Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1453 - Chương 1453: Tự Bạo (1)

Chương 1453: Tự Bạo (1) Chương 1453: Tự Bạo (1)

Âm thanh sợ hãi của Dị bỗng nhiên im bặt.

Cuồng Bạo Cự Nhân nhất chỉ thanh quang, theo hình thể tăng lớn, phạm vi thanh quang bao phủ cũng trở nên lớn hơn.

Cho dù Dị có nhiều thủ đoạn, thế nhưng dưới tình huống hồn thể hành động chậm chạp, y liền không thể dựa vào chuyển vị né tránh Huyễn Diệt Nhất Chỉ.

Hư không tựa hồ vang lên một tiếng "Bành".

Từ Tiểu Thụ cảm thấy vị trí Dị đang đứng, ẩn ẩn truyền đến âm thanh bạo liệt.

Nhưng hồn thể bạo liệt, căn bản không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể dựa vào lực lượng thiên cơ bám vào hai mắt, nhìn hồn thể Dị bị thanh quang Huyễn Diệt Nhất Chỉ oanh tới, nổ tứ tán.

"Chết?"

Vô số mảnh linh hồn u quang rơi xuống đất.

Từ Tiểu Thụ thấy rất rõ ràng, thế nhưng lông mày vẫn không giãn ra.

Sinh linh bị Huyễn Diệt Nhất Chỉ diệt sát, hẳn không phải nổ tung, mà là. . . hoàn toàn mẫn diệt mới đúng?

Hắn khôi phục bộ dáng bình thường, nhìn về phía Huyền Vô Cơ.

Giờ phút này trên mặt Vô Cơ lão tổ có chút vui mừng không đè nén được, nhưng vẫn tỉnh táo nói: "Vẫn chưa chết!"

"Chưa chết?"

Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.

Hắn đã làm đến mức này rồi, Dị vẫn chưa chết?

Thái Hư, thật khó giết như vậy?

Vừa rồi nếu không phải Dị quyết định xuất thủ, dùng lực lượng Thái Hư phản kích mình một phen, nói không chừng giờ phút này tên kia vẫn còn sống.

Nhưng không có nếu như. . .

Từ Tiểu Thụ cũng không nghĩ tới, Hồn Minh Quỷ Khí nhìn như nhẹ nhàng, lại có thể khiến Huyễn Diệt Nhất Chỉ tăng giá trị tụ lực lên đến 4. 62%!

Gia hỏa này, thật đúng là tự mình đào hố chôn mình.

Hồn thể Dị vốn đang suy bại, còn một phân thành hai, lực lượng giảm mảng lớn.

Nếu y không phản kích, hoặc không dùng đến lực lượng Thái Hư, Từ Tiểu Thụ chỉ biết khống chế tinh thần, căn bản không có cách khiến giá trị tụ lực Huyễn Diệt Nhất Chỉ tăng lên.

Giống như Từ Tiểu Thụ không nghĩ tới Dị còn có thể trở tay phản kích.

Dị cũng không ngờ được, người mà mình muốn gây mê, lại là một con nhím cả người đầy gai.

Thật đúng là!

Nhân sinh vô thường, đại tràng bao ruột non. . . . . .

"Từ Tiểu Thụ."

"Giới vực, thay đổi. . ."

Lệ Tịch Nhi thoát khỏi sự khống chế của Dị, cấp tốc lấy lại tinh thần, nhẹ giọng nhắc nhở.

Đúng như nàng nói, giới vực của Dị tại nơi này, vốn đã bị tiểu thế giới Bạch Quật thay thế.

Nhưng hiện tại theo hồn thể Dị toái diệt, bên ngoài lại bị một tầng cảnh sắc khác thay thế.

Không gian u ám mông lung tựa như âm tào địa phủ, nó mang đến cho người ta một loại cảm giác như rớt vào hầm băng.

Từ Tiểu Thụ ẩn ẩn cảm thấy loại lực lượng này rất cao cấp, hơn nữa còn có chút quen thuộc.

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, đây nhất định là hậu thủ Dị chuẩn bị!

Tên kia bị Huyễn Diệt Nhất Chỉ công kích lần thứ hai, vẫn có thể giữ được một mạng, y là tiểu cường à?

Còn nữa.

Thế giới giống như huyễn cảnh này, lại là thứ gì?

Từ Tiểu Thụ chuyển mắt nhìn về phía Vô Cơ lão tổ.

Vô Cơ lão tổ hiển nhiên kiến thức uyên bác, liếc mắt liền nhìn ra tình huống lúc này, cười giải thích: "Thế giới Thái Hư! Đây chính là thế giới Thái Hư của Dị, y đã hết cách, chỉ có thể dùng một chiêu này đến bảo toàn tính mạng."

Thế giới Thái Hư. . . Từ Tiểu Thụ nghĩ đến nón lá của Tang lão.

Tử lão đầu kia cũng thông qua loại phương thức này, đưa cho mình một đợt trợ giúp cuối cùng.

Hiện tại, Dị hiển nhiên cũng đã cùng đường mạt lộ, bị bức đến mức dùng ra thế giới Thái Hư.

Nhưng vì sao. . .

Thế giới Thái Hư rõ ràng cường đại như vậy.

