Chương 1243: Bát Tôn Am Muốn Bồi Dưỡng Thánh Đế? (1)
Chương 1243: Bát Tôn Am Muốn Bồi Dưỡng Thánh Đế? (1)
Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
Sau khi Từ Tiểu Thụ an toàn trở về căn cứ, thả mọi người ra khỏi Nguyên Phủ, hắn mới hoàn toàn buông lỏng một hơi.
Chuyện này mang ý nghĩa, phong hiểm giao dịch hội tạm thời đã kết thúc.
Vân Lôn Sơn Mạch bên kia.
Bát Tôn Am dùng sức một mình, hấp dẫn cừu hận toàn bộ Hồng Y, Bạch Y.
Kết quả cuối cùng như thế nào, ngoại nhân không biết được.
Nhưng đến cấp bậc Đệ Bát Kiếm Tiên, người ta muốn làm việc gì, kết quả ra sao, hiển nhiên không phải Từ Tiểu Thụ có thể phỏng đoán.
Trước không nói những chuyện này.
Từ Tiểu Thụ dám dẫn người trở lại Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, liền mang ý nghĩa sau trận đại chiến vương thành đêm qua, hắn đã tách biệt thân phận Thánh Nô Từ Tiểu Thụ cùng truyền nhân Bán Thánh Từ Đắc Ế ra rất rõ ràng.
Tuy nói sự cấp tòng quyền, ở giữa phát sinh nhiều chuyện, có lẽ còn có một chút sự tình không xử lý đến nơi đến chốn.
Thánh Thần Điện không có kẻ ngốc, chỉ cần cẩn thận ngẫm lại, nhất định sẽ tìm ra được một vài địa phương kỳ quái.
Thế nhưng những chi tiết nhỏ kia, không ảnh hưởng toàn cục.
Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.
Chỉ cần phương hướng không xảy ra vấn đề.
Tin chắc cho dù Thánh Thần Điện có thể tìm tới một chút sơ hở kia, cũng không thể trực tiếp định tội hắn.
Thế lực ở vương thành vốn có không ít vấn đề, hiện tại xuất hiện thêm một cái Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, thời gian cùng động cơ đều có vấn đề, cũng không tính là gì.
Hiện tại là thời điểm mấu chốt, vương thành thí luyện sắp bắt đầu, Hư Không Đảo lại bị Bát Tôn Am triệu hoán tới Vân Lôn Sơn Mạch.
Lúc này, bản thân Thánh Thần Điện đều đang bận đến sứt đầu mẻ trán.
Thật muốn hưng sư vấn tội. . .
Thời gian cụ thể, hẳn phải chờ đến sau khi vương thành thí luyện kết thúc.
Bàn về trình tự, Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu khả năng cao còn không phải nằm ở vị trí đệ nhất, chân chính nên hoảng, là đám thế lực uy tín lâu năm vương thành.
Bởi vì thân là người tham gia dạ chiến vương thành.
Kỳ thật Từ Tiểu Thụ cũng rất hoảng, nhưng hắn đồng thời minh bạch một cái đạo lý.
"Thế giới này, từ trước tới nay chưa từng xoay quanh bất kỳ người nào."
Nhảy ra ngoài thế cục đến xem.
Vương thành có rất nhiều thế lực lớn đến chia sẻ, gánh vác cừu hận Thánh Thần Điện.
Từ đó suy ra, thế lực đầu tiên chịu tội, không phải là một tổ chức nhỏ bình thường không có gì lạ như Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
Cho nên nói.
Địch không động, ta không động.
Từng bước tiến lên, tiếp tục đi tốt bước kế tiếp là được. . . .
"Két - "
Cửa phòng tu luyện bị đẩy ra.
Đuổi Tiêu Vãn Phong mỏi mệt đan xen đi, Từ Tiểu Thụ một mình bước vào phòng tu luyện, liếc mắt liền thấy được một vị lão giả đang ngồi trong phòng.
"Tới rồi?"
