Chương 1109: Vô Giá Tứ Bảo (1)
Chương 1109: Vô Giá Tứ Bảo (1)
Bóng đêm giáng lâm.
Mây đen che khuất ánh trăng, bầu trời mang lên một tầng sa mông lung.
Tối nay Đông Thiên Vương Thành dưới ánh trăng ảm đạm, tựa hồ khá là yên tĩnh.
Thời gian náo nhiệt buổi tối, thành viên đại thế lực, các loại tổ chức ngầm nô nức hoạt động, hoàn toàn biến mất không thấy.
Bởi vì tất cả bọn họ đang tụ tập ở một nơi, đó chính là. . .
Khu thành Nam.
Trước một quan rượu vô danh không có bảng hiệu.
Hai tên hộ vệ áo đen mang mặt nạ thú đứng ở trước cửa, chỉ dựa vào khí tức bọn họ phát ra, liền có thể xác định đây là Vương Tọa hàng thật giá thật.
Đêm nay dùng Vương Tọa đến gác cổng, ngoại trừ Linh Khuyết giao dịch hội, căn bản không có nhà thứ hai.
Con đường nơi đây rất vắng vẻ.
Chỉ có lác đác mấy người tới lui, thế nhưng giống như không có nhìn thấy hai người đeo mặt nạ thú, đều vội vàng đi ngang qua quán rượu.
Có vài người tu vi thấp, mỗi khi đi ngang qua đây, đều sẽ cảm thấy trái tim bất chợt đập nhanh.
Tựa hồ bản năng đang thúc giục, nhắc nhở bọn họ: "Mau chóng rời đi, nếu không sẽ có họa sát thân".
"Ông!"
Giới vực bao phủ quán rượu khẽ run lên, bên ngoài hẳn có người chạm đến.
"Thư mời."
Hộ vệ mang mặt nạ thú không chút biến sắc, chỉ lành lạnh mở miệng nói ra.
Sau khi người ở bên ngoài lấy ra thiếp mời Linh Khuyết giao dịch hội, liền bị lực lượng giới vực bao phủ, đi tới trước cửa ra vào quán rượu.
"Năm vị?" Số lượng người đến tựa hồ có chút vượt chỉ tiêu, ngữ khí hộ vệ Vương Tọa có chút hoài nghi.
Lúc trước tiếp đãi, phần lớn là độc hành, cao lắm cũng chỉ có hai ba người kết bạn tới.
Những người đến đều vì giao dịch hội, tận lực tránh nhân số, đặc thù quá nhiều, từ đó bại lộ thân phận.
Vị trước mặt, là muốn dẫn theo cả nhà đến du lịch?
"Năm người." Từ Tiểu Thụ đáp lại, hiếu kỳ đánh giá mặt nạ thú.
Cho dù hắn có Cảm Giác, thế nhưng chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được hình dáng khuôn mặt bên dưới mặt nạ, căn bản không xác định được khuôn mặt chân thực.
"Lợi hại, mặt nạ này của các ngươi, chế tác thế nào?"
Từ Tiểu Thụ nhớ đến mặt nạ Diêm Vương, nhưng mặt nạ hai người trước mặt hiển nhiên có chỗ khác biệt.
Bởi vì mặt nạ Diêm Vương. . . khoa trương hơn nhiều.
Hộ vệ không nói, tiếp lấy thư mời xác nhận một phen, hỏi: "Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu?"
"Ừm."
"Đi vào đi, bên trong sẽ có người tiếp đãi các ngươi."
Vừa mới dứt lời, liền thấy một người mang mặt nạ chó từ trong quán rượu chạy ra.
"Từ thiếu, Từ thiếu, các ngươi cuối cùng cũng tới, ta chờ ngươi thật lâu."
Người chưa tới, âm thanh đã tới trước.
Mặc dù âm thanh bị mặt nạ xuyên tạc, không nghe ra mảy may đặc thù, nhưng bộ dáng cắm đầu chạy kia lại khiến Từ Tiểu Thụ nhớ đến một người.
"Lưu Lục?"
"Là ta, là ta."
Lưu Lục tháo mặt nạ đầu chó xuống, cười hắc hắc,"Đi vào trước, đừng lưu lại chỗ này, miễn mấy người đến sau nhận ra."
Y dẫn đường ở phía trước.
Một bên dẫn mọi người vào quán rượu, một bên từ trong giới chỉ lấy ra năm cái mặt nạ, phát cho từng người.
"Từ thiếu, chúng ta cần phải mang thứ này lên, lúc nữa giao dịch hội bắt đầu, nó sẽ giúp chúng ta che giấu thân phận."
"An toàn không?" Từ Tiểu Thụ cầm mặt nạ, biểu thị hoài nghi.
"Đại khái hẳn là an toàn, trừ phi Từ thiếu ngài bại lộ một ít đặc thù, bị người hữu tâm nhận ra, tỉ như. . ."
Lưu Lục nói xong, ánh mắt nhìn tới Tiêu Vãn Phong một thân gấm phục, cuối cùng dừng ở khay trà trên tay y,"Tỉ như hắn."
Tiêu Vãn Phong: ". . ."
Hắn cũng không ngờ tới, mình lại trở thành "đặc thù" bên cạnh Từ thiếu.
Từ Tiểu Thụ nguyên bản tưởng rằng đây chỉ là một lần đấu giá bình thường, mọi người dựa vào thực lực đấu giá, người ra giá còn phải xem thân phận người khác, mới quyết định có tiếp tục đấu giá hay không.
