Chương 1403: Chí Sinh Ma Thể (1)
Chương 1403: Chí Sinh Ma Thể (1)
"Có nhìn thấy không?"
Đỉnh Vân Lôn Sơn Mạch, phía trên hư không, Tha Yêu Yêu chỉ linh kính trước mặt, thấp giọng hỏi.
Phía trên đang trực tiếp trận chiến tranh đoạt Không Gian Nguyên Thạch, cuối cùng hình ảnh dừng ở chỗ Từ thiếu.
"Quọ!"
Sau lưng Tha Yêu Yêu không có ai.
Nhưng lúc này, nương theo tiếng cú kêu, đột nhiên có một đạo thân ảnh xuất hiện.
Đạo thân ảnh kia rất cường tráng, khung xương bả vai vô cùng lớn, rộng gấp ba người bình thường, to đến không thành nhân dạng, bên ngoài khoác một bộ hắc vũ y, khiến người ta không nhìn thấu vóc người chân thật.
Nàng có một đôi mắt đen như mực.
Ngoài ra trên mặt còn có đeo mặt nạ, ngoại nhân căn bản không biết được dung mạo nàng ra sao.
"Dạ Kiêu?"
Chờ hồi lâu vẫn không nghe thấy tiếng trả lời, Tha Yêu Yêu chuyển mắt, lại hỏi một câu.
"Ừm."
Một đạo âm thanh trung tính không phân biệt nam nữ vang lên, vẻn vẹn một chữ, tích chữ như vàng.
Tha Yêu Yêu nhíu mày, nhưng trong lòng biết Ám bộ thủ tọa bất thiện ngôn từ, thế là phối hợp phỏng đoán nói:
"Năng lực của Từ thiếu, ngoại trừ luyện đan đại hội triển lộ ra hệ hỏa, ở Vân Lôn Sơn Mạch bày ra thuộc tính không gian, kiếm đạo, trên cơ bản không có để lộ thứ khác."
"Ta thật không ngờ tới, nhục thân của hắn lại cường hãn đến như vậy."
Dạ Kiêu vẫn không có lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm linh kính không nói gì.
Tha Yêu Yêu nói tiếp: "Nhưng những chuyện này không phải trọng điểm, Không Gian Nguyên Thạch có thể bức hắn lộ ra một con át chủ bài, chính là niềm vui ngoài ý muốn, mấu chốt là người này, vẫn không có động thủ."
Nàng dùng đầu ngón tay vạch một cái, đổi sang một tấm linh kính khác.
Hình ảnh phía trên chính là Diệp Tiểu Thiên đang ẩn thân trong không gian, linh kính chỉ có thể truyền về hình ảnh mơ hồ.
"Hắn có thuộc tính không gian." Tha Yêu Yêu bình tĩnh nói ra.
Dạ Kiêu vẫn không nói lời nào, lúc này từ bên trong hắc vũ y duỗi tay ra.
Tay nàng trắng như ngọc, óng ánh long lanh, nhưng tựa hồ bởi vì ít phơi nắng, cho nên thiếu chút rực rỡ, nhiều chút bệnh trạng tái nhợt.
Vạch một cái.
Linh kính chuyển đổi, phía trên xuất hiện khuôn mặt tiểu loli song đuôi ngựa.
"Mộc Tiểu Công?"
Tha Yêu Yêu kinh ngạc, nhớ mang máng tiểu cô nương kia là người của Từ thiếu, chỉ là không biết vì sao Dạ Kiêu lại trọng điểm chú ý nàng.
"Ngươi muốn nói, thể chất của nàng. . . có vấn đề?"
Tha Yêu Yêu nói xong có hơi dừng lại, trong đầu hiện lên hình ảnh Mộc Tiểu Công độc chiến mấy trăm Tông Sư, gần như hút khô khô sinh mệnh lực của mọi người.
