Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1411 - Chương 1411: Thần Tiên Tới Cũng Không Cứu Được! (1)

Chương 1411: Thần Tiên Tới Cũng Không Cứu Được! (1) Chương 1411: Thần Tiên Tới Cũng Không Cứu Được! (1)

Đông Vực.

Vân Lôn Sơn Mạch.

Sau khi thi triển Linh Hồn Độc Thủ đối phó quái vật trước mặt, Từ Tiểu Thụ chỉ cảm thấy thời gian dài như một thế kỷ!

Di chứng "diện Thánh" khiến đầu óc đau đớn kịch liệt, thế nhưng thời điểm các loại ý chí trong cơ thể hắn nhô lên, cảm giác đau đớn liền hòa hoãn không ít.

Trong đầu, thánh huyết do Tang lão lưu lại khẽ động, tựa hồ muốn bạo phát lực lượng, giúp hắn triệt để độ qua một kích này.

Nhưng Từ Tiểu Thụ lập tức áp chế thánh huyết dị động.

Hắn biết, hiện tại không phải lúc vận dụng thánh huyết.

Vân Lôn Sơn Mạch ngay cả lực lượng cấp bậc Vương Tọa cũng không gánh nổi, một khi hắn vận dụng thánh lực, hậu quả sẽ rất đáng sợ.

Cưỡng ép kết thúc Linh Hồn Độc Thủ.

Hắc Tâm Mẫu Cổ hiển nhiên bị đọc đến ý chí tan rã, thân hình đang lao tới hoàn toàn mất khống chế, thẳng tắp đập xuống đất.

Nguy cơ cận kề, thế nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn chưa hòa toàn khôi phục quyền khống chế cơ thể.

Hắn cắn đầu lưỡi một cái, mượn nhờ đau đớn kích thích cơ thể phản ứng, ngón tay hơi động.

"Chỉ Giới Lực Trường!"

"Ong" một tiếng rung động, sóng khí khuếch trương trong hư không, lĩnh vực triển khai.

Đám người xem bên ngoài vẫn còn hiếu kỳ vì sao song phương đang giao chiến, đột nhiên đồng thời mất đi ý thức, sau đó chỉ thấy Hắc Tâm Mẫu Cổ thẳng tắp nhào tới chỗ Từ thiếu, lại đụng phải thứ gì đó.

"Khanh khanh khanh!"

Âm thanh bén nhọn vang lên, giống như có vô số lợi kiếm bắt đầu cắt chém.

Ở vị trí cách Từ Tiểu Thụ hơn một trượng, Hắc Tâm Mẫu Cổ như đụng vào bức tường kiếm khí vô hình, xác ngoài cứng rắn vang lên âm thanh ma sát chói tai, đồng thời còn xuất hiện vô số vết kiếm.

Vết kiếm cực sâu.

Nhưng Hắc Tâm Mẫu Cổ từng được Bán Thánh điểm hóa, lực phòng ngự hiển nhiên siêu tuyệt, vậy mà có thể đối cứng với Chỉ Giới Lực Trường, chậm chạp tiến vào trong.

"Đây cũng quá cứng đi!"

Từ Tiểu Thụ thấy thế liền đau đầu.

Vừa rồi bởi vì gián đoạn Linh Hồn Độc Thủ, cộng thêm di chứng diện Thánh mang đến, hiện tại hắn không thể đồng thời thi triển chiêu thức khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hắc Tâm Mẫu Cổ từng bước một tiến lên, không ngừng tới gần.

"Khanh khanh khanh. . ."

Tiếng kiếm minh chói tai vang vọng cả phiến hư không, tất cả mọi người chăm chú nhìn tới, sắc mặt kinh ngạc.

Hắc Tâm Mẫu Cổ mất khống chế, bọn họ có thể đoán được đây là do Từ thiếu làm.

Từ thiếu dùng một thức kia, tựa hồ cũng gặp phải phản kích ngoài ý muốn, dẫn đến bản thân bị thương.

Mặc dù giờ phút này từ bị thương, thế nhưng năng lực tương tực lĩnh vực Từ thiếu triển lộ ra, lại là thứ gì?

Đám người không nhìn thấy Sắc Bén Chi Quang trong suốt du tẩu bên trong Chỉ Giới Lực Trường.

Tuy nhiên thời điểm ngoại vật tiến vào phạm vi lĩnh vực, chỉ cần nhìn vết kiếm trên người Hắc Tâm Mẫu Cổ càng lúc càng nhiều, bọn họ vẫn có thể đoán ra được.

"Lĩnh vực kỹ bị động phát động?"

"Hắn mới. . . Tông Sư?!"

Đám người sợ hãi thán phục.

Từ thiếu có quá nhiều át chủ bài.

Lúc đầu nhìn thấy song phương mất khống chế, Khương Nhàn bên ngoài sân cũng nổi lên một chút tâm tư.

Thế nhưng hiện tại phát hiện cho dù ở trong hoàn cảnh gian nan như thế, Từ thiếu vẫn có thể phản kích, y liền hóa thân bé ngoan, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Tịch!"

Hắc Tâm Mẫu Cổ bị kiếm quang điên cuồng cắt chém, tựa hồ bởi vì đau đớn mà khôi phục một chút ý thức.

Thời điểm đôi mắt xanh mơn mơn khôi phục tiêu cự, đau đớn kịch liệt trên người truyền đến, không khỏi khiến Hắc Tâm Mẫu Cổ phát ra tiếng tê minh kinh thiên.

Một tiếng này rống cho màng nhĩ Từ Tiểu Thụ như muốn nổ tung.

Bởi vì hiện tại Hắc Tâm Mẫu Cổ cách khuôn mặt hắn không tới một chưởng!

