Lấy thực lực của Tô Tiểu Bạch hôm nay, coi như là cái bóng bình thường tiến vào chiến trường cũng có thể trở thành cơn ác mộng của đông đảo hộ vệ.
Đại quân cái bóng chia binh hai đường, một bộ phận phụ trách công kích chiến lực nòng cốt trên tiền tuyến, một bộ phận khác thì là xông vào hậu phương Tiên Hậu Quốc, không tiếc bất cứ giá nào đi phá hủy phòng cụ chiến tranh.
Hai nhánh phân công rõ ràng, vừa có thể mang đến đả kích trí mạng cho Tiên Hậu Quốc, vừa có thể mang lại lợi nhuận khổng lồ cho Tô Tiểu Bạch!
Bởi vì phân thân gần như phủ khắp các chiến khu quan trọng, vì vậy chỉ riêng lợi nhuận mỗi ngày cũng đã mang về cho Tô Tiểu Bạch 10 ngàn tỷ Cổ Nguyên.
Các Thần Tướng của Tiên Hậu Quốc sau khi phát hiện đám quái vật này, lập tức thay đổi chiến lược, ra lệnh cho chiến lực tiền tuyến chủ yếu triển khai giằng co, đồng thời viện trợ nhất định cho hậu phương, do bọn họ cầm đầu mấy thế lực không ngừng dẹp loạn khắp toàn bộ biên giới Tiên Hậu Quốc, điên cuồng đánh úp tiêu diệt đám phân thân của Tô Tiểu Bạch!
Nhóm phân thân mặc dù đã có thực lực cấp Tuyên Cổ Ức Kỷ Quân Vương, nhưng dù sao Thần Tướng cũng là cấp Hoang Cổ Thiên Tôn, dù cho Tô Tiểu Bạch lại càn rỡ cỡ nào cũng phải cho bọn hắn mấy phần mặt mũi.
Nhóm cái bóng chống lại công kích của Thần Tướng, trên căn bản một hiệp liền sẽ bại trận, nhưng các Thần Tướng số lượng có hạn, cũng không phải là ba đầu sáu tay, căn bản không có khả năng triệt để xử lý hơn 10 triệu cái bóng, phần lớn thời điểm chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn tác oai tác quái, lại cũng không thể làm gì!
Sau vô số phen triền đấu, Tô Tiểu Bạch cũng bắt đầu hiểu rõ thêm khá nhiều về cảnh giới cấp Hoang Cổ Thiên Tôn, cái bóng phân thân ban đầu không cùng bọn hắn chiến đấu thẳng mặt, mà là thông qua hỗ trợ của cái bóng bạch kim, hợp thành khổng lồ sau đó triển khai tự bạo, loại công kích bất chấp hậu quả này khiến cho các Thần Tướng đều ăn quả đắng, giận đến tím người, không ngừng la mắng!
Hơn nữa bởi vì chiến lược của Tiên Hậu Quốc từ tấn công chuyển sang phòng thủ, nên tốc độ vơ vét chiến trường của Tô Tiểu Bạch bắt đầu chợt giảm, vì phá vỡ cục diện bế tắc, Tô Tiểu Bạch vận dụng thủ đoạn y như khi ở vòng ngoài Cổ Vực!
“Các ngươi đã không đánh, ta liền ép các ngươi đánh!”
Thông qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này. Tô Tiểu Bạch đối với những nhân vật trọng yếu của Tiên Hậu Quốc đã có hiểu biết nhất định.
Mỗi một vị Thần Tướng, đều sẽ có truyền nhân của mình, những truyền nhân này trên căn bản hoặc là quan môn đệ tử, hoặc là con cháu trong gia tộc.
Dung Nham Thiên Tôn ở chiến khu hạch tâm, cũng chính là Thần Tướng mang đám người Tô Tiểu Bạch về lần này, chính là một vị đại nhân vật trọng yếu nhất ở chiến khu trung bộ, hắn thống lĩnh 30 vùng chiến trường trọng yếu, trên căn bản có thể chi phối toàn bộ biến hóa chiến cuộc của chiến khu trung bộ.
