Chương 1427: Ngươi, Nhận Biết Lão Phu?! (1)
Chương 1427: Ngươi, Nhận Biết Lão Phu?! (1)
Sương mù quấn Vân Lôn, bóng đêm như triều tịch.
Thú minh tiếu sơn lâm, tiếng tiếng khiếp nhân tâm.
Thời điểm Mộc Tử Tịch chạy ra khỏi doanh địa Từ Bang, kỳ thật đã không còn tức giận nữa.
Nàng muốn vị trí bang chủ Từ Bang, bất quá chỉ là nháo cho vui, không thật sự bởi vì chuyện này mà giận dỗi sư huynh.
Nhưng mặt ngoài khó chịu, vẫn phải biểu hiện ra một chút cho người nào đó xem.
Từ trong doanh trướng chạy ra ngoài, Mộc Tử Tịch bỗng nhiên phát hiện có chút không đúng.
Thần Ma Đồng theo thời gian trôi qua, tu vi tăng trưởng, đặc biệt là sau khi đột phá Tông Sư, đã sớm không giống trước đây, cần khai nhãn mới có thể sử dụng.
Hiện tại cho dù không toàn lực triển khai, Thần Ma Đồng sẽ vẫn duy trì trạng thái ẩn tàng.
Đồng thời, công năng toàn bộ online!
Cho nên vừa mới phát hiện không đúng, Mộc Tử Tịch liền lập tức cảnh giác.
Dùng linh niệm quét hơn phân nửa doanh trại Từ Bang, không phát hiện có chỗ nào dị thường, nhưng cách đó không xa xuất hiện hai khuôn mặt mới, hấp dẫn sự chú ý của nàng.
"Cảm giác rất quen thuộc. . ."
Mặc dù Mộc Tử Tịch chưa từng chuyển mắt, nhưng vẫn có thể chú ý hai người mới kia, bọn họ chính là Thánh Nô Lệ Song Hành cùng Lạc Lôi Lôi.
Lúc trước chưa thôn phệ Thế Giới Nguyên Điểm Bạch Quật, Thần Ma Đồng cần kích hoạt mới có thể dùng, khi đó nàng thậm chí không biết khởi động như thế nào.
Cho nên Mộc Tử Tịch chỉ có thể ẩn ẩn cảm thấy hai người kia có chút quen mắt, lại không nhớ được đã từng gặp ở nơi nào.
Dù sao đôi mắt nàng khi đó, vẫn chưa có công năng ghi nhớ khí tràng.
Chỉ là trong lòng có cảm giác, khiến Mộc Tử Tịch lưu ý hai vị khách xa lạ kia hơn.
"Nói không chừng, Từ Tiểu Thụ sẽ gặp nguy hiểm. . ."
Nghĩ như vậy, Mộc Tử Tịch thả chậm bước chân.
Nhưng quá trình từ trong doanh trướng Từ Bang chạy ra ngoài thông khí, hai người kia lại không có một chút động tĩnh gì.
Về phần Liễu Trường Thanh bị Từ Tiểu Thụ phái đi theo, ở trong bóng tối bảo vệ mình.
Mộc Tử Tịch đương nhiên phát hiện ra được.
Nàng cũng không phải ngốc thật, nội tình sư huynh nhà mình thế nào, nàng biết rất rõ.
Cho nên chỉ có thể tạm thời buông xuống chuyện này, thầm nghĩ có phải ảo giác của mình hay không. . .
Dù sao giác quan thứ sáu của mình, luôn có thể bị "Từ mỗ nhân" bác bỏ.
Đi một hồi, Mộc Tử Tịch bỗng nhiên phát hiện ở trên đỉnh núi phía xa, có một đạo nhân ảnh. . .
Đạo nhân ảnh kia thon gầy, ở trong sương mù dày đặc, tựa hồ có chút mờ ảo mông lung.
Mặc dù bóng người bị sương mù bao phủ, dù có mờ ảo mông lung.
Thế nhưng Mộc Tử Tịch vẫn nhận ra.
"Từ. . ."
Vẻn vẹn một chữ, nàng đã kịp thời ngậm miệng, nhất thời tê cả da đầu.
Từ Tiểu Thụ?
Đạo nhân ảnh kia, không phải Từ Tiểu Thụ trước khi dịch dung thành Từ thiếu sao?
Mặc dù đã khá lâu không nhìn thấy Từ Tiểu Thụ khôi phục chân thân, lần trước gặp, chính là lúc vương thành dạ chiến, ở trong Linh Khuyết giao dịch hội xa xa nhìn tới.
Hiện tại cho dù sương mù dày đặc, Mộc Tử Tịch vẫn có thể liếc mắt nhận ra, đạo nhân ảnh đứng trên đỉnh núi kia, rốt cuộc là ai.
Nhưng. . . không thích hợp!
Việc này, ngay cả đồ đần cũng biết được không thích hợp đi?
Từ Tiểu Thụ chính là Từ thiếu.
Hiện tại Từ thiếu đang ở trong doanh địa Từ Bang, tiếp đãi hai vị khách xa lạ quen thuộc.
Hắn sao có thể khôi phục chân thân, công khai đứng ở giữa Vân Lôn Sơn Mạch. . . hắn không muốn sống nữa?
"Ngươi là ai?"
Mộc Tử Tịch lập tức chất vấn.
Nàng cuối cùng minh bạch cảm giác khác thường kia đến từ đâu, nhất định là do người đang đứng trên đỉnh núi mang tới.