Tang lão và Dị, đều đợi đến lúc cùng đường mạt lộ mới sử dụng ra?

Nếu bọn họ sớm dùng ra.

Có lẽ cục diện lúc này, đã khác biệt rất lớn?

Vô Cơ lão tổ hiển nhiên biết Từ Tiểu Thụ nghi hoặc, nói ra:

"Thế giới Thái Hư, là thế giới do ý chí Thái Hư cụ hiện hóa, là nơi bồi dưỡng Hư Tượng cùng rèn luyện tinh thần, linh hồn."

"Đối với Luyện Linh Sư cấp thấp mà nói, thế giới Thái Hư quả thật cường đại, nhưng một khi gặp phải địch nhân cùng giai, thả ra thế giới Thái Hư, đây chẳng khác nào bại lộ điểm yếu của mình cho đối phương nhìn thấy."

"Dù sao trên phiến đại lục này, chân chính được công nhận chủ tu tinh thần, linh hồn chi đạo, lác đác không có mấy."

Từ Tiểu Thụ lập tức thông suốt.

Nhưng lại nghĩ tới.

Dị, không phải chủ tu tinh thần, linh hồn chi đạo hay sao?

Vô Cơ lão tổ mỉn cười: "Ngươi thật cho là như thế?"

Ông ta giải thích: "Cổ kiếm tu tại kiếm, Luyện Linh Sư tại linh, thần hồn đạo tại tinh thần linh hồn, làm được như thế, mới chân chính xem như chủ tu."

"Dị bất quá mượn dùng luyện linh làm cơ sở, tại Vương Tọa Đạo cảnh, chuyển tu thần hồn chi đạo."

"Năng lực thần hồn của y mạnh, đó là so với những người không tu thần hồn chi đạo, y mới có thể xem như "chủ tu"."

"Thế nhưng giả chung quy vẫn là giả, người chủ tu thần hồn chân chính ở trên đại lục, còn hiếm thấy hơn cả cổ kiếm tu, trước mắt tu thành chính quả, cũng chỉ có một mình Bắc Hòe."

"Dị không dám thả ra thế giới Thái Hư, là bởi vì. . ."

Vô Cơ lão tổ tự phụ cười lên: "Có lẽ người khác sợ thế giới Thái Hư của y, thế nhưng lão tổ ta, có thể hoàn toàn khắc chế!"

Trong lòng Từ Tiểu Thụ khẽ động.

Hắn có chút minh bạch, vì sao Dị còn chưa triệt để chết đi, Vô Cơ lão tổ đã cười đến thoải mái như vậy.

"Từ Tiểu Thụ, các ngươi đã làm rất nhiều, tiếp theo giao cho lão tổ ta đi!"

Vô Cơ lão tổ quan sát bầu trời, dừng động tác trên tay lại.

Sau khi phát hiện Từ Tiểu Thụ thật có năng lực so chiêu với Dị, ông ta liền chuyên tâm công tác hậu cần, toàn tâm toàn ý đối kháng với Thiên Cơ Thuật Sĩ bên phía Hồng Y.

Không thể không nói.

Năng lực của đối phương rất mạnh.

Thông qua Thiên Cơ Thuật luân phiên bức bách, khiến cho Vô Cơ lão tổ có lòng muốn giúp một tay, đều không thể phân tâm.

Nhưng may mà ông ta có kinh nghiệm phong phú.

Vô Cơ lão tổ hóa giải thế công của đối phương, thành công bảo vệ quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh.

Giống như Từ Tiểu Thụ bảo vệ thế cục trước mắt.

Vô Cơ lão tổ, bảo vệ đường lui của đám người sau khi trảm Dị.

Vốn cho rằng chiến đấu đến giữa trận, Huyền Vô Cơ cần thoát ly thiên cơ giao chiến, giúp Từ Tiểu Thụ một tay.

Nào ngờ đánh một hồi, Dị lại bị Từ Tiểu Thụ cùng Lệ Tịch Nhi bức bách, giết tới mức không thể xoay người, linh hồn nổ tứ tán, chạy vào bên trong thế giới Thái Hư.

Vô Cơ lão tổ lập tức biết được.

Cơ hội, tới!

Vốn dĩ cần dùng đại lượng thời gian đến bố trí thiên cơ đại trận, mới có thể chém giết nhục thân, hồn thể Dị, hiện tại lại được Từ Tiểu Thụ cùng Lệ Tịch Nhi hoàn thành.

Tiếp theo, chỉ cần giải quyết tốt hậu quả.

Thái Hư bại vong, là chết hay trốn, liền phải xem công tác giải quyết hậu quả như thế nào.

Từ Tiểu Thụ có thể làm đến mức này, đã tận lực.

Tựa như lần trước Dị thoát thân, lần này, nếu là đơn đả độc đấu, hắn không dám cam đoan sau khi nhục thân, hồn thể, thậm chí ý chí của Dị bị hủy diệt, liệu có giống như Vũ Linh Tích, dùng một loại phương thức chưa từng nghe thấy qua. . . trọng sinh.

Nhưng Vô Cơ lão tổ thì khác.

Ông ta đã chờ đợi thời khắc này rất lâu.
Bình Luận (0)
Comment