Chương 1713: Mặt Nạ Mới (1)
Chương 1713: Mặt Nạ Mới (1)
"Ầm ầm. . ."
Lôi đình tàn phá bừa bãi.
Thời điểm cửu thải lôi kiếp đánh xuống, nó đồng thời cảm ứng được có người ngoài tiến vào phạm vi độ kiếp, cấp tốc hội tụ ra một phần lực lượng khác, oanh kích đến.
"Hưu!"
Hoàng Tuyền trở tay nắm chặt Thương Huyền Kiếm sau lưng.
Dừng lại nửa hơi, đợi đến khi lôi kiếp giáp mặt hắn mới giương kiếm lên, một kiếm chém làm đôi.
"Xẹt xẹt xẹt. . ."
Trên thân có điện xà du tẩu, thế nhưng Hoàng Tuyền lại không lộ ra một chút dị thường nào.
Kiếp lực xâm nhập, cũng không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.
Một trong Cửu Đại Vô Thượng Thần Khí, Thương Huyền Kiếm, năng lực cường đại nhất chính là có thể bỏ qua tất cả phòng ngự, cắt lôi như thái thịt.
Một kiếm, liệt sơn đoạn hải.
Vũ khí sắc bén nhất thiên hạ cũng không phải hư danh.
Ngoại trừ danh kiếm Thiên Giải, chỉ sợ đương thời, không có bất kỳ vũ khí nào có thể ngăn cản công kích của Thương Huyền Kiếm.
"Thiên Nhân. . . sao lại ở chỗ này?"
Cắm Thương Huyền Kiếm ra sau lưng, Hoàng Tuyền âm thầm tự hỏi, sau đó nhanh chóng bay đến trung tâm lôi kiếp.
Bóng nước không thể bao phủ hắn, thủy áp cũng không ép được thân thể hắn, chứng minh năng lực Hoàng Tuyền cường đại đến cỡ nào.
Cho dù ở bên trong Cấm Pháp Kêt Giới, thuộc tính thời gian, không gian đều bị phong ấn.
Nhưng Thời Không Thánh Thể vẫn có thể giúp hắn giống như đang tồn tại ở một vị diện khác, không bị ngoại lực nơi này ảnh hưởng.
Về phương diện công kích, sau lưng có Thương Huyền Kiếm cùng Hồn Thiết, một là đệ nhất công kích vật lý, một là đệ nhất công kích linh hồn.
Đây chính là nguyên nhân khiến Hoàng Tuyền dám một thân một mình xuống biển, thậm chí sinh lòng đồ Thánh.
"Đã tìm được Mạnh Bà."
"Thiên Nhân cũng đã rơi xuống biển được một lúc, vị trí tương đối. . ."
"Y, đã tao ngộ chuyện gì?"
Đến lúc này, Hoàng Tuyền chỉ biết được Phụng Thang Mạnh Bà rơi xuống nước, là bởi vì ở trên Cô Âm Nhai tao ngộ Khương thị Bán Thánh.
Nhưng Thiên Nhân Ngũ Suy rõ ràng đi cùng với Phụng Thang Mạnh Bà, lại bị tách ra, sớm rơi xuống biển sâu.
Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng.
Nếu không phải hiện tại Phụng Thang Mạnh Bà vẫn còn đang bị phong ấn, lâm vào hôn mê. . .
Nếu không phải tình huống nguy cấp, nhất định phải nhanh chóng tìm người. . .
Hoàng Tuyền hận không thể lập tức lay tỉnh Mạnh Bà, để nàng nói rõ ràng hết thảy sự tình phát sinh lúc trước.
Đương nhiên, làm như vậy quá lãng phí thời gian.
Hoàng Tuyền cũng vô pháp khẳng định kéo Mạnh Bà ra khỏi Đệ Nhị Thời Không trong cơ thể mình, bóng nước liệu có xuất hiện bảo vệ nàng hay không.
