Nếu như mà Thần Tướng tự mình ra mặt chủ trì đại chiến, ví như chiến tranh biên giới giữa Bắc Đẩu Quốc và Tiên Hậu Quốc là thuộc về tình huống này, đây đã thuộc về cuộc chiến tranh của hai nước. Nhưng vì Hoang cấp cũng không thật sự tiến vào chiến đấu, đối với một Cương Quốc ổn định giàu mạnh hoàn toàn có thể tiến lui dễ dang, giống như Tiên Hậu Quốc muốn tấn công hay phòng thủ đều hoàn toàn tự do thoải mái.
Những nếu như do Hoang cấp tự mình ra trận, từ đó sẽ dẫn đến một loạt các hệ liệt trong chiến tranh, vậy thực sự là cuộc đại chiến giữa các cương quốc sẽ xảy ra.
Toàn bộ khu vực Cương Quốc ổn định, số lần bộc phát đại chiến còn chưa qua một bàn tay, một khi bùng nổ chính là cấp bậc hủy thiên diệt địa. Mà bây giờ còn là tình huống hai vị Hoang cấp Quốc quân còn chưa đi khỏi đệ nhị cổ vực. Một khi bọn họ rời đi, sẽ phát sinh chuyện gì thì không ai có thể tưởng tượng.
Càng làm cho Tiên Hậu Quốc hoảng sợ là cùng thời gian đó Quốc Vương Thiên Long Quốc cũng hướng bọn họ tuyên chiến, khoảng cách hai cương quốc khai chiến cũng chỉ có một đường tơ kẽ tóc.
Đối với Tiên Hậu Quốc mà nói, việc liên tục xảy ra những cuộc đại chiến này so với trời sập còn kinh khủng hơn.
Cùng lúc cùng đại quân của hai cương quốc tiến hành đại chiến, Tiên Hậu Quốc khổ không thể tả, chỉ có thể vừa đánh vừa lùi, nhưng chưa đến nửa năm đã mất hết một nửa giang sơn.
Nhưng mà lửa giận của Thiên Long Quốc còn chưa vơi, bọn họ giống như nổi điên, liên tục tấn công Tiên Hậu Quốc, không cho bất kì cơ hội nghị hòa nào.
Điều này cũng không thể trách Thiên Long Quốc, đầu tiên một vị quân đoàn trưởng được cả nước kính yêu bị giết, sau lại bị giết thêm một vị Thần Tướng. Cho nên Quốc quân Thiên Long Quốc chịu không được, trận chiến này không thể hòa giải. Tiên Hậu Quốc có khổ cũng không thể nói, chỉ có thể cam chịu cắn răng tiếp tục ứng chiến.
Thậm chí bọn họ đưa Diệt Tuyệt Quân Vương nộp ra vẫn không thể hòa giải cuộc chiến tranh này, có lẽ Thiên Long Quốc đã khó chịu nước láng giềng này từ lâu. Lần này có cớ khai chiến, nhất định sẽ không buông tha bất kỳ cơ hội.
Dung Nham Thiên Tôn chiến đấu đến cả người đẫm máu, giết địch vô số, giết ra giết vào, những vẫn không cách nào khống chế cục diện.
Các cường giả của Bắc Đẩu Quốc cùng Thiên Long Quốc lục tục tiến vào bên trong chiến trường, uy hiếp đến từ những Thần Tướng khiến cho Dung Nham Thiên Tôn và những Thần Tướng khác của Tiên Hậu Quốc bị ép đến không thở nổi, hơn nữa dường như trong những cương quốc này đều đã thương lượng xong, mặc dù tam quân khai chiến, nhưng không có sinh ra ma sát, lại nhất trí tấn công Tiên Hậu Quốc!
“Con mẹ nó, các ngươi thương lượng giỏi lắm!”
Các vị Thần Tướng của Tiên Hậu Quốc đều phát điên mắng chửi, bởi vì Tiên Vương Quốc cũng muốn xen vào cuộc chiến này, xâm chiếm lãnh địa Tiên Hậu quốc. Nhưng Tiên Hậu quốc không còn binh để phòng thủ, chỉ có thể trơ mắt xem Tiên Vương Quốc như tằm ăn rỗi, từng chút xâm chiếm hết lãnh thổ nước mình!
Tại chiến trường, người lui tới liên tục, chỉ còn vài xác chết của Bát Bách Vệ đi lạc, còn có tu di nạp giới trôi nổi bên trong hư không đều là mục tiêu của bọn hắn.
Tô Tiểu Bạch mượn cuộc chiến này đạt được rất nhiều Cổ Nguyên!
Dựa vào những Cổ Nguyên này, các hạng chức năng trong hệ thống cũng được nâng lên ít nhất hai mươi cấp, tất cả các năng lực gần như tăng gấp bội. Mà trên người Tô Tiểu Bạch, cổ chi đại đạo trong suốt mười năm đại chiến, tích lũy một cách nhanh chóng tới một vạn ba ngàn. Đồng thời, nhờ vào khóa ngộ đạo không gian giúp đỡ, toàn bộ đều tu luyện thăng đến cấp người sáng lập!
Tại tinh không xa xôi, bản thể của Tô Tiểu Bạch từ bên trong thành của Bắc Đẩu Quốc đi ra, hắn nhìn về phía chiến trường xa xa, Một cổ khí tức kinh người trong thân thể bộc phát!
Hoang Cổ Thiên Tôn cấp!
