Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1135 - Chương 1135: Huyết Thụ Âm Chi (1)

Chương 1135: Huyết Thụ Âm Chi (1) Chương 1135: Huyết Thụ Âm Chi (1)

"Từ thiếu, quyển trục của ngài."

Quyển trục chế tác không gian truyền tống trận bàn cỡ nhỏ được người hầu đưa đến phòng bao.

Sau khi hoàn thành giao dịch, Lưu Lục liền cung kính đưa quyển trục lên.

Từ Tiểu Thụ cầm lấy quyển trục.

Quyển trục do ngọc thạch chế thành.

Nội dung bên trong không cần lật ra xem, chỉ cần dán vào mi tâm, dùng linh niệm nhìn là được.

Trên trán truyền đến cảm giác lạnh buốt.

Ngay lập tức, đại lượng tri thức tràn vào trong đầu, ở trong não hình thành một cái linh trận nhiều tầng kết cấu.

Cuối cùng linh trận quy nguyên, hình ảnh không gian ba chiều hóa thành linh văn hai chiều rơi xuống trận bàn.

Toàn bộ quá trình chế tác, Từ Tiểu Thụ đã đại khái minh bạch.

"Xem hiểu?"

Mộc Tử Tịch ở bên cạnh hiếu kỳ đặt câu hỏi.

Đây đồng dạng cũng là nghi vấn của tất cả mọi người, đặc biệt là Lưu Lục.

Y biết Từ thiếu là một vị Luyện Đan Sư, hơn nữa còn có giao dịch kết xù với Đa Kim Thương Hội.

Vốn cho rằng đấu giá quyển trục, là muốn đưa cho Linh Trận Sư hệ không gian trong gia tộc sử dụng, nhưng nhìn tình huống hiện tại, tựa hồ là Từ thiếu muốn dùng?

Hắn, thật xem hiểu ư. . . trong lòng Lưu Lục hoài nghi không thôi.

Từ Tiểu Thụ chỉ nhếch miệng cười nhạt, lật tay thu ngọc giản vào trong không gian giới chỉ,"Đương nhiên xem hiểu."

Lời này không giả.

Có Tinh Thông Dệt tại, Từ Tiểu Thụ phá giải linh trận dễ như trở bàn tay.

Lần trước ở phủ thành chủ Thiên Tang Thành, Thủ Dạ lấy ra Tam Thập Lục Thiên Phong Vô Trận bản phục khắc, Từ Tiểu Thụ không mất bao lâu liền phá giải.

Hiện tại truyền tống linh trận cỡ nhỏ so ra kém Tam Thập Lục Thiên Phong Vô Trận không biết bao nhiêu lần, Từ Tiểu Thụ đương nhiên có thể xem hết rõ ràng.

"Kiếm Thuật","Trù Nghệ","Dệt" tam đạo, cho dù Từ Tiểu Thụ tự nhận ngộ tính rất kém cỏi, thế nhưng ở trên ba đạo này, hắn dám tự tin tuyên bố cùng cấp vô địch.

Tam đại kỹ năng bị động loại tinh thông, gia cố nội tình của hắn đến mức vô cùng kiên cố.

Tri thức có thể tìm tới trên thị trường, trên cơ bản đều có trong kỹ năng bị động loại tinh thông, khắc sâu vào đầu óc Từ Tiểu Thụ.

Thậm chí, nó chỉ mới là phần nổi của tảng băng!

"Xem hiểu, vậy có thể chế tác ra không?" Mộc Tử Tịch ở bên cạnh hiếu kỳ hỏi tiếp.

Lần này Từ Tiểu Thụ khẽ lắc đầu.

"Không nhất định."

Quả thật, nếu như đổi thành trận bàn khác, Tinh Thông Dệt cấp bậc Tông Sư đã giúp Từ Tiểu Thụ hoàn thành chế tác.

Thế nhưng linh trận truyền tống dính đến Không Gian Chi Đạo.

Bộ phận Thiên Cơ Thuật trong đó, chính là dùng đến giải quyết phương diện này.