Nếu không có, Mạnh Bà vừa xuất hiện, thủy áp ập tới, nàng nhất định phải chết!
Cho nên việc cấp bách trước mắt chính là tìm người.
Chỉ cần tìm được Thiên Nhân Ngũ Suy, hết thảy vấn đề liền sẽ có đáp án!
"Hưu!"
Nhanh như điện chớp.
Dưới biển sâu không thể vận dụng lực lượng không gian, cho nên không thể chớp mắt thuấn di.
Tuy nhiên có Thời Không Thánh Thể bỏ qua thủy áp hạn chế, Hoàng Tuyền đơn thuần vận dụng tốc độ Thái Hư, đã có thể đạt tới cực tốc.
Không bao lâu.
Sau khi từng kiếm chém đứt lôi kiếp, hắn rốt cuộc đi tới vị trí trung tâm.
Cùng một thời gian, lực lượng lôi kiếp phía trên cửu thiên có dấu hiệu suy yếu, không còn hạ xuống lôi phạt.
"Kết thúc?"
Hoàng Tuyền ngước mắt.
Kiếp lực bên trong biển sâu giảm đi, chỉ có hai loại khả năng.
Hoặc là người độ kiếp chết.
Hoặc là người độ kiếp thành công, Cửu Tử Lôi Kiếp tự hành biến mất, thiên hạ lại có thêm một vị Thái Hư.
Ánh mắt liếc nhìn xung quanh.
Rất nhanh, Hoàng Tuyền phát hiện cách đó không xa, có một đạo thân ảnh đang trôi nổi.
Áo bào màu cam, rách mướp, mặt nạ trên mặt đã vỡ nát, lộ ra khuôn mặt Thiên Nhân Ngũ Suy mang theo vết máu.
Không có bóng nước.
Nhưng thủy áp không thể nghiền nát thân thể y.
Bởi vì Thiên Nhân Ngũ Suy vẫn chưa suy yếu đến cực hạn, cho nên sẽ không phát động cơ chế bóng nước bảo hộ.
"Hô. . ."
Hoàng Tuyền thấy thế, khẽ thở phào một hơi.
Không chết liền tốt.
Hắn bước nhanh đi tới bên cạnh Thiên Nhân Ngũ Suy, suy nghĩ một chút, rút ra Thương Huyền Kiếm, hơi chấn động một chút.
"Ông!"
Tiếng kiếm minh vang lên, sóng nước dập dờn.
Bị ngoại lực chấn động, mí mắt Thiên Nhân Ngũ Suy run lên, có dấu hiệu thức tỉnh.
Một giây sau.
"Khục!"
Ho ra một ngụm máu, thân thể Thiên Nhân Ngũ Suy lộn một vòng, sau đó đứng thẳng.
Tựa hồ ngủ say quá lâu, tứ chi có hơi cứng ngắc, đầu vặn vẹo uốn éo, nắm thật chặt nắm đấm, dáng vẻ không quá cân đối chuyển mắt, nhìn về phía người đánh thức mình.
". . . Hoàng Tuyền?"
Con ngươi Thiên Nhân Ngũ Suy co rụt lại, sau đó nhanh chóng chớp chớp mí mắt, hầu kết nhấp nhô, cuối cùng kinh ngạc vui mừng kêu lên: "Hoàng Tuyền đại nhân?"
Tiếng thứ nhất, Hoàng Tuyền cảm giác Thiên Nhân Ngũ Suy có chút lạ lẫm, trên mặt còn mang theo cảnh giác.
Nhưng tiếng thứ hai, giọng điệu quen thuộc xuất hiện, Hoàng Tuyền buông xuống lo nghĩ trong lòng.
Bên trong biển sâu, Thiên Nhân Ngũ Suy không biết đã trải qua chuyện gì, thời khắc cảnh giác là chuyện rất bình thường.
"Sao ngươi lại rơi xuống đây?" Hoàng Tuyền hỏi.
