Chương 1551: Thân Phận Bại Lộ (1)
Chương 1551: Thân Phận Bại Lộ (1)
"Bí mật. . ."
Mộ Dung Ảnh nhỏ giọng lặp lại, sau khi trầm ngâm hồi lâu, tựa hồ đang chần chờ không biết làm sao nói ra.
Y ngược lại không có phát hiện đội viên Vương Siêu có vấn đề, đối với y mà nói, mang một tên Vương Tọa theo, không phải viện trợ, chỉ đơn thuần muốn khuyên bảo mấy câu mà thôi.
"Vương Siêu, lão ca ta có mấy lời thật lòng muốn nói với ngươi. . ." Mộ Dung Ảnh rõ ràng đang ở trong hắc ám, thế nhưng lời nói vẫn có chút chột dạ, không đủ lực lượng.
Từ Tiểu Thụ âm thầm nhíu mày, hắn nghe ra đội trưởng có hàm ý khác.
Dựa theo biểu hiện của Mộ Dung Ảnh, có lẽ gia hỏa này căn bản không có tâm tư giết người diệt khẩu.
Nhưng Từ Tiểu Thụ không dám buông lỏng cảnh giác, sợ đối phương đang tung hỏa mù, thế là dùng giọng điệu Vương Siêu, có hơi thống khổ nói ra:
"Mộ Dung lão ca, hiện tại chỉ có hai người chúng ta, ngươi có lời gì cứ việc nói, ngươi ấp a ấp úng như vậy, khiến ta thập phần khó chịu, chẳng lẽ Vương Siêu ta đã làm chuyện gì có lỗi với lão ca ngươi?"
"Ấy, nào có nào có!" Mộ Dung Ảnh xoa xoa bàn tay cười hắc hắc, làm ra động tác khiến Từ Tiểu Thụ được mở rộng tầm mắt, cúi người nói ra,"Lúc trước, hai ta cùng trốn bên dưới tảng đá quan chiến đúng không?"
"Ừm hửm?" Từ Tiểu Thụ gật đầu,"Không sai, có vấn đề gì sao?"
"Đương nhiên có vấn đề!" Âm thanh Mộ Dung Ảnh có hơi tăng cao, xùy cười một tiếng,"Ngươi chưa lên chức đội trưởng, không biết Tha Kiếm Tiên kỳ vọng đội trưởng cao đến cỡ nào, nếu như. . ."
Y ngừng một chút, nhìn quanh bốn phía, thấy xung quanh không có ai mới hạ giọng nói ra:
"Nếu để Tha Kiếm Tiên biết hai ta trốn bên dưới tảng đá lớn lâu như vậy, đợi chiến cuộc có biến mới thông tri cao tầng, khẳng định sẽ xảy ra chuyện! Đây là tội chậm trễ chiến báo!"
Từ Tiểu Thụ nghe thế chấn kinh.
Hắn không dám tin nhìn người trước mặt.
Đã là lúc nào rồi, đội trưởng ngươi còn nói những lời này với ta, chúng ta không phải nên đuổi bắt địch nhân sao?
Chuyện quan trọng trước mắt chính là đuổi theo, tận khả năng bắt người nhập cư trái phép kia lại, sao có thể lãng phí thời gian vào việc nhỏ này?
Nguyên lai, đội trưởng ngươi là người như thế. . .
Từ Tiểu Thụ đổi mới tam quan, lúc này buông lỏng cảnh giác, cảm thấy Hữu Tứ Kiếm không có cơ hội ra khỏi vỏ.
"Nói chuyện a!" Mộ Dung Ảnh thấy Vương Siêu nửa ngày không nói lời nào, có chút lo lắng thúc giục nói.
Khóe miệng Từ Tiểu Thụ hơi nhếch lên, biết lúc này mình nên cho y bậc thang leo xuống, thế là đại nghĩa lẫm nhiên nói:
"Đội trưởng đang nói gì vậy? Sở dĩ chúng ta trốn ở bên dưới chờ đợi, là bởi vì cảm thấy có thể bằng vào một tiểu đội, ăn chắc bọn hắn!
"Đệ Bát Kiếm Tiên xuất hiện, Diêm Vương Hoàng Tuyền ra sân, đây đều là sự tình ngoài ý muốn, cho dù. . ."
Từ Tiểu Thụ ngừng một chút, tiếp tục nói: "Cho dù đội trưởng có hơi do dự, sau đó mới phát ra cảnh báo tối cao, về tình đều có thể hiểu được, dù sao lúc đó tư duy ta bị đông cứng, đội trưởng còn có thể phát ra cảnh báo, đã là chuyện không dễ!"
Mộ Dung Ảnh nghe được những lời mình muốn nghe, rốt cuộc thở phào một hơi, kế tiếp sắc mặc khôi phục nghiêm túc, nói: "Lão ca muốn nói với ngươi, chính là chuyện này."
"Chuyện nào?" Từ Tiểu Thụ kinh ngạc, vừa rồi ta cũng không có nói chính sự với ngươi, kia đều là vuốt mông ngựa. . .
"Chậm trễ chiến báo!"
Mộ Dung Ảnh nặng nề nói: "Ngươi cũng thấy đấy, bởi vì chúng ta kéo dài thời gian, khiến cho Tha Kiếm Tiên không thể lập tức chạy tới, kết quả để Diêm Vương lão đại cùng Đệ Bát Kiếm Tiên trốn mất, đây là tội, hơn nữa còn là trọng tội, nếu như bị phát hiện. . ."
