"Người Huyền Cơ Hồng Mông cùng người Thái Diễn Hồng Mông đánh nhau! Cái này không lẽ là hai cỗ thế lực sớm khai chiến sao?"
"Không không không, tựa như là người Huyền Cơ Hồng Mông người đông thế mạnh, Thái Diễn Hồng Mông chỉ có. . . Một người mà thôi? !"
"Ta không nhìn lầm chứ, người này dùng đao, một người và thêm mười mấy phân thân, lại dám đánh vớimột đám Hồng Hoang Bách Quốc và Hồng Hoang Thập Quốc của Huyền Cơ Hồng Mông sao? !"
Người vây xem không phải ít, xem náo nhiệt không chê sự tình lớn, hung hăng ồn ào, nhưng bọn hắn rất nhanh liền phát hiện ra tình thế không đơn giản như vậy, Huyền Cơ Hồng Mông tới nay ưa thích ỷ thế hiếp người thế mà ăn quả đắng, hơn nữa còn thương vong thảm trọng?
Tô Tiểu Bạch thành thạo điêu luyện xuyên thẳng qua hai vị Hồng Hoang Bách Quốc, thoải mái ngăn trở pháp tắc hai người này tiến công.
Pháp tắc của Băng sói Hồng Hoang bị thuộc tính miễn dịch khắc chế sít sao, Tô Tiểu Bạch trên cơ bản chỉ cần chú ý vào Si Quỷ Hồng Hoang là có thể nắm vững thắng lợi rồi.
Trái lại hai vị đương gia này lại là đầu đầy mồ hôi, rõ ràng là lấy hai địch một lại bị đánh cho có chút chật vật.
Còn lại vị Hồng Hoang Bách Quốc cuối cùng là cự đồng Hồng Hoang cũng bất đắc dĩ gia nhập chiến đấu, hình thành cục diện ba đánh một, lúc này mới đem thế cục lật về một thành, nhưng cũng vẻn vẹn là từ đơn phương bị đánh biến thành lực lượng tương đương mà thôi!
Tô Tiểu Bạch đánh nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly, cười đến rất là càn rỡ: "Đúng đúng đúng, chính là như vậy, Huyền Cơ Hồng Mông các ngươi không lẽ chỉ có chút người này sao? Không quá đủ đánh rồi!"
Chính diện chiến trường mấy vị Hồng Hoang Bách Quốc có phân lượng đã chật vật như thế, làm tiểu đệ thì bị đánh tử thương vô số, rõ ràng là hơn một trăm người vây kín lại, kết quả bị người ta một ngụm liền nuốt mười mấy người, hơn phân nửa tu sĩ Hồng Hoang bị dọa đến chiến ý hoàn toàn không có, chỉ muốn đào mệnh, bởi vậy lại bỏ mạng mười mấy người.
Ngược lại là người bị định vị làm mục tiêu tiến công thứ hai là Tiêu Dao Hồng Hoang mừng rỡ nhẹ nhõm, có thể đi vào trước mặt hắn đều là tàn binh bại tướng, cộng thêm thực lực đám người này cũng chẳng ra sao cả, liên thủ còn tốt, từng người đưa tới cửa như vậy - chẳng phải là muốn chết hay sao?
Bọn hắn tựa hồ cũng không biết rõ, trước mặt mình cũng là một vị Hồng Hoang Bách Quốc thực lực không tầm thường.
Chỉ bất quá được Tô Tiểu Bạch phụ trợ, Tiêu Dao Hồng Hoang có vẻ có cũng được mà không có cũng không sao.
Nhưng hắn đang tế ra bảy chuôi đao trong tay mình còn có hai thanh Hám Thế thần binh Tô Tiểu Bạch tặng cho nữa, những Hồng Hoang Ngũ Thập Quốc của Huyền Cơ Hồng Mông liền biết rõ cái gì gọi là tàn nhẫn!
