Chương 153: Loot
Chương 153: Loot
Tuyết lớn chậm rãi bay.
Không liên quan đến nhiệt độ giữa thiên địa, bởi vì thành phần cấu tạo của nó, đều là linh khí.
Từ Tiểu Thụ trầm mặc đứng đấy, thu Tàng Khổ cùng vỏ kiếm vào trong chiếc nhẫn trước ngực.
Vỏ kiếm Hắc Lạc tựa hồ cảm giác được cảm xúc của hắn không thích hợp, không có lần nữa chạy ra tác quái.
Áo trắng nhuốm máu, Từ Tiểu Thụ ngồi xổm trên mặt đất, nhìn thi thể to lớn trước mặt.
Lực lượng bành trướng bên trong không ngừng trả lại cho thiên địa, hẳn là năng lượng của kim huyết còn sót lại.
"Cần gì chứ?"
Đối với chuyện giết người, hắn không phải rất tôn sùng, nhưng lúc này nhìn cự thi trước mắt, cảm giác tim đập nhanh khi giết người lần đầu đã không còn nữa.
Chung quy hắn đã thay đổi...
Từ Tiểu Thụ chậm rãi lắc đầu, hắn cũng chỉ có chút hoài niệm mà thôi.
Viên Đầu vốn có thể không chết, nhưng gã cứ khăng khăng xen vào chuyện giữa mình với Trương Tân Hùng, sinh tử đã không phải do gã.
"Có lẽ thế giới này chính là như vậy, lựa chọn, có đôi khi đồng nghĩa với sinh tử."
Tách tách!
Một mồi lửa điểm lên, Từ Tiểu Thụ nhìn cự nhân trước mắt tiêu tán.
Bỗng nhiên, hắn phi thân lên, vọt vào giữa Tẫn Chiếu Thiên Viêm, lấy ra...
Một chiếc nhẫn.
"Ta kháo, cuối cùng cũng loot được đồ." Từ Tiểu Thụ cười đến nở hoa.
Hắn đã giết mấy người, nhưng mỗi lần hoặc là sợ kẻ địch không chết, xuất thủ quá nặng, hoặc là sự tình nảy sinh dị biến.
Tóm lại, loot đồ khoái hoạt, hắn chưa từng hưởng thụ qua.
"Khụ khụ, thật ngại quá, quên ngươi còn chưa hoàn toàn biến mất."
Từ Tiểu Thụ một lần nữa bày ra vẻ mặt cực kỳ bi ai, giấu chiếc nhẫn ra sau thắt lưng, đợi đến khi hỏa diễm thiêu đốt hầu như không còn, nhân quả kết thúc, lúc này mới vui vẻ móc ra chiếc nhẫn.
Linh niệm thăm dò vào, bên trong có rất nhiều thứ, hiển nhiên tài sản gia hỏa này phong phú hơn mình không ít.
Ngô... dù sao cũng là đệ tử thâm niên nội môn, không có gì lạ.
Ngoại trừ một vài tạp vật, ánh mắt của hắn liền bị Linh Tinh chất chồng thành núi hấp dẫn, ước chừng có hơn mấy vạn.
Đời này Từ Tiểu Thụ chưa từng thấy qua nhiều Linh Tinh như vậy, nước bọt kém chút chảy cả ra.
Phong Vân Tranh Bá đánh thừa sống thiếu chết, Linh Tinh ban thưởng đều không có nhiều bằng chiếc nhẫn này, khó trách nói ăn cướp mau giàu...
"Phi, ý niệm này không tốt, Từ Tiểu Thụ ta là hóa thân chính nghĩa, tuyệt không làm những chuyện kia!"
Hắn tiếp tục kiểm kê.
Ngoài Linh Tinh, còn có mấy bình đan dược.
Luyện Linh Đan, Xích Kim Đan... đan dược cơ sở nhất đều tính theo đơn vị ngàn, Từ Tiểu Thụ nghẹn họng nhìn trân trối.
Đây cũng quá giàu đi, còn có...
Nguyên Đình Đan!
