Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1280 - Chương 1280: Luyện Đan Đồng Tử Tiêu Vãn Phong (2)

Chương 1280: Luyện Đan Đồng Tử Tiêu Vãn Phong (2) Chương 1280: Luyện Đan Đồng Tử Tiêu Vãn Phong (2)

Tham gia luyện đan đại hội còn muốn mang phàm nhân vào sân lòe người, loại người này thật có thể nghiên cứu ra Xích Kim Dịch?

Úc Sở Sở nghiêm trọng hoài nghi, Từ thiếu là đạo thành quả của người khác!

"Nhận ghét bỏ, điểm bị động, +1."

Từ Tiểu Thụ không rõ, mình chưa từng thấy qua nữ tử trước mặt, sao vừa gặp liền ghét bỏ mình?

Nhưng mà. . .

Ghét bỏ rất tốt nha!

Hắn vui tươi hớn hở, cũng không thèm để ý ngữ khí đối phương, cười hỏi: "Ngươi gọi Úc Sở Sở? Ngươi là đồ đệ của Đông Lăng hội trưởng? Lục phẩm Luyện Đan Sư? Cấp bậc Tông Sư? Oa, nguyên lai giữa đồng bối, thật có Luyện Đan Sư cấp bậc Tông Sư, nhìn ngươi còn rất trẻ, rất lợi hại nha!"

Âm thanh vô cùng chân thành, không thấy có nửa điểm âm dương quái khí, phảng phất hắn thật thán phục.

Tiêu Vãn Phong ở phía sau nghe Từ thiếu nói như vậy, liền quay đầu đi chỗ khác, biểu thị rất muốn rũ sạch quan hệ giữa mình cùng Từ thiếu, nhưng vô dụng.

Cái miệng nát kia. . . khóe miệng Úc Sở Sở khẽ giật một cái, đè ép lời nói mỉa mai đã lên tới cổ họng, không muốn đáp lời.

"Tính danh Từ thiếu!"

Nàng cầm một tấm thẻ báo danh đặt ở trên bàn, muốn ghi chép thông tin cá nhân, không ngẩng đầu lên hỏi.

"Ngươi hỏi đại danh hay là nhũ danh?" Từ Tiểu Thụ mỉm cười, đầu gối khẽ cong, cúi đầu muốn muốn nhìn rõ khuôn mặt nhỏ xinh xắn kia.

"Tên thật!" Úc Sở Sở tức giận ngước mắt, hung hăng trừng trừng.

"Từ Đắc Ế."

"Đắc Ế?"

Từ Tiểu Thụ gật đầu: "Đại danh Từ Đắc Ế, ngươi cũng có thể gọi nhũ danh của ta, Từ Điệt."

Úc Sở Sở nhíu mày lặp lại "Từ Điệt", bỗng nhiên ý thức được không thích hợp, sắc mặt đỏ bừng, tức hổn hển khắc hai chữ "Từ thiếu" lên lệnh bài, tiện tay ném tới.

"Vô sỉ!"

Nàng ném lại câu này, sau đó xoay người rời đi.

"Hắc hắc. . ." Từ Tiểu Thụ nắm vuốt số báo danh, liếc nhìn con số "2381" ở phía trên, sau đó vứt cho Tiêu Vãn Phong ở sau lưng.

Tiêu Vãn Phong vội vàng tiếp lấy, bưng kín lỗ tai đi theo.

Xung quanh quả nhiên truyền đến tiếng mắng mỏ giận dữ cùng tiếng trách móc nặng nề. . .

"Hèn hạ, vô sỉ, thấp hèn!"

"Quả nhiên là hoàn khố đệ tử! Truyền nhân Bán Thánh chính là như vậy? Chính là như vậy?"

"Sao Từ thiếu ngươi có thể khi dễ Sở Sở người ta, ngươi chỉ là thập phẩm Luyện Đan Sư, người ta đã là Luyện Đan Tông Sư, ngươi nói chuyện phải dùng kính ngữ! Sao có thể như vậy được?"

"Nhưng khoan hãy nói, bộ dáng Sở Sở tiểu thư sinh khí, thật đáng yêu nha - "

"Ô ô ô, sao Từ thiếu không đến khi phụ ta. . ." Người nói chính là cô nàng da ngâm đen to béo, còn biết ríu rít anh.

"Nôn!" Đám người buồn nôn.