Băng sói Hồng Hoang chỉ có thể nhìn thủ hạ của mình tử thương vô số, hối hận phát điên, nơi này có hơn phân nửa Hồng Hoang cấp là do hắn một tay đề bạt vun trồng, nói là tâm phúc cũng không quá phận, bây giờ bị người loạn giết, trong lòng của hắn lo lắng nhưng không có bất cứ biện pháp gì.
Người này tự xưng là Địa Cầu Hồng Hoang, vô cùng quỷ dị!
Đồng thời đối phó với ba người bọn hắn cư nhiên thành thạo điêu luyện như thế, xem tu vi của hắn cũng tuyệt đối không cao hơn ba người kia, nhưng lại mạnh ngoại hạng!
Không chỉ có mỗi một môn pháp tắc được thi triển ra, cũng đạt đến tiêu chuẩn đại thành.
Ngay cả cường độ cùng độ nhạy của nhục thân, cũng đều ở xa phía trên bọn hắn.
Chiến đấu tiếp tục hơn phân nửa, bọn hắn dần dần phát giác ra, người này chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết, luân hồi chi tư có được mười hai sinh mệnh vũ trụ viên mãn!
"Mẹ nó, gặp được quỷ rồi!"
Cự đồng Hồng Hoang một mặt xúi quẩy, rất là bất đắc dĩ, đám người bọn hắn ngang ngược càn rỡ đã quen, vốn lui một bước liền có thể giải quyết sự tình, kết quả lại huyên náo xôn xao, Thiên Ma Quật nửa bước cũng chưa tiến vào đã chết một vị Hồng Hoang Bách Quốc cùng một đám Hồng Hoang Thập Quốc rồi, Cơ Tinh Giáo Chủ nếu như biết rõ đoán chừng sẽ đem bọn hắn lột da.
Bọn hắn còn không biết rõ, Tô Tiểu Bạch đơn thuần chỉ dùng một môn pháp tắc để tiến hành chiến đấu mà thôi, là do loại quy tắc kỳ quái này, nếu không một tay là có thể đem ba người bọn hắn giết đến mấy lượt rồi.
Cường độ mỗi một môn pháp tắc, chỉ có thời điểm cùng cảnh giới mới có thể phát huy ra biểu hiện vô cùng tinh tế, ba người băng sói Hồng Hoang, Si Quỷ Hồng Hoang và cự đồng Hồng Hoang tưởng rằng đangđọ sức sinh tử, thật tình không biết mình chẳng qua chỉ là chuột bạch của Tô Tiểu Bạch mà thôi.
Nếm thử ghi chép lại cuồng hóa, đao thuật cổ đại còn có Phần Viêm Thiên Hỏa những pháp tắc chiến lựcđỉnh phong này, đối với Tô Tiểu Bạch mà nói rất trọng yếu, như vậy liền có thể quyết định lúc nào mới bắt đầu dùng cái bóng thần cấp, đại bộ phận thời điểm thì chỉ cần vận dụng cái bóng Thánh cấp như vậy là đủ rồi.
Thực lực cái bóng Thánh cấp bị hạn chế ở Hồng Hoang Bách Quốc, chỉ có thể dùng một môn pháp tắc đồng thời cùng ba vị Hồng Hoang Bách Quốc giao thủ, đã nói rõ chỗ cường đại của những pháp tắc này.
Lấy năng lực tác chiến cường đại liên tục của cái bóng, sau đó phải làm đơn giản là nước ấm nấu ếch, chậm rãi làm thịt ba địch nhân này.
Si Quỷ Hồng Hoang hiện tại tiến thối lưỡng nan, dứt khoát trực tiếp thoát thân ra, muốn cưỡng ép Tiêu Dao Hồng Hoang làm thẻ đánh bạc thoát thân. Nhưng mà vị Hồng Hoang Bách Quốc này hiển nhiên còn đánh giá thấp lực lượng của Tiêu Dao Hồng Hoang, khi đến gần khoảng cách ngàn bước thì đã bị loạn đao bức lui rồi, không dám tới gần nữa.
