Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1424 - Chương 1424: Bạch Miêu Tham Ăn (2)

Chương 1424: Bạch Miêu Tham Ăn (2) Chương 1424: Bạch Miêu Tham Ăn (2)

"Nó xảy ra chuyện gì?" Từ Tiểu Thụ nghiêm túc tra hỏi.

Từ Tiểu Kê há to miệng, hàm hồ nói: "Ngươi nhìn gia hỏa này, Thụ gia đến nó cũng không hô một tiếng. . ."

"Nói chính đề!" Từ Tiểu Thụ ngắt lời.

Từ Tiểu Kê khẽ run rẩy, lập tức đổi thành pháo ngữ liên tiếp: "Mấy ngày trước Thụ gia ngươi không có ở đây, Tham Thần tựa hồ bắt đầu chán luyện đan, loạn đi dạo, không giống như ta, tận chức tận trách. . ."

Nghe con hàng này dần lạc đề, ánh mắt Từ Tiểu Thụ liền biến đổi.

Từ Tiểu Kê lập tức nhận ra, cấp tốc nói vào chính đề: "Nó chạy vào bên trong đoạn tháp, không biết gặm thứ gì, hiện tại biến dị!" Y chỉ tới một hướng.

Đoạn tháp?

Từ Tiểu Thụ giật mình, chuyển mắt nhìn về phía một bên khác.

Đó là một phần Tàng Kinh Các hắn lấy từ Trương phủ Thiên Tang Thành.

Từ khi đưa vào Nguyên Phủ, lật xem một chút công pháp bên trong ra, phát hiện không có tác dụng, liền xung đoạn tháp thành tàng bảo khố cất giữ bảo vật quan trọng.

Toàn bộ bảo vật Từ Tiểu Thụ ở bên ngoài lấy được, đều ném vào trong đó, bởi vì đặt ở trong nhẫn trữ vật, hắn có chút không yên tâm.

Thế nhưng mà. . .

"Ta không phải đã bố trí kết giới à, Tham Thần sao có thể vào được?" Từ Tiểu Thụ vội vàng truy hỏi.

Hắn là chủ nhân thế giới Nguyên Phủ, không gian ngăn cách, cộng thêm linh trận phong tỏa, đừng nói bạch miêu Tham Thần, đổi thành Trảm Đạo, Thái Hư đến, cũng không nhất định có thể tiến vào!

Từ Tiểu Kê tức giận nói: "Thụ gia, ngươi không phát hiện Tham Thần mập thêm vài vòng à?"

"Thế giới Nguyên Phủ mới hình thành, thiên địa linh khí, sinh mệnh linh khí vô cùng sung túc, cộng thêm đại đạo quy tắc không ngừng trưởng thành, phản hồi, cho nên con mèo mập kia mới trưởng thành nhanh như thế."

"Ngươi không biết, thời điểm ngươi không có ở đây, con mèo mập kia đã càn rỡ đến mức ngay cả sương mù hỗn độn cũng dám nuốt!"

Từ Tiểu Kê đã rất lâu không có đậu đen rau muốn người khác, hiện tại vừa mở miệng liền không dừng được.

Sương mù hỗn độn. . . nghe vậy, Từ Tiểu Thụ thật bị dọa đến ngây người.

Sương mù hỗn độn hắn đã thử qua, cho dù dùng cảnh giới hiện tại của hắn, tiến vào, nhiều nhất cũng chỉ có thể kháng mấy hơi.

Một thân bị động kỹ, mới kháng mấy hơi đã bị sương mù hỗn độn ăn mòn hỏng.

Tham Thần đã trưởng thành đến mức có thể thôn phệ sương mù hỗn độn?

Lúc này mới qua bao lâu?

Tính toán đâu ra đấy, từ lúc thu mèo đến hiện tại, không tới mấy tháng đi?

Từ Tiểu Kê nói bổ sung: "Hiện tại vẫn chưa thể thôn phệ bình thường. . . lần trước nó tung bay, ăn một ngụm lớn sương mù hỗn độn, nôn hơn nửa ngày, bất quá không bao lâu liền khôi phục lại."