Bởi vậy hắn mới bảo mọi người mặc y phục lộng lẫy, hiển lộ uy áp rõ ràng.
Không ngờ Linh Khuyết giao dịch hội, lại còn có khâu giữ bí mật?
Nói như vậy, trang phục hắn tỉ mỉ chuẩn bị, chẳng phải không trấn được ai?
"Đeo lên đi."
Không dị nghị, Từ Tiểu Thụ lựa chọn tuân theo quy củ Linh Khuyết giao dịch hội.
Hắn cầm tới một cái mặt nạ đầu trâu, sau khi đeo lên liền có cảm giác khí tức toàn thân bị ngăn cách, tu vi cảnh giới đều ẩn hàm không thấy.
Mặc dù bản thân hắn có Ẩn Nấp, mạ nạ đối với mình không có ý nghĩa không lớn.
Thế nhưng đối với đám Mộc Tử Tịch, có thể giữ bí mật cũng rất không tệ.
"Thứ này có thể ngăn cản linh niệm mạnh cỡ nào?" Từ Tiểu Thụ liếc nhìn mặt nạ mấy người sau lưng, có chút hiếu kỳ,"Như có Bán Thánh tới, có kháng được không?"
Lưu Lục khẽ giật mình, lập tức hồi đáp: "Từ thiếu nói đùa, nếu Bán Thánh đến, cho dù mặt nạ ẩn tàng mạnh hơn cũng vô dụng, tuy nhiên mặt nạ này có thể ngăn cách linh niệm Thái Hư, chuyện này đã được nghiệm chứng qua, có thể cam đoan."
"Mạnh như vậy?"
Đẳng cấp mặt nạ đã hoàn toàn vượt qua Từ Tiểu Thụ dự đoán.
Hắn không ngờ Dạ Miêu lại xuất ra thủ bút lớn như vậy, ngay cả linh niệm của Thái Hư cũng có thể ngăn?
Mặt nạ trân quý như thế, nói phát liền phát?
Hơn nữa còn là mỗi người một cái?
"Dựa theo lời ngươi nói, lần giao dịch hội này, sẽ có Thái Hư đến?" Từ Tiểu Thụ truy hỏi.
"Có lẽ. . ." Lưu Lục hơi lắc đầu, chuyện này y cũng không rõ lắm,"Ta chỉ biết Linh Khuyết giao dịch hội có quy mô cực lớn, đây cũng là lần đầu tiên ta tham gia, đại khái sẽ có, nhưng không nhất định."
Trong mắt Từ Tiểu Thụ nhất thời xuất hiện dị sắc, không có truy đến cùng, sờ lấy mặt nạ đầu trâu nói ra: "Mặt nạ này cho hay là mượn? Có cần trả lại không?"
Thân thể Lưu Lục lảo đảo một chút.
Ngài là Từ thiếu đó!
Sao có thể thèm nhỏ dãi một cái mặt nạ, chuyện này phù hợp với thân phận của ngài không?
"Mượn."
Y bất đắc dĩ nói ra: "Nhưng nếu Từ thiếu thích, giao dịch hội kết thúc, ta sẽ xin phép Viên đương gia, ngài ấy hẳn sẽ. . ."
Nói đến đây, Lưu Lục chợt ngừng lại, đột nhiên sửa lời: "Cho, năm cái mặt nạ này xem như lễ gặp mặt, cho Từ thiếu cùng các vị bằng hữu của ngài."
"Ồ?" Từ Tiểu Thụ lập tức nghe ra không đúng,"Viên Hải Sinh đang nhìn chằm chằm chúng ta? Hắn giám thị ta?"
Lưu Lục: ". . ."
Trong chớp nhoáng này mồ hôi y chảy như mưa, sao Từ thiếu khó hầu hạ như vậy?
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +1."
"Không đến mức, không đến mức. . ." Lưu Lục vươn tay vào trong mặt nạ xoa mồ hôi, líu lưỡi nói: "Giám thị quá khó nghe, Viên đương gia nhìn chung toàn trường, là người khống cục tối nay."
Từ Tiểu Thụ nhất thời dừng bước: "Ngươi nói đùa đấy à, hắn chỉ là Vương Tọa. . . khống cục? Không phải ngươi nói có Thái Hư đến sao, hắn khống được? Hắn có năng lực như thế?"
"Nhận nhìn hằm hằm, điểm bị động, +1."
Viên Hải Sinh ở trong bóng tối thông qua trận pháp quan sát toàn trường, kém chút tức giận nhảy ra chụp chết Từ thiểu năng, ta là Vương Tọa, nhưng bên cạnh ta không có cao thủ sao?
Không phải ngươi từng gặp qua Kiếm lão rồi ư?
Mấu chốt là tối nay không chỉ có Kiếm lão giám sát toàn trường!
Mà còn có Dạ Miêu Linh Trận Sư phân bố khắp nơi, chủ trì đại trận.
Từ Đắc Ế ngươi nói chuyện như vậy, chính là không cho Viên Hải Sinh ta mặt mũi?
Lễ giáo thế gia đâu?!
Lưu Lục ở hiện trường kém chút bị dăm ba câu của Từ thiếu đưa tiễn, y quyết tâm không tiếp lời.
"Mời Từ thiếu qua bên này, chúng ta vào phòng bao trước rồi nói, ở bên trong phòng bao, những người khác sẽ không cảm ứng được."