Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1571 - Chương 1571: Ý Chí Thánh Đế (1)

Chương 1571: Ý Chí Thánh Đế (1) Chương 1571: Ý Chí Thánh Đế (1)

Tia nắng?

Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên ngước mắt, lọt vào trong mắt chính là bóng lưng nhuốm máu của Diệp Tiểu Thiên.

Mặc dù Diệp Tiểu Thiên nói rất mập mờ, vô cùng uyển chuyển, thế nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn có thể nghe được ẩn ý ở bên trong.

Kiều trưởng lão đã đi tới nơi tận cùng hắc ám, ông ấy đã chuẩn bị chu toàn, chỉ thiếu một cơ hội, hoặc là nói, thiếu một tia nắng ban mai.

Như vậy. . .

A Giới, chính là tia nắng ban mai của Kiều trưởng lão?

Bàn tay Từ Tiểu Thụ có hơi run rẩy, chậm rãi cầm A Giới ra.

"Ma ma. . ."

Âm thanh A Giới trầm thấp truyền tới, tựa hồ cũng đang tự hỏi hết thảy.

Ánh mắt Diệp Tiểu Thiên dời xuống, nhìn tới thiết cầu A Giới, mỉm cười nói: "Có lẽ ngươi nên hỏi ý A Giới một chút, dù sao nó cũng là sinh vật có trí khôn."

Đúng vậy, mình quả thật nên hỏi ý A Giới, đối với việc này, không ai có thể quyết định thay A Giới được. . . Từ Tiểu Thụ tỉnh ngộ, liền muốn mở miệng.

Diệp Tiểu Thiên giành nói: "Để ta đến hỏi đi."

Từ Tiểu Thụ hơi há miệng, sau đó khép lại, biết cung chủ đại nhân sẽ không làm sự tình ép buộc, ai hỏi cũng không quan trọng, để đối phương đến, mình liền không cần suy nghĩ nên mở miệng thế nào.

Thế là Diệp Tiểu Thiên ấm áp nhìn A Giới, mở miệng nói:

"Ta biết ngươi có thể nghe hiểu, những chuyện vừa rồi ta nói với Từ Tiểu Thụ, ngươi hẳn nghe thấy đi.

"Ta chưa từng lừa ngươi, người mà ngươi xem như ma quỷ kia, đã tìm được phương pháp giải quyết vấn đề của ngươi, hiện tại chỉ cần ngươi đồng ý.

"Vẫn là câu nói kia, ta không dám cam đoan thí nghiệm sẽ thành công tuyệt đối, một khi thất bại, ngươi có khả năng sẽ thịt nát xương tan, nhưng một khi thành công, ngươi có thể lựa chọn trở về với Từ Tiểu Thụ, đồng thời vĩnh viễn ở bên cạnh hắn.

"Như thế nào?"

Ngữ khí Diệp Tiểu Thiên thập phần bình thản, A Giới hiển nhiên nghe lọt, hồng quang trên thiết cầu lấp lóe, tựa hồ đang cân nhắc lựa chọn.

"Tuân theo nội tâm ngươi là được." Từ Tiểu Thụ khẽ vuốt thiết cầu, không muốn A Giới bị ngoại lực quấy nhiễu.

Diệp Tiểu Thiên im lặng chờ đợi.

Thấy A Giới do dự, y không có hạ mãnh dược, tiếp tục thuyết phục.

Nhưng cho dù lập trường một người có trung lập thế nào, trong nội tâm, Diệp Tiểu Thiên vẫn thiên hướng lão hữu Kiều Thiên Chi một chút.

Huống chi, y cho rằng A Giới theo y trở về, mới là kết quả tốt nhất.

Thế là xoay người lại, nhìn về phía biển mây, Diệp Tiểu Thiên có chút cảm khái thở dài nói:

"Trên con đường cổ kiếm tu, kiếm khách vĩnh viễn có bội kiếm đi cùng.

"Tỉ như Bát Tôn Am có Thanh Cư, Hoa Kiếm Tiên có Thú Quỷ, mỗi một tên kiếm khách vang danh thiên hạ, bên cạnh đều sẽ có danh kiếm bầu bạn.

"Nhưng danh kiếm không phải trời sinh, thật tình không biết. . .

"Thanh Cư vốn là một thanh phàm kiếm, một đường trưởng thành đến thkhi nổi danh tứ hải, cuối cùng mệt mỏi, sau thành đoạn kiếm.

"Thú Quỷ đứng hàng thứ tám danh kiếm, nhưng tại thời kỳ Viễn Cổ, nó bất quá chỉ là một thanh hồn khí phổ thông, trưởng thành đến nay, hiện tại thân kiếm cũng mấp mô, tàn phá không chịu nổi."

Diệp Tiểu Thiên đột nhiên đình trệ, sau đó hất tay áo lên, sục sôi nói:

"Thế gian không có bất kỳ ai, bất kỳ sự vật nào có thể thuận buồm xuôi gió!"

"Cũng bởi vì Thanh Cư gãy mất, Thú Quỷ tàn phế, bởi vì có truyền thuyết ly kỳ khúc chiết kia, bọn chúng mới có thể hóa thành ánh sáng chói lóa, chiếu sáng chủ nhân của mình!

"A Giới. . ."

Diệp Tiểu Thiên quay đầu, ánh mắt nhìn tới A Giới còn đang lưỡng lự, muốn tiếp tục nói chút gì.