"Là lúc nào?" Từ Tiểu Thụ nhíu mày.

"Gần đây, ngay giữa lần trước cùng lần này ngươi xuất hiện, cho nên ta mới lập tức báo với ngươi." Từ Tiểu Kê biểu thị trung tâm.

Từ Tiểu Thụ trầm mặc.

Hắn đột nhiên có chút minh bạch, khó trách Tham Thần không muốn rời xa mình như thế, khó trách Tiêu Đường Đường quyết tâm muốn đưa bạch miêu cho một người xa lạ.

Thì ra, sinh mệnh lực cùng không gian Nguyên Phủ của mình, mang đến cho Tham Thần nhiều chỗ tốt đến như vậy.

"Đây chính là phương thức Quỷ Thú trưởng thành?"

Từ Tiểu Thụ đột nhiên có cảm giác mình còn không bằng một con mèo, hắn liều sống liều chết kiếm điểm bị động.

Tham Thần người ta luyện đan một hồi, liền đuổi kịp bộ pháp trưởng thành của mình.

"Tới!"

Từ Tiểu Thụ hung hăn hướng Tham Thần quát lên, hắn ngược lại muốn xem xem, con mèo mập này nuốt thứ gì, biến dị ra sao, ngay cả mặt cũng không dám để mình thấy.

"Meo - "

Nơi xa, Tham Thần đã sớm nghe thấy hai người đối thoại, lúc này nghe Từ Tiểu Thụ kêu gọi, thân thể mập mạp không thể không động, nhắm một con mắt, một bên trừng trừng Từ Tiểu Kê, một bên thân mật bay nhào tới Từ Tiểu Thụ.

Từ Tiểu Thụ nắm lấy ót Tham Thần nâng lên, phát hiện mèo mập thế mà nhắm một mắt lại, liền quát: "Mở ra!"

Đôi mắt Tham Thần vốn rất đẹp, có màu tím yêu dị giống như bảo thạch.

Ngày thường gia hỏa này hận không thể dùng đôi mắt tím yêu dị kia, nhìn rõ ngọn ngành người khác, hiện tại sao có thể nhắm một con mở một con?

Nó rốt cuộc nuốt thứ gì, mới sợ thành bộ dạng này. . . trong lòng Từ Tiểu Thụ ẩn ẩn có dự cảm không tốt.

"Meo -" Tham Thần ủy khuất kêu lên một tiếng, chui vào trong ngực chủ nhân, không chịu làm theo.

"Mở ra!" Từ Tiểu Thụ lại quát,"Lại không mở ra, ta liền ném người vào đan đỉnh nấu!"

"Meo!" Lần này Tham Thần bị dọa đến lông trắng lóe sáng, mắt trái mãnh liệt mở ra.

Trong sát na, Từ Tiểu Thụ cùng Từ Tiểu Kê đang đồng thời nhìn chằm chằm vào con mắt nhắm kia, bạch miêu vừa mở mắt, hai người liền có cảm giác linh hồn ly thể, bị người thao túng.

Nhưng Tham Thần sợ chết, vừa mở mắt liền lập tức nhắm lại.

Hai người đồng thời khôi phục, trong khoảnh khắc, sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Sau đó. . .

Từ Tiểu Thụ ngốc trệ tại chỗ.

Tham Thần nhắm mắt lại, hắn thoát ly trạng thái hoảng hốt, lập tức tê cả da đầu.

"Tam Yếm Đồng Mục!"

Vừa lóe lên một cái rồi biến mất, đồng tử như ba cánh xoa xám trắng xoay vòng, đây không phải Tam Yếm Đồng Mục hắn từ trong tay hai tên Diêm Vương đoạt đến, để ngày sau xem như thẻ đánh bạc hay sao?

"Con mèo hố cha này!"

Nghĩ đến đây, Từ Tiểu Thụ kém chút sùi bọt mép.

Đây chính là đồng tử Lệ gia, có nhân quả lớn lao, trước mắt hắn chưa làm rõ được chân tướng thảm án Lệ gia, không dám loạn đụng Tam Yếm Đồng Mục.

Con mèo mập này, nuốt? ? ?