"Lúc đầu ta cũng cho rằng nàng không phải Thôn Sinh Mộc Thể, có lẽ là một loại Thánh Thể khác."
"Nhưng năng lực thôn phệ, Từ thiếu cũng có, ngươi nhìn vừa rồi. . ."
Tha Yêu Yêu tua lại hình tượng linh kính, phía trên hiển thị hình ảnh Từ Tiểu Thụ sử dụng Đại Khoái Đóa Di.
Tốc độ linh kính phát hình được thả chậm.
Thời điểm đầu Thao Thiết xuất hiện, hình ảnh dừng lại.
Tha Yêu Yêu tinh tế ngắm nghía đầu thú màu đỏ dữ tợn, suy đoán đây là do hình thái năng lượng ngưng tụ, hay là một thức linh kỹ nào đó.
Về phần linh kỹ có thuộc tính gì, là loại linh kỹ nào, cấp bậc ra sao, Tha Yêu Yêu hoàn toàn không nhìn ra.
"Nếu Vũ Linh Tích còn tại, có lẽ hắn sẽ nhận ra một thức này, dù sao ta không phải thành viên Linh bộ. . ." Tha Yêu Yêu nói.
Sở dĩ nàng không hoài nghi Mộc Tiểu Công, là bởi vì Từ thiếu cũng có năng lực thôn phệ tương tự.
Hai người đồng xuất nhất hệ, nếu như đây là năng lực đặc thù Bán Thánh Từ gia truyền thừa, vậy liền không có gì để hoài nghi.
Nhưng lúc này, Dạ Kiêu lại nói.
"Không giống."
Nàng vẫn lạnh nhạt như thường, tích chữ như vàng, khiến cho Tha Yêu Yêu lâm vào trầm tư.
Nàng biết Dạ Kiêu sẽ không nói nhảm.
Ở phương diện này, lục bộ nghiên cứu sâu hơn Tha Yêu Yêu nàng rất nhiều.
"Ý ngươi là. . ." Thế nhưng lúc này, Tha Yêu Yêu lại không mò được manh mối, nàng nhìn tới Dạ Kiêu, chờ đợi Ám bộ thủ tọa giải thích.
Dạ Kiêu lần nữa duỗi tay điểm tới hình ảnh Mộc Tiểu Công phía trên linh kính, đạm mạc nói: "Thánh Thể."
Thánh Thể?
Không phải Thôn Sinh Mộc Thể?
Tha Yêu Yêu lấy làm kinh hãi, mặc dù nàng rất ít khi nghiên cứu phương diện thể chất, thế nhưng lại tin tưởng phán đoán của Dạ Kiêu.
"Nếu như là Thánh Thể, không phải Thôn Sinh Mộc Thể, vậy nàng là Thánh Thể gì?"
"Rõ ràng rồi -" Đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến âm thanh tiểu cô nương đáng yêu.
Tha Yêu Yêu chuyển mắt nhìn qua, phát hiện có một tiểu nữa hài đang ngậm que kẹo hồ lô bay tới, sau đó bò lên vai Dạ Kiêu, đẩy cú đen ba chân sang một bên khác.
"Dị?" Tha Yêu Yêu nhướng mày,"Ngươi hồi phục rồi?"
"Hồi phục được một nửa, nhưng vẫn còn trong trạng thái tai nạng lao động, ngươi tuyệt đối đừng phân việc cho ta, ta chỉ là bồi nàng đến, không muốn làm việc." Dị vỗ vỗ đầu Dạ Kiêu.
Tha Yêu Yêu bật cười lắc đầu, hỏi: "Vừa rồi ngươi nói như vậy. . ."
"Đơn giản!"
Dị chỉ vào tiểu cô nương bên trong linh kính, nói ra:
"Thể chất có thể vô hạn thôn phệ sinh mệnh lực, hơn nữa còn là Thánh Thể, trên thế giới này nhiều nhất cũng chỉ có mấy loại, có thể đếm được trên đầu ngón tay."