Y nói xong ngừng lại, một mặt tim đập nhanh.
Rõ ràng là ngươi trì hoãn thông tin, không phải "chúng ta", ta chỉ có thể đơn hướng nhận tin. . . Từ Tiểu Thụ âm thầm đậu đen rau muống, sau đó lên tiếng hỏi: "Sao có thể phát hiện ra được?"
Hắn một mặt xem thường.
Khi đó tinh thần Mộ Dung Ảnh quả thật rối loạn, nhưng cũng không chậm trễ bao lâu, mấu chốt sự tình đã qua, Tha Yêu Yêu sao có thể ghi nhớ loại chuyện nhỏ nhặt này?
"Ngươi xem thường năng lực của Tha Kiếm Tiên, nàng muốn điều tra hình ảnh quá khứ cũng không phải việc khó gì!" Mộ Dung Ảnh vẫn lo lắng.
Xem lại hình ảnh quá khư? Tha Yêu Yêu còn biết tuyệt kỹ "Thời Gian Hồi Tố". . . Từ Tiểu Thụ có chút chần chờ, hắn không cảm thấy Tha Yêu Yêu nắm giữ năng lực khủng bố như vậy, dù sao đối phương chủ tu Tình Kiếm Thuật.
Mộ Dung Ảnh nhìn ra Vương Siêu không tin, lên tiếng cười lạnh nói: "Sự tình có liên quan đến Thánh Nô cùng Diêm Vương, đều là đại sự thông thiên, cho dù Tha Kiếm Tiên không có lực lượng thời gian, tổng bộ cũng sẽ phái người đến điều tra hiện trường."
Là như thế à. . . Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình.
Lúc này, Mộ Dung Ảnh lại cúi đầu, xoa xoa tay nói: "Chính là chuyện này, lão ca muốn nói với ngươi một chút. . ."
Y nói được một nửa liền ngậm miệng, thần sắc hiện đầy ngượng ngùng.
Tâm tư Từ Tiểu Thụ thâm trầm, liếc mắt liền nhìn ra con hàng này muốn thông cung, thế là thuận tiện nói ra:
"Mộ Dung lão ca, lúc ấy Đệ Bát Kiếm Tiên cùng Hoàng Tuyền xuất hiện, ta trực tiếp bị lực lượng tinh thần khống chế, không phải ta không muốn nhắc nhở lão ca, mà là ta căn bản không thể động đậy được!
"Nghĩ đến, lúc đó lão ca cũng như vậy đi?"
(Dịch: thông cung = thống nhất khẩu cung)
Ánh mắt Mộ Dung Ảnh sáng lên, lớn tiếng nói: "Đúng đúng đúng! Lúc ấy ta cũng có cảm giác này, cho nên. . ."
"Cho nên mới chậm trễ chiến báo!" Từ Tiểu Thụ tiếp lời, bắt đầu cười hắc hắc.
Mộ Dung Ảnh hít một hơi, trên dưới đánh giá đội viên Vương Siêu vài lần, phảng phất nhận thức lại người này: "Tiểu tử ngươi được đấy, giấu đủ sâu, lúc trước sao ta không phát hiện ngươi tin ranh như vậy!"
"Ha ha ha. . ." Từ Tiểu Thụ cười gượng hai tiếng,"Không phải lão ca cũng cất giấu rất nhiều bản lĩnh hay sao?"
Hai người nhìn nhau, sau đó ở trong không gian loạn lưu cười to.
"Nhận ghét bỏ, điểm bị động, +1."
"Nhận khinh bỉ, điểm bị động, +1."
Khá lắm. . . Từ Tiểu Thụ nhìn thấy cột tin tức, mặt không đổi sắc, nội tâm xem thường Mộ Dung Ảnh.
Người gì thế này, nguyên lai nội bộ Hồng Y, còn có người cách cục nhỏ như thế?
Sợ Tha Yêu Yêu trách tội, cố ý lôi kéo đội viên đồng hành, ngay cả "Thông cung" cũng phải chờ đến khi tiến vào không gian loạn lưu, không bị người ngược dòng tìm hiểu mới dám nói.
Đại sự trước mắt, còn quan tâm mấy chi tiết nhỏ nhặt này. . .
Từ Tiểu Thụ cảm thấy lúc trước mình đã xem trọng Mộ Dung Ảnh.
Bởi vì đề phòng vạn nhất, hắn kém chút rút Hữu Tứ Kiếm ra, sợ Mộ Dung Ảnh nhìn thấu thân phận chân thật của mình, muốn giết người diệt khẩu.
Lúc này mới biết, nguyên lai không phải chấp pháp quan đều như Tha Yêu Yêu.
Không phải mỗi một tên Hồng Y đều có thể giống như Thủ Dạ, cho dù không phải Thái Hư, cũng có thể mang đến cảm giác áp bách vô cùng lớn.
Trong tổ chức Hồng Y to lớn, lúc trước mình gặp đều là tinh anh.
Người giống Mộ Dung Ảnh, mới chiếm đa số đi?
"Đi!"
Mộ Dung Ảnh nói xong chính sự mới nhớ tới nhiệm vụ, móc ra trận bàn.
"Đi."
Từ Tiểu Thụ mỉm cười đứng đấy, tùy ý để Mộ Dung Ảnh dùng linh nguyên bao phủ toàn thân, thông qua truyền tống trận bàn rời khỏi không gian loạn lưu.