Mà tả hữu hộ vệ của hắn, một tên là đệ tử quan môn Diệt Tuyệt Quân Vương, một tên là con trai trưởng Trảm Ma Quân Vương.
Hai ngươi này, ở trong lúc truy kích nhóm cái bóng cũng ra sức không ít, nhưng bọn hắn tuyệt sẽ không biết, lúc này Tô Tiểu Bạch đã để ý tới bọn họ!
“Tiên Hậu Quốc ngoại trừ thường xuyên cùng Bắc Đẩu Quốc khai chiến ra, cũng không hòa hợp cùng những Cương Quốc khác, trên căn bản đều nhờ vào Tiên Hậu Quốc Vương ra mặt chống đỡ, mới chưa có vạch mặt.”
“Nhưng mà bây giờ Tiên Hậu Quốc Vương không có ở đây, các ngươi lấy gì đi duy trì những quan hệ này?”
“Tiên Vương Quốc, Thiên Long Quốc, tiểu gia tới rồi!”
Hai cái bóng cũ ngưng tụ thành cái bóng khổng lồ, dưới gia trì của Cổ Chi Vụ Ẩn Đại Đạo, diễn hóa thành dung nhan của hai tên tả hữu hộ vệ.
Thực lực của Tô Tiểu Bạch vốn là cùng bọn chúng xấp xỉ, căn bản không cần thiết phải ngụy trang, mà hai người này hành sự từ trước tới giờ vẫn luôn ngang ngược càn rỡ, Tô Tiểu Bạch trực tiếp để cho bọn hắn đi gây họa liền xong chuyện!
Pháo đài Bắc Đẩu Quốc, ba người Tô Tiểu Bạch trở lại trong trận doanh, được nghênh đón rất là long trọng.
“Bạch Ảnh Vệ, ngươi và Quân Đoàn sáng lập một cái kỳ tích! Tiên Hậu Quốc Vương thậm chí còn vì ngươi mà bị quay mòng mòng!”
“Bạch Ảnh Quân Đoàn chỉ mới sáng lập đã làm ra công lao lớn như vậy, Bạch Ảnh Đoàn Trưởng không hổ là nhân vật xông qua 99 tầng Ma Tháp!”
“Bạch Ảnh Vệ, ta phải nhìn ngươi bằng cặp mắt khác xưa đấy, ha ha ha ha!”
Người ra mặt tán dương gần như đều là nhân vật cấp Thần Tướng, điều này khiến cho những hộ vệ khác có chút hâm mộ.
Bọn họ biết đám người Tô Tiểu Bạch lần này đi thi hành nhiệm vụ phi thường khó khăn, hơn nữa đối với địch quốc tạo thành đả kích không nhỏ, nhưng không nghĩ tới ngay cả việc hai vị Hoang Cấp đụng độ đều cùng bọn Tô Tiểu Bạch có liên quan.
Đại Hoang Thiên Tôn mặc dù thương thế chưa lành, nhưng vẫn là tự mình ra mặt: “Tiên Hậu Quốc lấy lui làm chiến, chuẩn bị theo chúng ta đánh giằng co lâu dài, đây là chiến lược bọn hắn am hiểu nhất, nhưng chúng ta sẽ không cho Tiên Hậu Quốc cơ hội này!”
“Giờ lão phu đã về, Mỏ Cổ Đại Hoang cũng sẽ không lại để cho bọn hắn xâm phạm, Tiên Hậu Quốc tấn công chúng ta nhiều năm như vậy, chúng ta cũng phải cho bọn hắn nếm mùi vị bị phản kích!”