"Cho dù nàng có Thánh Thể, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục, dù sao cũng là truyền nhân Bán Thánh mang tới tham gia thí luyện, có thể lý giải."
"Nhưng Tiểu Kiêu Kiêu muốn ngươi chú ý, không phải chuyện này!"
Dị nói đến đây liền dừng lại, trong mắt có thêm một chút ngưng trọng, trầm ngâm một hồi mới nói tiếp: "Trong số ba loại Thánh Thể ta biết được, có một loại, sợ rằng nói ra ngươi cũng phải giật mình."
"Là Thánh Thể gì?" Tha Yêu Yêu đã không kịp chờ đợi, nhưng vẫn phải thỏa mãn đam mê đặc thù của "Tiểu nữ hài", lúc này phụ họa hỏi ra.
Dị xòe ba ngón tay ra: "Tà Nguyệt Thánh Thể, Đại Ám Thiên Khu, cùng. . . Chí Sinh Ma Thể!" Nói xong, y liền một mặt mong đợi nhìn qua Tha Yêu Yêu.
Quả nhiên.
Hai cái tên trước xuất hiện, Tha Yêu Yêu không có nửa điểm ba động.
Nhưng danh từ cuối cùng vừa vang lên, sắc mặt Tha Yêu Yêu lập tức đại biến!
"Chí Sinh Ma Thể?" Âm thanh nàng bất giác tăng cao.
"Ta không biết có phải Chí Sinh Ma Thể hay không, chỉ là suy đoán mà thôi." Dị không có hảo ý cười lên.
"Không thể nào là Chí Sinh Ma Thể. . ."
Lúc này Tha Yêu Yêu có hơi rối loạn, vô thức phủ định.
Nàng minh bạch bốn chữ "Chí Sinh Ma Thể" đại biểu cho thứ gì.
Dị vừa cười vừa nói: "Ta biết ngươi nhất định không tin, dù sao người sở hữu Chí Sinh Ma Thể cuối cùng đã chết vào mười mấy năm trước, thảm án Lệ gia, ta biết được một chút, căn bản không chỉ vì Thiên Hạ Đồng Thuật. . ."
"Nói chuyện cẩn thận!" Tha Yêu Yêu trừng trừng mỹ mâu.
"Chậc chậc. . ." Dị mút mút kẹo hồ lô, không quan tâm ngồi xuống bả vai Dạ Kiêu, hai chân đong đưa, biểu thị mình không quan tâm hậu quả nói toạc thiên cơ.
Y lại nói ra: "Người, khẳng định không thể nào là dư nghiệt Lệ gia đã chết đi, nhưng Chí Sinh Ma Thể, chỉ sợ ở trên đại lục, tổng bộ Thánh Điện không thể nào đào tận, Bán Thánh thế gia bí mật tìm tới một người, trong bóng tối bồi dưỡng, làm gì không có khả năng?" Dị cười đến xán lạn.
"Ngươi đang nói đùa đấy à?!" Ngữ khí Tha Yêu Yêu lại có chút không tốt.
Dạ Kiêu nghe vậy liền né sang một bên, chuyển Dị đang ngồi trên vai ra sau ót, không để hai người tiếp tục đối bính.
Dị vội vàng cười bồi: "Nói đùa, đương nhiên là đang nói đùa, ta cũng biết, loại chuyện này, mọi người đã không dám làm loạn. . ."
"Quọ!"
Một tiếng cú kêu chói tai vang lên.
Dị lập tức rụt đầu lại, giơ hai tay lên: "Được, ta không nói, nói nhiều sai nhiều, đều là ta sai, được rồi chứ Tiểu Kiêu Kiêu. . ."
Nói xong, y lại đưa tay vụng trộm vỗ vỗ sau đầu Dạ Kiêu, thầm nói: "Ngay cả ngươi cũng khi dễ ta!"