Cho nên, mặc dù Tinh Thông Dệt tương tự Thiên Cơ Thuật, có thể bắt chước Không Gian Chi Đạo, dệt vào trong trận bàn.

Thế nhưng Từ Tiểu Thụ chưa từng thí nghiệm qua.

Thiên Cơ Thuật. . .

Hắn chỉ mới thấy qua Ngư Tri Ôn vận dụng.

Ngoài ra chưa từng nhìn thấy người nào khác nghiên cứu sử dụng.

Lúc đó, mặc dù Từ Tiểu Thụ có thể nhìn thấy Thiên Cơ đạo văn, thế nhưng bản chất Thiên Cơ Thuật là gì hắn lại không biết được.

Hiện tại đối với Thiên Cơ Thuật, hắn đã có kiến giải nhất định, bản thân lại có đại lượng kinh nghiệm truyền tống Nhất Bộ Đăng Thiên.

Kết hợp hai thứ lại với nhau, mặc dù không thể xác định mình có thể thông qua Tinh Thông Dệt Tông Sư Lv. 1, chế tạo ra trận bàn cấp bậc Vương Tọa hay không.

Nhưng tri thức bên trong quyển trục, nếu như toàn bộ phân hoá thành hình thái kết cấu cơ sở, kỳ thật Tinh Thông Dệt cấp bậc Tông Sư đã đủ xài.

Cho nên. . .

Dựa theo lý thuyết, hiện tại hắn đã có thể chế tác được, chỉ là tỷ lệ thành công không cao.

Tuy nhiên có khiêu chiến, mới đáng thử một chút, không phải sao?

"Đa Kim Thương Hội ở phòng bao số mấy?"

Nghĩ đến đây, Từ Tiểu Thụ nghiêng đầu sang hỏi.

Ngồi ở trong phòng bao chờ đợi bảo vật tốt xuất hiện, chuyện này quá lãng phí thời gian.

Từ Tiểu Thụ dự định tìm mấy cái trận bàn trống, tại chỗ nghiên cứu, thí nghiệm tri thức Tinh Thông Dệt phản hồi.

Từ khi đạt được kỹ năng bị động Tinh Thông Dệt, số lần Từ Tiểu Thụ vận dụng cũng không quá nhiều, nhưng không có nghĩa hắn sẽ không dùng tới.

"Biết nhưng không cần", cùng "Không biết, không cách nào dùng đến". . .

Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau/

Lưu Lục nghe vậy ngây người một lúc, sau đó liền nói ra: "Đa Kim Thương Hội ở phòng bao số 26, Từ thiếu ngài hỏi chuyện này làm gì. . ."

Y còn chưa nói dứt câu, lỗ tai bỗng nhiên khẽ động, trong mắt có chút rung động,"Từ thiếu, ngài muốn mua trận bàn rỗng?"

"Ừm." Từ Tiểu Thụ gật đầu.

Hắn biết tầng này tuyệt không phải Lưu Lục có thể nhìn ra, chỉ có thể là Viên Hải Sinh đang chú ý đến mình.

Nhưng giờ khắc này, Từ Tiểu Thụ không ngại bại lộ một phần năng lực khác cho Dạ Miêu.

Bởi vì như thế, địa vị của hắn ở trong lòng Dạ Miêu sẽ càng cao.

Lỗ tai Lưu Lục lần nữa run lên, lần này kinh ngạc trong mắt càng sâu, vội vàng nói: "Từ thiếu không cần phiền phức như thế, nếu như là trận bàn rỗng, Dạ Miêu chúng ta cũng có, có thể trực tiếp giao dịch với ngài. . . không, là tặng không. . . ồ? Tặng không?!"

Lưu Lục tựa như phiên dịch viên thời gian thực.

Sau khi truyền đến lời cuối cùng, ngay cả mình cũng bị dọa.

"Tặng không?" Tân Cô Cô ở bên cạnh có hơi kinh ngạc.

"Ừm, tặng không!" Lúc này Lưu Lục nhanh chóng bình phục nỗi lòng, khẳng định gật đầu một cái.

Lần này Từ Tiểu Thụ cũng rung động đến.