Từ Tiểu Thụ tỉnh thần, nhìn thấy đan dược quen thuộc nhưng chưa dùng qua, số lượng bên trong vậy mà có đến trên trăm.
"Ta thảo, đây là là toàn bộ gia sản của tiểu Viên Đầu đi, cần phải tích góp bao lâu..."
Vơ vét một hồi, Từ Tiểu Thụ không có tìm được kim huyết mà mình muốn.
Đoán chừng đồ vật trân quý như thế, có một giọt đã không tệ.
"Đáng tiếc, sớm biết liền trực tiếp giết y cướp. . . khụ khụ khụ."
Từ Tiểu Thụ thầm hạ quyết tâm, có giáo huấn lần này, hắn thề sẽ không cho địch nhận một chút cơ hội nào.
Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng hết sức, quan trọng nhất là, có loại át chủ bài chỉ có thể dùng một lần, dùng rồi sẽ không còn a!
"Lần sau gặp phải địch nhân, nhất kích tất sát, mới có thể thu được càng nhiều..."
Từ Tiểu Thụ trùng điệp gật đầu, dưới đáy lòng bổ sung cho "Kế sách đối địch " một dòng.
Nội dung trong "Kế sách đối địch" không nhiều, đều là giáo huấn tao ngộ đối thủ ngày xưa cho.
Lưu Chấn: Địch nhân có lẽ sẽ ẩn giấu tu vi.
Văn Trùng: Đánh lén phải chọn góc độ tốt.
Phong Không: Có lẽ tu vi địch nhân không cao như trong tưởng tượng.
Hiện tại lại nhiều một dòng...
Viên Đầu: Nhất kích tất sát, mới có thể loot được đồ tốt hơn.
"Cố lên, Từ Tiểu Thụ! Đường còn rất dài, nhân sinh cần tổng kết, mới có thể không ngừng tiến bộ!" âm thầm ghi vào quyển sách nhỏ, Từ Tiểu Thụ tự động viên bản thân.
Sau khi dọn sạch chiếc nhẫn, hắn thiêu sạch tạp vật bên trong, linh niệm quét qua, không nhìn thấy phụ cận có người.
"Rất tốt, Viên Đầu đã bị mất phương hướng."
Từ Tiểu Thụ bay nhảy một cái, rời khỏi nơi thị phi này.
Một trận chiến này có ảnh hưởng rất lớn đối với hắn, Viên Đầu phục dụng kim huyết có thể tổn thương Từ Tiểu Thụ, nhưng cũng đồng dạng để hắn nhìn thấy chiến lực của mình nghịch thiên đến cỡ nào.
Sinh Sinh Bất Tức cộng thêm Phản Chấn, tưởng tượng trong hoàn cảnh đánh giằng co, chỉ cần không bị miếu sát, địch nhân chỉ có thể chờ chết.
Được các đại kỹ năng bị động gia trì, cận chiến, cho dù đối thủ có được năng lực có thể đối đầu với Tông Sư chi thân, thế nhưng cũng sẽ vướng tay vướng chân, hoàn toàn bị mình nghiền ép.
Linh cơ khẽ động sáng tạo ra Tiểu Hỏa Cầu Quyền, lợi dụng thuộc tính bản thân khác với địch nhân, kèm thêm hiệu quả công kích bạo tạc.
Ừm, bạo tạc tăng thêm, là thật bạo tạc!
Sơ sẩy một chút, liền sẽ thịt nát xương tan.
Kỹ năng chung kết, Tây Phong Điêu Tuyết...
Từ Tiểu Thụ biểu thị hết sức hài lòng với cái tên này, rốt cuộc thoát ly series "Bạch Vân Du Du xx Thức", mình đúng là thiên tài đặt tên mà!
Một thức này lợi dụng nhanh nhẹn cùng lực cắt siêu cường lúc rút kiếm, hoàn thành chém giết.
Uy lực không quan trọng...
Từ Tiểu Thụ rất hứng thú với loại linh kỹ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng địch nhân, sau đó chậm rãi thu kiếm, kết thúc sinh mệnh đối thủ kia.