Từ Tiểu Thụ dẫn theo Tiêu Vãn Phong, không để ý tới người xung quanh chửi rủa, đỉnh lấy tên tuổi "Hoàn khố Từ thiếu", tiếp nhận một sóng lớn điểm bị động tiến vào trận.

Hắn không giây phút nào không thể hiện tính cách hoàn toàn khác với "Thánh Nô Từ Tiểu Thụ", chính là vì phòng ngừa có người kết hợp hai thân phận kia lại với nhau.

Thân là truyền nhân Bán Thánh, đùa giỡn một chút như vậy, Từ Tiểu Thụ còn không cảm thấy mình quá hoàn khố.

Hắn thậm chí còn chưa dùng sức đây!

Đóng vai nhân vật cần ăn đòn, tính cách hoàn toàn khác với mình. . .

Tựa hồ vẫn rất thú vị?. . .

Tiến vào sân thi đấu, tầm mắt được mở rộng hơn rất nhiều.

Bên ngoài chật như nêm cối, bên trong trật tự rõ ràng.

Mưới tám vị trọng tài an vị ở phía bắc.

Xung quanh là khán đài dành cho người xem, phía trên đều là quan to quý tộc, đại biểu thế lực lớn vương thành phái tới xem.

Đáng nhắc tới, Hoa Minh cũng ở bên trong.

Thời điểm Từ Tiểu Thụ dùng Cảm Giác lướt qua toàn trường, Hoa Minh đang một mặt xoắn xuýt quan sát hắn.

"Tiểu cô nương này. . ." Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ buồn cười, biết cô nương này hẳn là bị mình hoán đổi thân phận, làm cho đầu váng mắt hoa.

Nhưng hắn vẫn chưa ngả bài, bởi vì hắn còn chưa biết được mục đích thật sự của tiểu cô nương Tẫn Chiếu nhất mạch kia.

Ánh mắt nhìn tiếp.

Sân thi đấu được phân thành từng khu vực nhỏ, đều có trận pháp ngăn cách, phòng ngừa nổ lô ảnh hưởng đến người khác.

Từ Tiểu Thụ rất không thích hiện trường tranh tài có trận pháp ngăn cách, nhưng luyện đan đại hội có rất nhiều người đến quan sát, trận pháp hiển nhiên không thể thiếu.

"Thật nhiều khí tức quen thuộc. . ."

Lực chú đảo quanh bốn phương tám hướng, trên ghế trọng tài Từ Tiểu Thụ có thể tìm được người quen như Đông Lăng cùng Sư Đề các loại, vụng trộm còn phát hiện Hồng Y, Bạch Y đang ẩn giấu.

Sau khi thăng cấp, Cảm Giác đã rất mạnh, dù sao cũng là cấp bậc Vương Tọa, Từ Tiểu Thụ thông quan Cảm Giác thậm chí có thể nhìn thấy Tha Yêu Yêu vác Huyền Thương Thần Kiếm đứng trên hư không.

Có lẽ cũng bởi vì đối phương không tận lực ẩn tàng. . .

Chỉ cần không trực diện, liền không có bất cứ vấn đề gì!

Khu vực bố trí trận pháp đều được đánh số thứ tự, Từ Tiểu Thụ lượn quanh một vòng, phát hiện con số lớn nhất là "500".

Hiển nhiên, mặc dù sân thi đấu rất lớn, nhưng tối đa cũng chỉ có thể dung nạp năm trăm người đồng thời luyện đan.

Bởi vì hắn báo danh trễ nhất, cho nên số thứ tự lên đến hai ngàn mấy, đoán chừng phải chờ mấy vòng.

Sau khi đại hội bắt đầu, liền có pháo hoa tê minh góp vui.

Trong lúc Từ Tiểu Thụ quan sát người khác, đám Luyện Đan Sư xung quanh cũng đang quan sát một tên thập phẩm Luyện Đan Sư không biết tốt xấu.

Toàn bộ thí sinh ở đây, chỉ có duy nhất một tên thập phẩm. . .

Con hàng này, là đến đánh xì dầu?

Pháo hoa kết thúc, trong lòng mọi người đang suy tư, âm thanh Đông Lăng hội trưởng lần nữa vang lên:

"Đầu tiên giới thiệu quy tắc đại hội lần này một chút."