Bóng người đứng trên đỉnh núi ung dung quay lại, thần sắc không có chút ba động, thế nhưng từng chi tiết nhỏ trên người, đều giống như đúc Thiên Tang Linh Cung Từ Tiểu Thụ.
Tiện hề hề, có chút soái. . .
"Ngươi nhìn thấy gì?" Người đứng trên đỉnh núi đồng dạng đặt câu hỏi, thanh tuyến, ngữ khí, căn bản không khác gì Từ Tiểu Thụ.
"Ta. . ."
Mộc Tử Tịch chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, không tự chủ được muốn thuận theo ngữ khí đối phương, nói ra đáp án chân thật từ tận đáy lòng.
Nhưng lúc này, vị trí hai mắt nóng lên, một dòng nước ấm chảy khắp đầu óc.
Mộc Tử Tịch lập tức thanh tỉnh.
Đó là lực lượng Thần Ma Đồng!
Thần Ma Đồng chia thành Thần, Ma lưỡng tính.
Lực lượng Thần tính, có thể giúp ký chủ giải trừ hết thảy gông cùm xiềng xích tinh thần, linh hồn trên đời.
Thậm chí luyện đến cuối cùng, có thể vây khốn ngược lại tinh thần của đối phương, chỉ là hiện tại Mộc Tử Tịch vẫn chưa đạt tới.
Về phần lực lượng Ma tính. . .
Phương diện này Mộc Tử Tịch biết rất ít.
Nàng chỉ biết lực lượng Ma tính dùng để tiến công, nhưng mỗi lần vận dụng lực lượng Ma tính, hoặc là "nàng" cho mượn dùng.
Hoặc là bị buộc bất đắc dĩ, cho dù "nàng" không muốn ra tay, cũng phải xuất thủ.
Mộc Tử Tịch lý giải Thần Ma Đồng thập phần đơn giản, Thần tính đại biểu mình, Ma tính đại biểu "nàng", nàng đơn thuần gọi mình là "Thần nữ", gọi "nàng" là Ma nữ.
Hiện tại bởi vì tinh thần bị khống chế, lực lượng Thần Ma Đồng bị động kích hoạt.
Mộc Tử Tịch biết, một giây sau, đôi mắt của mình sẽ phát sinh dị biến.
Nhưng người trước mặt thân phận không rõ, nàng tuyệt đối không thể bại lộ bí mật lớn nhất của mình.
Lúc này, Mộc Tử Tịch cố kiềm nén suy nghĩ khởi động Thần Ma Đồng tiến công, thu hồi hắc bạch chi khí ở hốc mắt về.
Hai hàng thanh lệ cứ như vậy tuông ra, từ trên gò má chảy xuống. . .
Một màn này, tựa hồ cũng khiến người trên đỉnh núi nhìn đến ngây ngốc.
Mộc Tử Tịch mấp máy môi, biết tình huống có chút không ổn.
Nàng rắn bò theo côn, khóc nức nở hô lên: "Hay cho Từ thiếu vô lương ngươi, còn biết đi tìm người ta, ta chỉ muốn vị trí bang chủ Từ Bang, ngươi lại không chịu cho, ngươi còn để người ta ở trong lòng hay không!"
Trên núi,"Từ Tiểu Thụ" nhíu mày.
Đây là Dị!
Dị bộ thủ tọa Dị!
Linh kỹ y đang thi triển, gọi là Huyễn Ảnh Hóa Hình, là một môn bí thuật thao túng tinh thần.
Khác với Tam Thiên Biến thức lúc ở Đông Thiên Vương Thành dùng để đối phó Từ Tiểu Thụ, bí pháp kia là hóa thành người thật vật thật, mà Huyễn Ảnh Hóa Hình, chỉ có thể khiến người trúng chiêu nhìn thấy người mình muốn thấy nhất.
Chỉ là hình ảnh kia, người thi triển bí thuật lại không thể nhìn thấy, cho nên Dị không biết đối phương nhìn thấy ai.
Y chỉ có thể thông qua tinh thần thao túng, khiến đối phương nói ra đáp án trong lòng.
Đối với Dị mà nói.
Huyễn Ảnh Hóa Hình phối hợp với tinh thần bí thuật, ngay cả Trảm Đạo, Thái Hư, có đôi khi cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị cạy miệng.
Đây là nguyên nhân Dị bộ có thể dùng bàng môn tà đạo, tồn tại đến nay.
Bởi vì thiên hạ rộng lớn, có đôi khi thẩm vấn, thủ đoạn thông thường căn bản không làm gì được đám ngưu quỷ xà thần kia.
Lấy độc trị độc, mới có thể chứng đạo!
Dị cảm thấy dùng thủ đoạn như vậy đối phó tiểu nha đầu cảnh giới Tông Sư, chính là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng trong nháy mắt, y vẫn nhận ra không thích hợp.
Tiểu cô nương dưới núi vừa bị trúng Huyễn Ảnh Hóa Hình, lại có thể lập lức khống chế cảm xúc.
Dựa theo đại lượng kinh nghiệm thẩm vấn ngày xưa.
Dị có thể nghe ra, sau khi tiểu cô nương thốt ra chữ "Ta" đầu tiên, đối phương đã thông qua một loại bí pháp nào đó, khôi phục lại tinh thần.
Bởi vì người bị khống chế tinh thần, cho dù dưới tình huống không bình thường nhất, nói chuyện cũng sẽ không dừng lại.
Nhiều nhất là nhìn thấy hình ảnh đáng sợ nào đó, âm thanh trở nên run rẩy.
Chỉ thế thôi.