Thiên Nhân Ngũ Suy nghiêng cổ giãy giụa, đồng thời tứ chi biên độ nhỏ lay động, tựa hồ muốn khôi phục lực lượng thân thể, nghe vậy chỉ lắc đầu nói:
"Không biết. . ."
Y trọn vẹn dừng lại hồi lâu, trong mắt có hồi ức, một lúc sau mới mở miệng nói tiếp:
"Ta chỉ nhớ lúc đó cùng Mạnh Bà hành động, gặp phải một đầu Quỷ Thú Ký Thể thuộc tính phong ấn. . ."
"Tên kia rất mạnh, sau khi Mạnh Bà bị đánh gục, ta muốn dẫn người đi, lại bị tên kia đuổi theo vào không gian loạn lưu, hạ tràng tương tự. . ."
"Đúng rồi!"
Thiên Nhân Ngũ Suy giống như nghĩ đến chuyện gì, nhấc nhìn mắt nói: "Trước khi bị phong ấn, ta gọi tên ngư. . . ngài, nhưng ngài tựa hồ không cảm ứng được?"
Thuộc tính phong ấn. . .
Hoàng Tuyền cuối cùng minh bạch vì sao trên người Mạnh Bà không có chút lực lượng nào.
Về phần "gọi tên". . .
"Bị lực lượng phong ấn bao phủ, cho dù ngươi có gọi, cũng không truyền tới tai ta." Hoàng Tuyền thở dài một tiếng, chuyển miệng hỏi: "Biết hắn là ai không?"
"Phong Thiên. . ." Thiên Nhân Ngũ Suy kịp thời ngậm miệng, tị huý nói: "Chính là vị kia."
"Ta biết rồi."
Hoàng Tuyền gật đầu, trong mắt có chút kinh ngạc.
Hắn hiển nhiên cũng không nghĩ tới Phong Thiên Thánh Đế vậy mà còn sống, hơn nữa còn dùng thân phận Quỷ Thú tồn tại.
Nếu như vậy, Thiên Nhân Ngũ Suy cùng Phụng Thang Mạnh Bà đánh không lại là chuyện bình thường.
Không đúng!
Suy nghĩ sững lại, trong mắt Hoàng Tuyền lóe lên hàn quang, thất kinh hỏi: "Sau khi ngươi bị hắn phong ấn, sao lại rơi xuống nơi này? Hơn nữa trạng thái hiện tại của ngươi, tựa hồ không giống như bị phong ấn?"
Cẩn thận phân tích tình huống, Hoàng Tuyền phát hiện trạng thái Thiên Nhân Ngũ Suy lúc này, hoàn toàn khác với Phụng Thang Mạnh Bà, người trước mặt đang ở thời kỳ toàn thịnh.
Nếu như y bị phong ấn, bóng nước hẳn đã bao bọc y mới đúng? Bằng không thủy áp đã sớm nghiền chết Thiên Nhân Ngũ Suy!
"Ta cũng. . . không biết. . ."
Thiên Nhân Ngũ Suy tựa hồ ngay cả ký ức cũng bị phong ấn, cần tỉnh lại từng chút một.
Trọn vẹn qua hồi lâu, y mới bất đắc dĩ nói: "Quả thật không nhớ nổi, sau khi bị phong ấn, ta căn bản không biết gì, chỉ nhớ thời điểm tỉnh dậy, bản thân đã ở trong biển sâu."
Trong mắt Hoàng Tuyền hiện vẻ kinh nghi.
Thiên Nhân Ngũ Suy là bị Phong Thiên Thánh Đế ném đến nơi này?
Như vậy sau khi ném xong, y gặp phải chuyện gì, mới có thể giải trừ lực lượng phong ấn?
Tổng không đến mức, Thiên Nhân Ngũ Suy cùng Phong Thiên Thánh Đế đánh xong, kết cục chiến bại, Phong Thiên Thánh Đế lại không có hoàn toàn phong ấn Thiên Nhân Ngũ Suy đi?