Dạ Miêu đây là. . . liếm đến cực hạn nha!

Còn đưa chùa?

Bọn họ đây là muốn quấn chặt lấy mình, vĩnh viễn không chia lìa sao?

Không biết đợi đến cuối cùng, phát hiện Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu thật ra chỉ là quân cờ của Thánh Nô, Dạ Miêu có khóc ngất tại chỗ hay không?

Nhưng người ta muốn giao hảo, Từ Tiểu Thụ không có lý do cự tuyệt.

Hắn cười ngước mắt liếc hư không, nhìn Lưu Lục nói ra: "Đồ vật ta muốn, chất và lượng đều rất khoa trương, Dạ Miêu các ngươi xác định muốn tặng không?"

Lưu Lục chần chờ.

Từ thiếu thế nào y biết được.

Đa Kim Thương Hội đã từng chuẩn bị hơn vạn cái đan đỉnh, hàng trăm hàng ngàn vạn dược liệu. . .

Chuyện này ở trong giới thương nhân vương thành, căn bản không phải bí mật gì.

Nhưng tựa hồ đạt được khẳng định, sau khi Lưu Lục do dự liền gật đầu một cái: "Không thành vấn đề."

Từ Tiểu Thụ: "Một trăm cái trận bàn rỗng, phẩm cấp Vương Tọa."

"? ? ?"

Lúc này con mắt Lưu Lục có hơi lồi ra: "Ngươi đang cướp. . ."

Vừa nói được một nửa, y đã bị ép đổi giọng, lỗ chân lông toàn thân mở lớn, da đầu tê dại, hẳn là Viên Hải Sinh đang cảnh cáo.

"Không thành vấn đề."

Lần nữa nói ra ba chữ này, Lưu Lục cảm thấy trái tim mình đang rỉ máu.

Trận bàn rỗng, phẩm giai Vương Tọa, một trăm cái!

Thần mẹ nó giá trị đã có thể đưa lên giao dịch hội, Viên tứ đương gia nghĩ như thế nào lại đưa cho hắn? Hơn nữa còn là tặng không? Đây cũng quá liếm đi?

Từ Tiểu Thụ cũng không ngờ tới Dạ Miêu đột nhiên vung tay quá trớn như thế.

Hắn đoán chuyện này nhất định có liên quan đến mối quan hệ giữa mình với Hiệp Hội Luyện Đan Sư cùng Hoa Minh, lúc này chỉ hơi híp mắt, cười nói: "Rất tốt, tâm ý của Dạ Miêu, bản thiếu gia ghi nhớ."

Không lâu sau.

Bên ngoài có người gõ cửa, người hầu lập tức đưa tới một chiếc nhẫn trữ vật.

Từ Tiểu Thụ tiếp lấy nhẫn, dùng linh niệm tìm tòi một phen.

Khá lắm!

Chỉnh chỉnh tề tề, một trăm chiếc trận bàn rỗng phẩm giai Vương Tọa, chất lượng thượng thừa.

Trong chớp nhoáng này, Từ Tiểu Thụ đột nhiên minh bạch chỗ tốt khi có xuất thân thế lực lớn.

Phấn đấu cái gì, truyền nhân thế lực lớn căn bản không cần đến.

Bọn hắn căn bản không cần làm gì cả.

Chỉ cần ngồi ở trong nhà, đều có vô số người muốn giao hảo, đưa bảo vật tới cửa.

Đây mới là cuộc sống lý tưởng a!

"Đáng tiếc. . ."

Từ Tiểu Thụ thở dài, hắn biết thân phận truyền nhân Bán Thánh của mình chỉ là giả tượng.

Mặc dù không hiểu ra sao luôn có người nhảy ra trợ giúp gia cố thân phận, khiến cho ngoại nhân tin sái cổ, hoàn toàn không chút nghi ngờ.

Thế nhưng bên trong, Từ Tiểu Thụ rất tự hiểu lấy mình.

Hắn chỉ là một người bình thường.

Thời điểm thân phận bại lộ, toàn bộ vương thành sẽ là địch nhân của mình.
Bình Luận (0)
Comment