Dựa vào mười năm tích lũy, toàn bộ tinh lực trong người Tô Tiểu Bạch toàn diện vượt mức đột phá Tuyên Cổ Quân Vương, đạt đến cấp Hoang Cổ Thiên Tôn.
“Đây là lực lượng của Hoang Cổ Thiên Tôn cấp sao? Ta cảm giác hiện tại đã có thể khiêu chiến các Thần Tướng. Nếu sử dụng cái bóng khổng lồ tự bạo, thì coi như là Thần Tướng cũng chưa hẳn là đối thủ của ta!”
Tô Tiểu Bạch lẩm bẩm trong miệng
Suốt mười năm nay, Thiên Đô Thành luôn ở trạng thái mở cửa.
Thông qua những cái bóng, Tô Tiểu Bạch nắm giữ một nhóm tài nguyên quý báu nhất của Thiên Đô Thành. Trải qua hệ thống thu về và kiểm nghiệm, những tài nguyên này cùng đan dược đều là những vật tư siêu cấp nhất, mặc kệ là dùng trên chiến trường hay bản thân tự sử dụng, hoặc là bán đi cũng mang tới cho Tô Tiểu Bạch lợi ích cực cao!
Tô Tiểu Bạch không đem những tài nguyên có giá trị liên thành này thu về, đối với hắn cổ nguyên đã không còn trọng yếu như ngay từ đầu, hiện tại cần làm là lãi mẹ đẻ lãi con, đem tất cả chức năng của tài nguyên đều phát huy đến cực hạn!
Những cái bóng đem những vật liệu này xâm nhập toàn bộ các Cương Quốc ổn định, lấy thân phận người thần bí đem tài nguyên làm tiền đặt cược, cùng tất cả các cương quốc lớn ổn định hiệp thương chuyện các nướng láng giềng khai chiến.
Mà làm Tô Tiểu Bạch bất ngờ là những cương quốc ổn định này dễ dàng đồng ý, chẳng khác nào thể hiện bọn hắn vẫn muốn cùng các nước láng giềng khai chiến, nhưng nội tình còn chưa đầy đủ, tài nguyên này đối với bọn họ cực kì trọng yếu. Vì vậy, khi Tô Tiểu Bạch nói ra điều kiện, tất cả các cường quốc đều gần như đồng ý.
Nhờ có Tô Tiểu Bạch xen vào, tác động đến hơn hai mươi quốc gia, một trận siêu cấp chiến tranh lớn nhất tại khu vực Trung Bộ của Cổ Vực bộc phát!
Các Hoang cấp cũng gia nhập vào bên trong chiến trường, chém giết ước chừng suốt mười năm. Trong mười năm này chiến tranh không ngừng, mỗi cái cương quốc ổn định đều lảo đảo đến nghiêng trời lệch đất, chiến hỏa liên miên, liền ngay cả các cường giả cao tầng của Thái Cương Quốc cũng chấn động, phái Hoang cấp đến để điều tra!
“Đây chính là nội tình của Thái Cương Quốc sao? Ngay cả sứ giả điều tra đều là Hoang cấp, vậy thì quốc lực bọn họ khủng bố đến như thế nào?”
Tô Tiểu Bạch lần đầu tiên tiếp xúc đến cao tầng của cương quốc câp độ này, nghe nói Thái Cương Quốc là thượng cấp của các cương quốc cấp trung, theo quan hệ thượng hạ có điểm giống như cương quốc và siêu cấp thánh địa, nhưng lại có cảm giác mập mờ.
Tất cả đại Cương Quốc đều nghênh đón sứ giả điều tra, rõ ràng Thái Cương Quốc đã bắt đầu can thiệp cuộc chiến tranh giữa các Cương Quốc cỡ trung, những Cương Quốc này chiến hỏa không ngừng, đối với Thái Cương Quốc cũng có ảnh hưởng không nhỏ, làm danh dự của bọn họ giảm xuống nghiêm trọng, dẫn đến địa vị bên trong cổ vực của Thái Cương Quốc cũng bị giảm theo.
Mà Tô Tiểu Bạch thì tranh thủ lúc những Hoang cấp sứ giả này xuống điều tra, lén lút đi vào một nơi gọi Vũ Tiên Quốc thuộc loại Cương Quốc cỡ trung.
Cái cương quốc này là chiến địa đã duy trì được vài vạn năm cùng Thiên Cầm Quốc, bọn hắn vây quanh một mỏ khoáng sản Hoang Cổ cấp, đánh đến không chết không thôi, loại trạng thái này đã kéo dài mấy cái kỷ nguyên, dường như cách một đoạn thời gian liền sẽ bộc phát đại chiến.
Tô Tiểu Bạch cho những cái bóng trộn lẫn vào bên trong hai quân, chờ lúc giao chiến, lại lặng lẽ tiến vào bên trong khoáng sản Hoang Cấp.
“Khắp nơi đều là bảo vật! Thì ra đây là nơi mãn cấp đại đạo sinh ra!”
Tô Tiểu bạch hai mắt sáng lên, gà mờ thế mà tìm được tài nguyên trân quý do thiên địa sinh ra bên trong cổ vực. Hắn bây giờ đúng lúc thiếu những thứ này, không nghĩ rằng toàn bộ đều ở chỗ này.
Đem những tài nguyên này toàn bộ đều nắm giữ mà nói, thực lực của hắn còn có thể tại cấp Hoang Cổ Thiên Tôn tiếp tục bước ra một bước xa!