Tô Tiểu Bạch bước lên phía trước, cùng đông đảo Thần Tướng ngắm nhìn bàn cát trận địa, trừ mấy chỗ chiến khu trọng yếu ra, những khu vực khác nhờ có đông đảo cái bóng công kích nên trên căn bản đã thất thủ, Tiên Hậu Quốc chỉ là muốn đoạt lại những đại khu này cũng phải tiêu tốn thời gian trên vạn năm.
Cũng chính là bởi vì công lao của Tô Tiểu Bạch to lớn, hắn mới bị những Thần Tướng khác nhất trí công nhận, hơn nữa nhóm phân thân bây giờ vẫn còn ở hậu phương Tiên Hậu Quốc đồ sát, cái này cũng ý nghĩa Tô Tiểu Bạch nắm trong tay tình báo chiến lược quan trọng nhất.
“Khu vực trung tâm, là võ đài của ba vị Thần Tướng Dung Nham, Phong Bạo, Cuồng Huyết, phía sau bọn họ có 11 tên Thần Tướng viện trợ giúp đỡ, một khối khu vực này chắc như bàn thạch, không cách nào tạo thành bất kỳ công kích có hiệu quả, coi như là nhân thủ của ta đi vào cũng sẽ ngay lập tưc bị đánh ra.”
“Ở vùng phụ cận chiến trường phía đông cùng phía đông nam, là cứ điểm tương đối yếu ớt, có thể đánh úp, phần lớn nhân viên tiếp viện chiến trường trung tâm đều là từ mấy chỗ này điều tới, ta đã thử tấn công hai địa phương này, đều lấy được thành quả tương đối khá.”
“Chiến trường phụ cận vùng trung bộ, Đạt Ma Tinh Vân chiến khu có trọng binh, ngàn vạn lần không nên đi! Nơi đó có ba tên Thần Tướng điều khiển thi thể chiếm đóng, thi triều triệu con có lực phòng ngự vô cùng kinh khủng, nếu như bị hãm vào nơi này, coi như tiêu tốn mấy vạn năm đều không thể thoát ra!”
Tô Tiểu Bạch trước tiên đem những tin tức trọng yếu giao phó cho đông đảo Thần Tướng, những thứ này gần như đều là kinh nghiệm lấy được trong thực chiến, đối với việc chuẩn bị phản công Tiên Hậu Quốc mà nói thì có giá trị cực kỳ khổng lồ.
Đại Hoang Thiên Tôn nghiêm túc nói: “Điều khiến người ta nhức đầu nhất chính là Tiên Hậu Quốc cùng Bắc Đẩu Quốc chúng ta không giống nhau, bọn họ ở yên một chỗ còn chúng ta phải di chuyển, cho nên có thể tự do hoán đổi giữa công và thủ, thời điểm tiến công toàn lực tấn công, thời điểm phòng thủ toàn lực phòng thủ, nếu như bọn họ không lộ sơ hở mà nói, chúng ta cũng rất khó tìm đến cơ hội!”
Tô Tiểu Bạch trong lòng nói thầm: “Không cho cơ hội, vậy thì ép bọn hắn cho cơ hội!”
Bên ngoài biên giới Thiên Long Quốc, Tô Tiểu Bạch cải trang thành Diệt Tuyệt Quân Vương, dẫn một nhánh Quân Đoàn cái bóng quy mô ngàn cái, trực tiếp vượt qua một bên phòng tuyến, xông vào trong đó.
“Diệt Tuyệt Quân Vương? Xin ngươi mau rời đi! Nơi này đã là cương vực của Thiên Long Quốc ta, nếu như ngươi tiếp tục hướng về phía trước, chính là xem như xâm phạm!” Hộ vệ quát lên: “Diệt Tuyệt Quân Vương, ngươi muốn gây ra chiến tranh hai nước sao?”
Tô Tiểu Bạch thờ ơ nói: “Vậy thì thế nào? Diệt Tuyệt Quân Vương ta muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, đám oắt con vô dụng các ngươi có thể cản sao?”