"Ngươi điên rồi à?!"

"Ngươi ăn thứ quỷ kia làm gì?"

"Nó rất giống đan dược ư? Nó có mùi thuốc sao? Ngươi mẹ nó đường đường một con Luyện Đan Miêu, thế mà tròng mắt cùng đan dược cũng không phân biệt được?"

Từ Tiểu Thụ lắc lắc Tham Thần, muốn lắc cho tròng mắt kia bay ra.

Nhưng không có kết quả. . .

Bạch miêu ngoại trừ ô ô gọi bậy, lại không có chút phản kháng nào, không có một chút tôn nghiêm của "Tham Thần đại nhân" Tuất Nguyệt Hôi Cung.

Từ Tiểu Kê đứng bên cạnh nghiêm túc suy nghĩ lời nói của Từ đại ma vương.

Khoan hãy nói.

Lúc trước y nghĩ mãi không ra, vì sao Tham Thần lại nuốt đồng tử, nhưng hiện tại so sánh, thứ kia quả thật rất giống đan dược nha. . .

"Nôn ra được không?"

Sau khi phát tiết một trận, Từ Tiểu Thụ cũng bình tĩnh lại, ôn hòa ôm lấy "Tiểu bảo bối" hỏi.

"Meo - "

Tham Thần ủy khuất gọi: Ngươi đang nằm mơ sao?

"Mèo mập chết tiệt!"

Từ Tiểu Thụ rất muốn bóp chết con mèo chết bầm này. . .

Thế nhưng hắn chỉ nghĩ cho hả giận, bởi vì hắn biết "Tiểu bảo bối" cũng là đại nhân quả, thậm chí là siêu cấp nhân quả, không thể bóp loạn.

"Mẹ nó, ngươi tạo phản rồi! Lão tử bên này có một đống chuyện chưa giải quyết, hiện tại còn phải thu dọn phá sự ngươi gây ra?"

Từ Tiểu Thụ vừa mắng vừa bay về phía đoạn tháp: "Thành thật khai báo, ngoại trừ Tam Yếm Đồng Mục, ngươi còn ăn thứ gì?" Hắn họa ra sợi đằng quất vào mông bạch miêu.

"Meo - "

"Meo - "

Tham Thần đã trở nên rất cường đại, đồng thời cảm nhận được chủ nhân đã tận lực thu tay, sợi đằng quất vào mông, căn bản không khác gì dùng sợi bông đánh nó, thế nhưng nó rất thức thời,"thảm thiết" kêu lên.

Không có -

Ngoại trừ viên đan dược kia, miêu miêu không có nuốt thứ khác -

Đừng đánh nữa, đánh nữa thật sẽ chết mèo -

Từ Tiểu Thụ cùng Tham Thần ý niệm tương thông, nghe ra được ý tứ đại khái, nhưng hắn không tin, thế là mang theo mèo mập kiểm tra một vòng.

Tốt lắm, linh dược gì gì đó, cơ hồ bốc hơi hơn phân nửa.

Đồ vật không ăn được như Tế Lạc Điêu Phiến, Tiêu Thần Thương, Hữu Tứ Kiếm, Diễm Mãng các loại, vẫn còn tồn tại.

"Mèo mập chết tiệt. . ."

Từ Tiểu Thụ tức đến mức sắc mặt trắng bệch, giơ cao sợi đằng muốn quất nó thêm mấy phát.

Thế nhưng đột nhiên nghĩ tới chuyện gì, trái tim co quắp, bay tới chỗ Hồng Mông Tử Khí ngưng tự.

Vũng nước nhỏ kia. . .

Lúc trước hắn ôm hy vọng trồng ra một trong Cửu Đại Tổ Thụ, Bồ Đề Cổ Mộc, cho nên đặt Bồ Đề Thụ Căn vào bên trong.

Sau đó đạt được Huyết Thụ Âm Chi, thế là cũng nhét vào trong đó.

Hai đại linh dược thuỷ tổ, tuyệt thế chí bảo, sẽ không bị Tham Thần nuốt luôn đấy chứ?
Bình Luận (0)
Comment