Sầm Kiều Phu ngoắc ngoắc thanh niên, rót một chén trà, ra hiệu hắn ngồi xuống.
Từ Tiểu Thụ vừa mới ngồi xuống liền đặt câu hỏi: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tại Linh Khuyết giao dịch hội bảo hộ ta, hẳn không phải nhiệm vụ chính của ngài?"
Lúc ở trên đường phố, Mai Tị Nhân dùng hai ngón tay đón lấy một kiếm của Thủ Dạ, sau khi Sầm Kiều Phu hiện thân vẫn không có rời đi, mà là một đường đi theo bảo hộ hắn trở về Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
Nói là "Bảo hộ".
Từ Tiểu Thụ biết rõ, có Tị Nhân tiên sinh tại, hắn không có khả năng xảy ra chuyện gì.
Cho nên Sầm Kiều Phu muốn theo tới, nhất định là Thánh Nô thủ tọa có chỉ thị khác.
Mà lúc trước Bát Tôn Am truyền tin với mình xong, hẳn cũng xuất phát, cho nên chỉ thị này đoán chừng đã định ra từ sớm.
Từ Tiểu Thụ ngược lại rất muốn biết.
Nam nhân trùm hắc y kín người kia, từng bước một an bài mình đến vị trí này, rốt cuộc muốn làm đại sự gì?
"Ngươi rất thông minh. . ." Sầm Kiều Phu không chút keo kiệt tán dương,"Mạnh hơn sư phụ hói của ngươi nhiều."
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
"Nói chính sự đi." Hắn liếc mắt, không có tiếp tục vấn đề này.
Sầm Kiều Phu đặt chén trà xuống, vừa cười vừa nói: "Thủ tọa bảo lão phu đến hỏi ngươi, có phải rất hiếu kỳ hắn bảo ngươi tới vương thành gây sự, là có mục đích gì hay không?"
"Không hiếu kỳ." Từ Tiểu Thụ lắc đầu: "Không phải chính là vì vương thành thí luyện, Hư Không Đảo hay sao?"
"Đúng là hai chuyện này."
Sầm Kiều Phu cười không ngớt, tiếp tục hỏi: "Nhưng vương thành thí luyện, Hư Không Đảo, mục đích cuối cùng là vì cái gì?"
Lần này Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình.
Vấn đề này, hắn quả thật có chút hiếu kỳ.
Nhưng hắn đi tới Đông Thiên Vương Thành, cũng không phải thật muốn giúp Thánh Nô đến nơi đến chốn.
"Ta không hiếu kỳ, ngài cũng không cần phải nói, gây sự chính là gây sự, ta không muốn đào sâu thêm."
Từ Tiểu Thụ vừa nói vừa khoát tay, một mặt kháng cự: "Các ngươi. . . ừm, thủ tọa của chúng ta cũng đã nói uỷ quyền cho ta, ta có tự do lớn nhất, chỉ cần mục tiêu cuối cùng nhất trí với Thánh Nô là được, cho nên nếu như ngài muốn lừa ta, rất không cần thiết."
Sầm Kiều Phu bị phản chế trụ.
Nhưng ông ta đã sớm lĩnh giáo tư duy kỳ hoa của Từ Tiểu Thụ, lập tức không thèm để ý.
"Thật không nghĩ biết?"
"Không muốn."
"Thật?"
"Ách. . ."
Từ Tiểu Thụ nhìn khuôn mặt mo tươi cười trước mặt, sau lưng đột nhiên mát lạnh, cảm giác có chút không ổn.
Đúng vậy a!
Ý của lão gia hỏa này, không phải chính là "Không biết rõ, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ bị người khác nắm đi" sao?
Thay vì lựa chọn "Không biết", không thể phản kháng.
Còn không bằng minh bạch một chút nguyên nhân, giúp bản thân bớt đi mấy con đường vòng.