Tự phong Đao vương Tiêu Dao Hồng Hoang một trận chiến này đánh đến nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly sảng khoái vô cùng, tu vi ẩn ẩn có chỗ tăng lên, dù là đối mặt với Si Quỷ Hồng Hoang thì vị Hồng Hoang Bách Quốc này cũng hoàn toàn có lực đánh một trận.
Ngược lại là bởi vì một nguồn sức chiến đấu trọng yếu nhất kia đột nhiên ly khai, băng sói Hồng Hoang lập tức trong lòng đại loạn, vẻn vẹn một sai lầm đã để cho nhường Tô Tiểu Bạch dán mặt chém vào khoảng cách trong trăm bước.
Cự đồng Hồng Hoang muốn ngăn cản cũng không được, trơ mắt nhìn hắn bị Tô Tiểu Bạch một đao bổ đến vỡ nát tại chỗ.
Trong phạm vi trăm bước căn bản không kịp thi triển pháp tắc băng thứ, đao thuật cổ đại ba thức liên trảm, băng sói Hồng Hoang chết tại chỗ, ngay cả cơ hội cầu cứu cũng không có!
". . . Ngươi cái gia hỏa này!"
Si Quỷ Hồng Hoang đưa ra lựa chọn sai lầm, muốn hối hận cũng không kịp, cục diện hai đánh một cơ hồ không có bất kỳ phần thắng nào, phương án duy nhất có thể làm được, chỉ có rút lui mà thôi!
Đột nhiên quay đầu, Tô Tiểu Bạch không để ý đến đồng thuật pháp tắc tiến công của cự đồng Hồng Hoang, đưa tay lấy năng lượng bắn ngược ngăn lại, mũi đao chỉ hướng Si Quỷ Hồng Hoang ở trong lòng đã lan tràn thoái ý, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh thấu xương:
"Không phải trốn sao, hiện tại có mười môn Ma Hoang Pháo ngắm chuẩn lấy ngươi đó, chỉ cần ngươi cách ta một vạn bước trở lên, kết quả của người liền giống như đúc với vừa Hồng Hoang Bách Quốc mới ngã xuống đầu tiên, không sợ chết thì cứ việc thử một lần."
Hắn từng bước một đến gần, uy áp cuồng bạo đang không kiêng nể gì cả triển khai ra, đây là điềm báo cái bóng Thánh cấp dưới trạng thái cuồng hóa điên cuồng bạo tẩu.
"Đường đường chính chính một trận chiến, vận khí tốt các ngươi nói không chừng còn có thể còn sống sót."
Nâng đao, vung chém, khí thế như thủy triều phun trào.
Chỉ dùng một môn pháp tắc cuồng hóa đem lực lượng tăng lên tới cực hạn, trong chớp mắt xuất kích, không có thời gian cho hai người này làm ra lựa chọn, Tô Tiểu Bạch dự định tốc chiến tốc thắng!
Oanh!
Cự đồng Hồng Hoang, lấy đồng thuật pháp tắc đem lực lượng bản thân triệt để dẫn bạo, chuẩn bị lấy lực lượng nhục thân tự bạo cưỡng ép bức lui Tô Tiểu Bạch.
Cùng lúc đó, Si Quỷ Hồng Hoang cũng lựa chọn dẫn nổ tất cả khôi lỗi mặt nạ, để cho uy lực tự bạo của cự đồng Hồng Hoang nâng cao hơn một chút.
Sóng nhiệt bạo tạc đi qua, cái bóng Thánh cấp đang tùy ý lan tràn bên trong thủy triều tự bạo của Hồng Hoang cấp, trong khoảnh khắc da tróc thịt bong, ngay cả xương cốt cũng hiển lộ ra, nhưng đã tránh đi toàn bộ vết thương trí mạng, công kích trực tiếp tới địch nhân.
"Cược sai rồi."
Hắc đao đi qua,đầu lâu của Si Quỷ Hồng Hoang tinh chuẩn bắn ra ngoài, đem linh hồn hai người chạy trốn ra, đóng đinh ở trên tường thành! _