"Đại hội tổng cộng có ba vòng, vòng thứ nhất là đấu loại, tuyển ra một trăm người."

"Vòng thứ hai là thi đấu tấn cấp, tuyển ra mười người, có thể lấy được ngọc bội vương thành thí luyện, nhận tư cách thí luyện giả Luyện Đan Sư vương thành, mang theo hai tên hộ vệ dưới Tông Sư vào sân."

"Vòng thứ ba chính là chung kết, chọn ra quán quân, có thể thu được Bình Hồ Tiểu Thanh Hoa."

Đông Lăng hội trưởng nói xong liền dừng một chút, tựa hồ muốn cho đám người thời gian thở dốc.

Quả nhiên, quán quân được ban thưởng Bình Hồ Tiểu Thanh Hoa vừa ra, hiện trường liền vỡ tổ.

"Bình Hồ Thanh Hoa?!"

"Thứ kia không phải chí bảo bên trong Sinh Phật Thành, thiên hỏa do Thương Khung Chi Thụ, một trong Cửu Đại Tổ Thụ ngưng kết, nó là phần thưởng giành cho quán quân?"

"Trời ạ, là ta nghe lầm, hay là Hiệp Hội Luyện Đan Sư điên rồi?"

"Ngươi đúng là nghe lầm, Đông Lăng hội trưởng nói là Bình Hồ Tiểu Thanh Hoa, không phải Bình Hồ Thanh Hoa!"

". . ."

Đám người nhao nhao nghị luận.

Từ Tiểu Thụ một mặt buồn bực đứng giữa đông đảo Luyện Đan Sư, nhìn đám Luyện Đan Sư xung quanh hô hấp dồn dập, cảm thấy mình là tồn tại không hợp bầy.

Phảng phất. . .

Đây là thường thức cả thế giới đều biết, chỉ có một mình hắn không biết.

Thế là Từ Tiểu Thụ quay đầu nhìn Tiêu Vãn Phong.

Tiêu Vãn Phong giống như hắn, thần sắc mơ hồ.

Hai người đều là chiến sĩ, không phải nhân vật luyện đan giới thuần túy, đương nhiên không biết được thường thức luyện đan giới.

Nhìn thấy biểu lộ của Tiêu Vãn Phong, Từ Tiểu Thụ liền có chút an ủi.

Hô hấp hắn bắt đầu dồn dập, xem thường liếc nhìn Tiêu Vãn Phong, bộ dáng "Thổ cẩu không có kiến thức", sau đó quay đầu lại.

Tiêu Vãn Phong: ? ? ?

Thiếu niên ý thức được chuyện gì, hô hấp cũng trở nên dồn dập, ý đồ dung nhập đại gia đình.

Lúc này Từ Tiểu Thụ đã xê dịch bước chân, đi tới bên cạnh người cùng thế hệ mình nhận biết duy nhất ở đây.

Hắn vỗ vỗ bả vai Úc Sở Sở, nhẹ nhàng nói: "Tên luyện đan đồng tử không có kiến thức của bản thiếu gia muốn hỏi ngươi nhưng lại ngượng ngùng không dám, bản thiếu gia chỉ có thể thay hắn hỏi một chút, Bình Hồ Tiểu Thanh Hoa kia là thứ gì, tựa hồ rất lợi hại?"

Tiêu Vãn Phong: ? ? ?

Úc Sở Sở giật nảy mình.

Nàng căn bản không phát hiện Từ thiếu tới gần lúc nào!

Nếu như hắn không vỗ vai mình, hắn liền giống như một người trong suốt, ngay cả linh niệm cũng không phát hiện ra. . .

Cúi đầu nhìn bả vai, Úc Sở Sở cảm thấy mình bị ô uế.

Nói thật, nàng cũng không muốn phản ứng Từ thiếu.

Nhưng vấn đề này không phải Từ thiếu muốn hỏi, mà là luyện đan đồng tử người vật vô hại sau lưng Từ thiếu hiếu kỳ.

Lúc trước Úc Sở Sở gặp qua Tiêu Vãn Phong bày ra biểu lộ "Xấu hổ cùng làm bạn với Từ thiếu", biết phàm nhân này kỳ thật cũng không có cách nào, lấy người tiền tài, thay người tiêu tai.

Nàng nhất thời nhìn về phía Tiêu Vãn Phong, ôn tồn giải thích.
Bình Luận (0)
Comment