Lần này có Nhanh Nhẹn, rốt cuộc thực hiện được mộng tưởng nho nhỏ.
Duy nhất không hoàn mỹ...
Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình nói quá nhiều, nếu như ngậm miệng không nói, đoàn chừng càng có ý cảnh hơn.
"Đã không tệ, không thể quá nghiêm khắc, ừm, chính là như vậy."
Hưu!
Phát hiện tâm tình Từ Tiểu Thụ chuyển biến, vỏ kiếm Hắc Lạc mang theo Tàng Khổ từ trong giới chỉ bay ra.
Từ Tiểu Thụ lập tức bắt lấy nó, mặc dù con hàng này đã nhận chủ, nhưng vẫn có chút không yên lòng.
Nắm ở trong tay, mới là chân thật nhất.
Tàng Khổ ông ông tác hưởng, tựa hồ có chút bất mãn Từ Tiểu Thụ đối đãi thiên vị, Từ Tiểu Thụ lập tức vui vẻ.
Cái này còn so?
Lúc trước một thức "Thiên Diệp Lưu, Bạt Kiếm Thức, Hắc Lạc Trảm", không chỉ hù đến Viên Đầu, mà còn hù đến Tiểu Thụ Thụ.
Nguyên bản hắn chỉ nghĩ uy lực Bạt Kiếm Thức sẽ tăng một chút, nào ngờ vỏ kiếm Hắc Lạc gia trì, trong nháy mắt tăng cường gấp ngàn lần.
Trực tiếp từ đơn thể mạnh nhất, biến thành quần thể mạnh nhất!
"Chậc chậc. . ."
"Trong lúc vô tình, Từ Tiểu Thụ ta đã biến cường?"
Hắn vui cười khúc khích, bay loạn ở trên trời, tâm tình kích động.
"Tỉnh táo, không thể bành trướng..."
Thật lâu, tâm thần hòa hoãn, hắn mới hơi chuyển động ý nghĩ một chút, một cái ngọc giản xuất hiện trong tay.
Đây là bản đồ Thiên Huyền Môn Mộc Tử Tịch cho hắn, Từ Tiểu Thụ dán lên trán, nội dung bên trong lập tức hiện ra.
"Đi đâu đây?" Từ Tiểu Thụ gãi cổ.
Giả thuyết mỗi một bí cảnh thí luyện đều có một loại bảo vật giống như vỏ kiếm Hắc Lạc, trên bản đồ có mười hai địa điểm, hẳn sẽ có mười hai bảo vật.
Tính toán thời gian, khoảng cách Thiên Huyền Môn lần nữa mở ra, cũng chỉ còn hơn một ngày.
Trong thời gian ngắn khẳng định không lấy hết được, nhưng một hai kiện, có lẽ không thành vấn đề...
Từ Tiểu Thụ một lần nữa nhìn về phía bản đồ, phía trên có hai cái đánh dấu rất lớn.
Một là Hắc Lạc Nhai, hắn đã đi qua.
Hai là Sâm La Bí Lâm, đây là địa phương Mộc Tử Tịch thí luyện.
"Hẳn là Tang lão đánh dấu."
Từ Tiểu Thụ tính toán, trên lý luận mà nói, khả năng rất lớn là Tang lão đề cử cho hai người thí luyện.
Nhưng có thể được tử lão đầu coi trọng, nói rõ hai nơi này không đơn giản, có khả năng là hai nơi tốt nhất trong Thiên Huyền Môn.
Bí cảnh tốt nhất, chắc hẳn bảo vật cũng sẽ không kém...
Thời gian có hạn, Từ Tiểu Thụ đương nhiên muốn tìm thứ tốt nhất, lập tức hạ quyết tâm.
Chân trời có ngôi sao, vĩnh viễn treo hướng Bắc.
Từ Tiểu Thụ tìm được phương hướng, nhanh chóng lên đường.
"Tiểu sư muội, sư huynh tới thăm ngươi đây!"