"Cắt không xuyên. . ."

Từ Tiểu Thụ thông qua thương thế trên người Hắc Tâm Mẫu Cổ suy đoán, chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, Chỉ Giới Lực Trường liền có thể cắt quái vật này thành bụi phấn.

Nhưng hiện tại, đã quá muộn!

Hắc Tâm Mẫu Cổ khôi phục ý thức, hiển nhiên không có khả năng để hắn tiếp tục duy trì lĩnh vực.

Chỉ cần nó nhịn xuống đau đớn phát lực, Từ Tiểu Thụ không cảm thấy một thân kỹ năng bị động của mình, có thể gánh lấy Hắc Tâm Mẫu Cổ liều mạng phản kích.

Vừa rồi thi triển Linh Hồn Độc Thủ, mặc dù không nhìn thấy quá trình Bán Thánh Tang Nhân điểm hóa quái vật.

Nhưng hắn biết, sau khi quái vật cùng Đóa Nhi tiếp nhận Bán Thánh tỉ mỉ tẩy lễ, khẳng định còn có át chủ bài kinh khủng giấu ở phía sau.

Nói không chừng có thể bạo phát ra tổn thương sau khi phục dụng thánh huyết.

"Tịch!"

Sau khi Hắc Tâm Mẫu Cổ khôi phục ý thức, lần thứ hai bạo phát tiếng rít gào, trong âm thanh đã tràn ngập sát ý.

Lúc này nó đã biết, vừa rồi tên nhân loại trước mặt làm gì mình.

Tên sâu kiến kia không chỉ thương tổn bảo thể, mà còn đánh cắp ký ức linh hồn mình.

Chết không đáng tiếc!

Thế là, đám người xem bên ngoài trơ mắt nhìn Hắc Tâm Mẫu Cổ sắp va vào Từ thiếu, ở bên trong lĩnh vực đáng sợ kia, gian nan kiên quyết nâng cao chân.

Trên chân thế mà ẩn ẩn có thánh lực ba động!

"Cẩn thận!"

"Từ thiếu!"

"Từ Tiểu. . . thiếu cẩn thận!"

Đám người Tiêu Vãn Phong nhao nhao hô lớn, muốn xuất thủ cứu viện.

Tô Thiển Thiển rút kiếm.

Mộc Tử Tịch chuẩn bị mở mắt.

Đám người Tân Cô Cô, Liễu Trường Thanh vốn đang xem kịch ở phía sau hoàn toàn không nghĩ tới, một đầu quái vật nho nhỏ, lại có thể bức Từ thiếu đến mức này, cho dù hiện tại muốn hỗ trợ cũng đã trễ.

Thời khắc nguy cấp, trong đầu Từ Tiểu Thụ bỗng có linh quang lóe lên, nghĩ đến thí nghiệm lúc mới thức tỉnh Chỉ Giới Lực Trường.

Kỹ năng thức tỉnh này, có thể biến ảo hình dạng!

Trong nháy mắt Hắc Tâm Mẫu Cổ bổ chân xuống, tâm niệm Từ Tiểu Thụ khẽ động, Chỉ Giới Lực Trường bỗng nhiên biến hẹp, dựng thẳng lên, rất giống một thanh vô ảnh kiếm dựng thẳng.

Chỉ Giới Lực Trường phạm vi một trượng, tràn ngập Sắc Bén Chi Quang sung mãn. . .

Trong nháy mắt bị ép thành một đường thẳng, lực cắt chém nó ngưng tụ ra kinh khủng đến cỡ nào, dùng đầu ngón chân ngẫm cũng biết!

Đám người chỉ thấy động tác Hắc Tâm Mẫu Cổ vốn đang khó khăn chật vật, bỗng nhiên nhanh như chớp lóe!

Nó dùng một chân bổ xuống, sau khi gia tốc, ngay cả Mộc Tử Tịch cũng không kịp phản ứng.

Thế nhưng!

Hắc Tâm Mẫu Cổ vốn bị Chỉ Giới Lực Trường cắt cho mình đầy thương tích, hiện tại Từ Tiểu Thụ đột nhiên biến chiêu, nó căn bản không kịp phòng bị.

"Xùy - "

Chỉ nghe một tiếng lay động, chân trước Hắc Tâm Mẫu Cổ trực tiết bị cắt đứt.

Tàn chi lướt qua đầu Từ Tiểu Thụ bay đi.

Mà đoạn liên tiếp thân thể, trong ánh mắt kinh ngạc của Hắc Tâm Mẫu Cổ sượt qua chóp mũi Từ Tiểu Thụ, hoàn toàn không thể đụng tới.

"Chết đi. . ." Bờ môi Từ Tiểu Thụ nhúc nhích, suy yếu thốt ra hai chữ.

Ánh mắt hắn đạm mạc, chăm chú nhìn Hắc Tâm Mẫu Cổ không khống chế được quán tính, toàn bộ thân thể thuận chân ập tới, thẳng hướng vô ảnh kiếm Chỉ Giới Lực Trường.

"Tịch! ! !"

Mặc dù Hắc Tâm Mẫu Cổ không nhìn thấy vô ảnh kiếm, nhưng tựa hồ cũng ý thức được thân thể mất khống chế mang đến nguy hiểm.

Thời khắc mấu chốt, nó vậy mà cưỡng ép ngừng lại thế xông, mấy cái chân trái đạp mạnh vào trong hư không, thân thể tránh sang bên cạnh.

"Ha." Từ Tiểu Thụ mỉa mai cười một tiếng.

Kỹ năng thức tỉnh, từ trước đến nay không chỉ đơn giản như vậy.

"Bản thiếu gia muốn ngươi chết, thần tiên tới cũng không cứu được!"
Bình Luận (0)
Comment