay tại vùng này không sai!
“Cổ Chi Vụ Ẩn Đại Đạo!”
Tô Tiểu Bạch vận dụng Cổ Chi Đại Đạo, trước tiên tiêu trừ khí tức phân thân, đồng thời cũng tra xét được mấy chỗ tiếp tế gần với nơi này.
Thông qua linh hồn lực cảm ứng, Tô Tiểu Bạch phát hiện, bên trong những điểm tiếp tế này chất đống tài nguyên như núi, số lượng thiên tài địa bảo chất lượng cao cùng đan dược chất đầy kho hàng, càng có vô số binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương coi như vật tư cung ứng tiếp tế cho tiền tuyến, mỗi thời mỗi khắc đều đang vận chuyển hướng về chiến trường!
Cổ Nguyên, là Cổ Nguyên đầy đất.
Tô Tiểu Bạch mừng như điên, cái này còn cần gì phải đánh giết sinh mệnh Cổ Vực? Trực tiếp cướp vật tư cung ứng phía sau là được! Mình sẽ cướp đến phát mập, còn có thể giúp cho tiền tuyến Bắc Đẩu Quốc giảm bớt gánh nặng, một công hai việc, ngại gì không làm!
Một cái Cổ Chi Đại Đạo thực chất lặng yên vô hình hóa thành một thanh roi dài bắn ra, đem một nhân viện vận chuyển vật liệu chém chết tại chỗ. Sau một khắc, Tô Tiểu Bạch để cái bóng hóa thành bộ dáng tên nhân viên này, dựa theo ký ức rút ra từ trong đầu hắn, mò trở về điểm cung ứng vật liệu.
Một vị hộ vệ cả người đầy bắp thịt phùng mang trợn má: “Giáp Đá Vệ, ngươi không đi đưa đồ phòng ngự, lại quay trở lại đây làm gì? Ngươi chẳng lẽ không biết tiền tuyến vô cùng khẩn cấp, vô cùng cần những trang bị này sao? ! Nếu mà xảy ra chuyện không may, ngươi có một trăm cái đầu đều không đủ chết!”
Tô Tiểu Bạch không nhanh không chậm lấy ra đồ phòng ngự: “Nửa đường phát hiện đồ vật bị hư hỏng, không thể dùng! Ngươi cũng biết đám gia hỏa ở tiền tuyến không dễ phục vụ, nếu để cho bọn hắn biết chúng ta cung cấp đồ phòng ngự chất lượng thấp, đến lúc đó nắp nồi đều vung lên đầu chúng ta, ai mà gánh nổi cái trách nhiệm này chứ?”