Về phần nói từ chối không muốn biết, đó chính là đang cự tuyệt Bát Tôn Am chi phối. . . Từ Tiểu Thụ cảm thấy hiện tại mình không có tư cách kia.
Bởi vì Tang lão bố cục, hắn đã lĩnh giáo qua rất nhiều lần.
Lần này nếu không biết, rất có thể sẽ mơ mơ hồ hồ, bị chuyển vào trong cái hố Bát Tôn Am đã sớm đào sẵn.
Thế là Từ Tiểu Thụ trầm ngâm một hồi, đổi lí do thoái thác: "Vậy thôi, nếu ngài thật muốn nói, ta cũng không phải không thể nghe."
Sầm Kiều Phu trợn trắng mắt lên, giễu cợt một tiếng, con nhím nhỏ ngạo kiều này. . .
Ông ta vuốt vuốt mạch suy nghĩ, gõ đầu ngón tay nói: "Thánh Cung thí luyện, Tứ Tượng Bí Cảnh, ngươi có nghe nói qua?"
"Ừm hửm?" Từ Tiểu Thụ hơi nhíu mày lại.
"Chỉ cần nằm trong ba vị trí đầu vương thành thí luyện, ngươi liền có thể tiến vào Tứ Tượng Bí Cảnh, đồng thời, phải đi." Sầm Kiều Phu lời ít ý nhiều.
Từ Tiểu Thụ lập tức cười.
Hắn biết sau trận chiến Bát Cung, đây là con đường Bát Tôn Am quy hoạch cho hắn.
Lúc đầu kế hoạch của hắn cũng chính là như thế.
Tuy nhiên kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Từ Tiểu Thụ giang tay ra, một mặt bất đắc dĩ nói:
"Đại chiến đêm qua ngài không có mặt, cho nên hẳn không biết ta đã đột phá Tông Sư."
"Không phải ta không muốn đè ép tu vi, mà bởi vì Tiên Thiên đánh Thái Hư, quả thực có hơi khó, cuối cùng bị bức đến đột phá cảnh giới."
"Tông Sư, mới dễ đánh hơn một chút."
"Ta suy đoán, đây hẳn là thủ đoạn của Tha Kiếm Tiên, nàng không muốn thiên tài như ta tham gia vương thành thí luyện, cuối cùng tiến vào Thánh Cung thí luyện a!"
Từ Tiểu Thụ nói đến một mặt không đáng kể.
Sầm Kiều Phu cũng bị tú đến tê cả da đầu.
Trải qua trận chiến vương thành đêm qua, đại danh Thánh Nô Từ Tiểu Thụ, hiện tại mọi người cơ hồ đều biết, ông ta sao có thể không chú ý đến?
Thế nhưng, tiểu tử này cũng quá trang bức đi?
Tiên Thiên đánh Thái Hư. . .
Không phải đều cậy vào thánh huyết cùng Thánh Tượng sao?
Chuyển sang nơi khác, đổi nhóm người khác.
Chỉ cần không có nỗi lo vương thành, kéo dài khoảng cách đánh đơn, Trảm Đạo thêm thánh huyết, liền có thể ngược ngươi chết đi sống lại, hiểu không?
Nhưng chút chuyện này, Sầm Kiều Phu cũng chỉ có thể đậu đen rau muống ở trong lòng.
Ông ta biết Từ Tiểu Thụ khẳng định cũng biết.
Cho nên trầm ngâm một hồi, lời Sầm Kiều Phu nói ra khỏi miệng, trọng điểm, lại rơi xuống câu nói suy đoán vô ý cuối cùng của Từ Tiểu Thụ.
"Kỳ thật ngươi nói không sai, Tha Yêu Yêu chính là không muốn ngươi tham gia vương thành thí luyện, cùng Thánh Cung thí luyện, cho nên dùng Hồng Trần Kiếm buộc ngươi đột phá Tông Sư."
Từ Tiểu Thụ nhất thời trừng to mắt.
"Ngươi nói cái gì?"
"Bị kinh sợ, điểm bị động, +1."