Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1347 - Chương 1347: Vân Thú Sơ Hiện (1)

Chương 1347: Vân Thú Sơ Hiện (1) Chương 1347: Vân Thú Sơ Hiện (1)

Buổi trưa hôm sau.

Vương thành thí luyện đã diễn ra được một ngày rưỡi.

Từ Tiểu Thụ dẫn theo "Từ Bang", trải qua một đêm chỉnh đốn, tiếp tục xuất phát hướng vào chỗ sâu Vân Lôn Sơn Mạch.

Nhưng khu vực đông bộ, tựa hồ cằn cỗi đến mức khó có thể tưởng tượng.

Số lượng Vân Châu bạo giảm, giống như đã bị người khác lục soát sạch sẽ, vịt bị nhổ lông vẫn còn sót lại một hai cọng, đằng này ngay cả lông thừa cũng không tìm thấy?

Ba người Từ thiếu dẫn đầu phi hành, Ngũ Hổ Thượng Tướng theo ở phía sau.

Đài Hạnh mặt không biểu tình nhìn về phía bốn tên Tông Sư còn lại, có chút khó mà mở miệng: "Các ngươi cũng không thu hoạch được một hạt nào?"

Đêm qua đột phá Tông Sư, sáng nay y tiếp tục thi hành nhiệm vụ tìm kiếm Vân Châu.

Nhưng nửa ngày trôi qua, ngay cả một viên Vân Châu cũng không mò được.

"Ta tìm được ba viên." Chu Đông cười gượng.

"Hắc, xem như ta lợi hai, ta tìm được sáu viên." Triệu Tú hắc hắc vui lên.

"Không."

"Không."

Hai người Tập Nghiễm Hán, Mạc Bắc Bắc, cho dù thủ hạ dưới trướng có hơn một trăm người, sắc mặt lúc này cũng không tốt, biểu thị mình không tìm được thứ gì.

"Từ thiếu đã từ hạng chín tuột xuống hạng hai mươi bảy, hơn nữa chỉ trong vòng một buổi sáng." Chu Đông nhìn qua ngọc bội thí luyện, ngữ khí thổn thức,"Là khu vực đông bộ chúng ta thật thiếu Vân Châu, hay là khu vực khác quá giàu có rồi?"

"Không biết. . ." Mạc Bắc Bắc cười gượng,"Tình huống không ổn rồi, tiếp tục như vậy, không đến một ngày, ngay cả Từ thiếu cũng sẽ bị đẩy ra ngoài ba mươi sáu thứ hạng đầu, chúng ta. . ."

"Chớ hoài nghi năng lực của Từ thiếu!" Đài Hạnh nhìn về phía Mạc Bắc Bắc, ngắt lời nói,"Ngươi tựa hồ quên mất, hai ngày nay chúng ta chỉ tập trung phát triển bang chúng, thuận tiện tìm kiếm Vân Châu, Từ thiếu căn bản không có đại khai sát giới, cướp đoạt điểm tích lũy của những người khác."

"Không sai." Tập Nghiễm Hán gật đầu, cười nói,"Từ thiếu còn chưa muốn ra tay, chỉ cần hắn muốn, toàn bộ Vân Lôn Sơn Mạch, có thể chống đỡ một kiếm của hắn, không nhiều."

Mấy người nhìn nhau gật đầu, an ủi lẫn nhau.

Bọn hắn đã thành Tông Sư, sợ nhất là cuối cùng không vào được ba mươi sáu thứ hạng đầu, sau đó bị đào thải.

Hiện tại ngay cả Từ thiếu cũng trượt xuống thứ hạng hai mươi bảy, có người bắt đầu gấp, cũng là chuyện bình thường.

Bất quá xét đến cùng, mọi người vẫn nguyện ý tin tưởng năng lực của Từ thiếu.

"Báo!"

Đúng lúc này, một tên bang chúng Từ Bang nhanh chóng bay tới, còn chưa đến gần đã nôn nóng quát lên.

"Chuyện gì?" Chu Đông chuyển mắt, nhận ra đây là người dưới trướng y.

"Phía tây cách nơi này bảy trăm dặm, phát hiện một cái khe núi đặc thù, mây mù lượn lờ, xung quanh có thi thể linh thú Tông Sư, còn có tiếng thú gào kỳ lạ, chúng ta hoài nghi. . ."

Còn chưa nói hết, ánh mắt năm tên Ngũ Hổ Thượng Tướng đã đồng loạt phát sáng.

"Vân Thú?"

"Trước đừng nói, lập tức bẩm báo Từ thiếu, mau chóng tới xem!". . .

"Haiz, lại bị rớt hạng."

Từ Tiểu Thụ vẫn đang ngó chừng ngọc bội thí luyện, không khỏi lắc đầu.

Hắn tuyên truyền quảng cáo chỉ duy trì được một đêm, hiện tại mới qua một buổi sáng, đã bị người khác đạp xuống hạng hai mươi bảy.

Có thể thấy vương thành thí luyện lần này, đám thí luyện giả kia rốt cuộc liều mạng đến cỡ nào.

Thời gian một buổi sáng, vậy mà có thể đẩy hắn ra khỏi top 20!

"Ở rìa Vân Lôn Sơn Mạch hẳn không có nhiều Vân Châu như vậy, có lẽ càng đến gần khu vực trung tâm, tài nguyên mới càng nhiều." Liễu Trường Thanh phỏng đoán.

"Bọn hắn không nghỉ ngơi sao?" Tân Cô Cô không hiểu.