"Đủ rồi!" Từ Tiểu Thụ kịp thời lên tiếng ngăn cản.

Hắn biết kế tiếp cung chủ đại nhân muốn nói gì, nhưng nói thêm nữa, đã không phải trung lập, mà càng giống như bắt cóc đạo đức.

Diệp Tiểu Thiên bị nghẹn, tinh thần sục sôi bị cắt ngang, nhưng y không có dừng lại, sau khi lườm Từ Tiểu Thụ một chút, ánh mắt liền trở lại trên người A Giới.

"A Giới, ngươi muốn trở thành ánh sáng của Từ Tiểu Thụ không?"

"Vút" một cái, Từ Tiểu Thụ nghe thế, trực tiếp nắm lấy thiết cầu A Giới, nhét trở vào trong ngực, nhìn Diệp Tiểu Thiên:

"Xin lỗi cung chủ, ta phải rời đi, đoán chừng không lâu sau, Tha Yêu Yêu sẽ kịp phản ứng, truy đến chỗ này, ngươi cũng nên mau chóng rời đi đi."

Nói xong, hắn mang theo A Giới, dứt khoát muốn rời khỏi.

Nhưng lúc này, trong ngực nhẹ nhàng run lên một cái, A Giới vậy mà hóa thành tiểu nam hài đầu trọc bay ra, đứng ở trước mặt.

"Ma ma. . ."

Nó nhẹ nhàng hô hoán, ngữ khí tràn ngập không nỡ, nhưng Từ Tiểu Thụ có thể nghe hiểu A Giới nói gì: Ta muốn trở về. . .

"Hắn đang dùng sáo lộ, hắn đang dùng đạo đức bắt cóc ngươi!" Từ Tiểu Thụ nghiêm mặt, chỉ vào Diệp Tiểu Thiên, không chút khách khí nói ra.

"Ma ma. . ."

Ta muốn trở về. . .

Không có ngôn ngữ khác, cũng không có ý gì khác, A Giới vẫn như cũ lặp lại một câu này.

Từ Tiểu Thụ nhức đầu, hắn không ngờ miệng độn chi thuật của cung chủ đại nhân lại lợi hại đến thế, sớm biết như vậy, hắn đã không để cung chủ đến nói.

"Ngươi mặc kệ hắn nói gì, đây đều là bẫy rập, ta thường xuyên dùng loại phương thức này đến đối phó địch nhân, ngươi đi theo ta, hẳn đã học được không ít." Từ Tiểu Thụ nghiêm túc nói với A Giới.

"Ma ma. . ."

Ta biết, nhưng ta muốn trở về. . .

Lần thứ ba nghe thấy A Giới kiên định nói ra, Từ Tiểu Thụ có chút không phản bác được.

Nó biết. . .

Đã nó biết, thế nhưng vẫn muốn trở về, đây không chỉ vì mình, mà nó còn vì chấp niệm của mình:

Trở về, mới có thể trị khỏi bệnh căn!

Trở về, mới có thể hoàn thành thuế biến!

Trở về, mới có thể thủ hộ tốt hơn!

"Ngươi nghĩ cho kỹ. . . quên hết những lời vừa rồi hắn nói, cân nhắc cẩn thận hãy trả lời." Từ Tiểu Thụ khuyên lần cuối.

Lần này A Giới không có trả lời, chỉ khẽ lắc đầu, sau đó bay đến bên cạnh Diệp Tiểu Thiên.

Nó chậm rãi giơ tay lên, quơ quơ với Từ Tiểu Thụ, làm động tác "Tạm biệt", sau đó khóe miệng hơi giương lên, tại thời khắc này, Thiên Cơ Khôi Lỗi tựa hồ có biểu lộ.

Nhưng rất nhanh, nó khôi phục bộ dáng thiết cầu, hóa thành lưu quang rơi vào trong tay Diệp Tiểu Thiên.

Từ Tiểu Thụ nhìn một màn này, đột nhiên có chút hụt hẫn.

Diệp Tiểu Thiên cất kỹ A Giới, trầm mặc nhìn Từ Tiểu Thụ, không có mở miệng nói chuyện.

Y biết lúc này, có lẽ mình đã trở thành loại người Từ Tiểu Thụ chán ghét, cho dù nói thế nào cũng vô dụng, trầm mặc là được.

Chờ đến khi A Giới thành công thuế biến, tấm màn ngăn cách hai bên mới có thể triệt để tiêu tán.

"Ngươi trở về đi." Từ Tiểu Thụ trầm ngâm hồi lâu, không kiên nhẫn phất phất tay, giống như đang đuổi heo,"Nói Kiều trưởng lão cẩn thận một chút. . . A Giới như thế, ông ấy cũng như vậy."

Nội tâm Diệp Tiểu Thiên có chút kích động, không ngờ đến lúc này Từ Tiểu Thụ vẫn có thể lý trí đến như vậy, y im lặng gật đầu, sau đó chỉ tới Cô Âm Nhai nói:

"Ta sẽ chuyển lời."

"Mặt khác, nơi này rất nguy hiểm, đừng tùy tiện thăm dò, có thể đi đường vòng liền đi đường vòng."

Cô Âm Nhai quá thần bí, sau khi Diệp Tiểu Thiên đón lấy A Giới, cẩn thận dặn dò một câu cuối cùng, biết hành trình Vân Lôn Sơn Mạch của mình đến đây là kết thúc.

Đã đến lúc trở về. . .
Bình Luận (0)
Comment