Đám thí luyện giả kia giết đến điên rồi?

Hiện tại không nghỉ ngơi, mấy ngày sau đại chiến vòng trong, người không đủ thể lực khẳng định sẽ ngã xuống đầu tiên.

Vừa nghĩ đến đây, hắn có chút bội phục thủ đoạn của Từ Tiểu Thụ.

Tập kết gần chín trăm tên bang chúng, Từ Tiểu Thụ căn bản không cần xuất thủ, chỉ cần ngồi chờ người đưa Vân Châu tới cửa.

Năng lực như vậy, toàn bộ Vân Lôn Sơn Mạch có lẽ không tìm được mấy người.

Dùng vũ lực thu phục thí luyện giả, dùng đan dược khiến bọn họ quy tâm. . .

"Chậc chậc!" Tân Cô Cô cảm khái, phương pháp quản lý cây gậy và củ cà rốt, được tên kia phát huy đến cực hạn.

Thời điểm đang suy tư, Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên dừng bước.

"Chúng ta, có lẽ đã đến lúc nên thu lưới."

"Hửm?" Tân Cô Cô nhìn lại.

Từ Tiểu Thụ nói: "Bang chúng Từ Bang đã tiếp cận chín trăm người, bản thiếu gia dự định thời điểm đạt đến chín trăm, liền không tiếp tục thu nạp bang chúng, dù sao nhiều người khó quản lý, còn có phong hiểm phản loạn, chỉ cần đủ quân số, chúng ta liền toàn lực xuất phát tiến vào vòng trong."

"Bắt đầu giết người?" Tân Cô Cô lập tức hưng phấn.

"Là cướp đoạt!" Từ Tiểu Thụ tức giận vỗ đầu y một cái,"Chỉ dựa vào tìm Vân Châu, tiền kỳ không có vần đề, nhưng trước mắt xem ra, tiến độ quá chậm, chúng ta lại không ở khu vực màu mỡ, chỉ có thể bắt đầu cướp đoạt tiến công."

"Đúng vậy." Liễu Trường Thanh gật đầu phụ họa, ông ta đồng ý đề nghị này.

"Như vậy, để bản thiếu gọi Ngũ Hổ Thượng Tướng tới, ra mệnh lệnh tiếp theo." Từ Tiểu Thụ cười hắc hắc,"Tương lai đám thí luyện giả kia muốn gia nhập Từ Bang, trở thành bang chúng, vậy liền có chút khó khăn."

Từ Tiểu Thụ quả thật tính toán như vậy.

Hắn không muốn hấp thu quá nhiều người.

Bởi vì càng nhiều người, danh nghĩa bang chúng Từ Bang liền không có giá trị.

Nhưng thi hành chính sách giới hạn tiêu thụ, nói không chừng sau này còn có thể dùng danh nghĩa "bang chúng Từ Bang", thu nạp càng nhiều thiên tài hơn.

"Đi!"

Vừa quay đầu lại, Từ Tiểu Thụ định tìm người hạ lệnh, liền thấy Ngũ Hổ Thượng Tướng đồng thời từ nơi xa bay tới.

"Chuyện gì?"

"Từ thiếu, Vân Thú!" Triệu Tú có chút kích động.

Chu Đông vội vàng nói bổ sung: "Là hư hư thực thực Vân Thú. Từ thiếu, ngay tại bảy trăm dặm phía tây, bang chúng Từ Bang phát hiện một cái khe núi đặc thù, chúng ta có thể đi xem thử."

Khu vực đặc thù?

Ánh mắt Từ Tiểu Thụ sáng lên.

Bọn hắn tìm khắp đông bộ Vân Lôn Sơn Mạch một ngày, cũng tìm được không ít khu vực đặc thù.

Bên trong những khu vực kia, có đôi khi tìm được Vân Châu, có đôi khi tìm được dược viên cao cấp, giá trị vô cùng khả quan.

Hiện tại bang chúng Từ Bang lại phát hiện một khu vực đặc thù, có thể khiến cho Ngũ Hổ Thượng Tướng cùng đến bẩm báo, hiển nhiên phân lượng rất nặng.

"Đi qua xem thử!"

Từ Tiểu Thụ lập tức quyết đoán, một bên dẫn theo đám người bay về hướng tây, một bên truyền đạt ý nghĩ vừa rồi xuống. . . .

Bên ngoài bảy trăm dặm, Lạc Vân Phong.

Vinh Đại Hạo quần áo hoa lệ, dẫn đầu hơn trăm người, chém giết mười mấy đầu linh thú Tông Sư, vượt qua toà hùng phong này, lên đến đỉnh núi.

Phía trên đỉnh núi, có một đầu vân vụ cự thú lớn chừng trăm trượng.

Cự thú che khuất bầu trời, đỉnh đầu có độc giác dài mười trượng, chân đạp thất thải tường vân, thân như cá lớn, phiến có vảy mây, sau lưng có hai cánh, giương cánh lên có thể che nửa bầu thiên, giống như viễn cổ Côn Bằng.

Kỳ quái là.

Dùng linh niệm tìm kiếm, cự thú tựa như không tồn tại, phảng phất mắt thường nhìn thấy đều là hư giả.

Nó giống như không có thực thể, vô ưu vô lự ngao du cửu thiên, không vì thí luyện giả bên dưới Lạc Vân Phong mà động.

Thân thể theo cương phong liệt liệt biến hình, có lúc là Côn Bằng, có lúc là Cự Long, có lúc là Phượng Hoàng. . .
Bình Luận (0)
Comment