Chương 1869: Nắm Tay Tử Thần (1)
Chương 1869: Nắm Tay Tử Thần (1)
Ánh trăng lạnh lùng chiếu rọi, mang đến cho người ta một loại cảm giác vật đổi sao dời.
Phía trên Hư Không Đảo căn bản không tồn tại ngân nguyệt, ngân nguyệt chỉ xuất hiện trong thế giới tinh thần của Từ Tiểu Thụ, cùng với một phương thế giới huyễn cảnh khác.
"Chuyện này không có khả năng!"
Âm thanh gào thét thê lương xuyên qua cửu thiên, ở trong cự nhân quốc gia truyền qua hơn mười con phố, nơi đây vốn không người, sao có thể xuất hiện tiếng kêu thảm được?
Tà Lão, Quỷ Bà một tấc cũng không rời, dựa lưng vào nhau, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không dám lơ là, thời thời khắc khắc chú ý đến đối phương, đề phòng người kia bị huyễn cảnh thay thế.
Sau khi biết được người dùng Huyễn Kiếm Thuật vây khốn bọn họ chính là Đại sư huynh Tham Nguyệt Tiên Thành, trái tim hai người liền lạnh thấu.
Mặc dù thân lâm huyễn cục, thế nhưng hai người đều là sát thủ có kinh nghiệm phong phú, hẳn có thể tìm tới phương pháp ứng đối huyễn thuật.
Một người trúng huyễn thuật, giữ vững bản tâm, khám phá trận nhãn, liền có thể thoát khỏi huyễn cảnh.
Nhiều người trúng huyễn thuật, nếu như không thể ngay lập tức tìm tới, công phá trận nhãn, như vậy sự tình đáng sợ nhất đã không còn là bất lực, mà là đồng đội biến thành một phần của huyễn cảnh.
Chỉ cần ánh mắt lơ là, không ai biết được, dưới sự tác động của chủ nhân huyễn cảnh, đồng bạn bên cạnh có bị đánh tráo hay không.
Nếu như ngươi quay lưng, ngươi sẽ không biết được, một giây trước còn là chiến hữu sinh tử, một giây sau, liệu có biến thành quái vật dữ tợn hay không.
Hoặc là đồng bạn kỳ thật đã sớm chết đi, người đang đứng bên cạnh ngươi, vẫn luôn là giả tượng do huyễn cảnh chế tạo ra.
Loại sự tình kinh khủng này, mới là chân ý huyễn cảnh tối cao.
Xuyên phá phòng tuyến từ trong nội tâm, tinh thần, cuối cùng tâm thần thất thủ, cho dù là đồng cấp cùng thế hệ, thắng bại cũng chỉ trong một ý niệm.
Đây là còn chưa nói đến Tà Lão, Quỷ Bà đều không cho rằng hai người bọn họ cộng lại, có thể đối kháng với tồn tại dùng sức một mình, thống lĩnh toàn bộ Đông Nguyệt Giới. . . Đại sư huynh Tham Nguyệt Tiên Thành!
"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, ta đã dùng nhiều loại biện pháp như vậy, sao chúng ta vẫn ở trên con đường này?!"
Sau khi kinh dị hô lên, hai mắt Tà Lão cứng ngắt giống như mắt cá chết, con ngươi vô thần nhìn Quỷ Bà, lắc đầu kinh hoàng nói:
"Tiếu Không Động là trận nhãn, chúng ta không có khả năng đánh bại y, xuyên phá trận nhãn."
"Như vậy, hiện tại chỉ còn lại hai loại phương pháp nhằm vào huyễn thuật, một là ảnh hưởng hoàn cảnh, từ trong chi tiết tìm tới sơ hở, sau đó trở về hiện thực, hai là thủ vững bản tâm, chỉ cần tinh thần thể không trầm luân bên trong huyễn cảnh, chúng ta hẳn sẽ tìm được ranh giới giữa hư ảo cùng hiện thực, sau đó trở về hiện thực. . ."
"Hai loại phương pháp, lão đầu ta nói không sai chứ?"
Tà Lão ngẩng đầu lên, hai tay chống đỡ huyệt Thái Dương, sắc mặt trắng bệch, mặc dù mới bị kéo vào trong thế giới huyễn cảnh không bao lâu, thế nhưng ông ta lại có cảm giác thời gian dài dằn dặc, một ngày tựa như một năm, cả người gần như sụp đổ!
"Ngươi nói không sai, thế nhưng đừng quên, Tiếu Không Động không phải dùng "Huyễn thuật", mà là Huyễn Kiếm Thuật!" Đồng tử Quỷ Bà liếc trái nhìn phải, âm thanh như hạc kêu, vừa nói vừa đưa tay gãi làn da trên mặt, trên người.
Đây không phải biểu hiện khi bị trúng độc, mà là phản ứng đặc thù của nàng: sau khi khẩn trương, toàn thân sẽ ngứa ngáy, nhất định phải mượn động tác này đến thư giãn cảm xúc trong lòng.
Tà Lão nhướng mày, trơ mắt nhìn Quỷ Bà cào cấu khuôn mặt xấu xí của nàng đến mức đỏ trắng giao nhau, thậm chí có chỗ rách da chảy máu, ngay cả bộ quần áo mới thay không lâu cũng bị cào nát, lộ ra làn da đen nhăn nhúm, loan lổ ở bên trong. . .
Một màn này, quả thật còn kinh dị hơn cả bản thân huyễn cảnh!
Nếu không phải từng hợp tác với Quỷ Bà nhiều năm, Tà Lão thậm chí cho rằng đây là quái vật hư ảo do Tiếu Không Động chế tạo ra, nhằm để công phá phòng tuyến nội tâm mình.
Nhưng cũng nhờ chi tiết này mới giúp Ta Lão vững tin, huyễn cảnh tạm thời an toàn, ít nhất đồng bạn không có việc gì, Quỷ Bà vẫn là Quỷ Bà, không có bị đánh tráo.
"Ta không nhịn được!"
Tà Lão ôm đầu, tay dùng sức giống như muốn ép nổ đầu mình, liều mạng chống đỡ huyệt Thái Dương, trầm giọng nói ra:
"Ta đã thử tận mười loại biện pháp, thế nhưng vẫn không được, hết thảy sơ hở đều là do y cố ý lộ ra, y chính là đang trêu đùa chúng ta!"
"Nhưng mà! Nhưng mà! Không được hoảng, không được hoảng. . ."
Tà Lão nghĩ đến đây, thoáng tỉnh táo lại một chút, dừng lắc đầu tiếp tục nói:
"Ta đoán sở dĩ y kéo dài thời gian như vậy, hẳn là không có lòng tin đồng thời đối phó hai người chúng ta."
"Đây là chuyện rõ rành rành, không phải sao? Chúng ta đều là Thái Hư, Tiếu Không Động căng hết cỡ cũng chỉ là Thái Hư đỉnh phong, hai ta cộng lại, liều mạng hẳn có thể kéo y làm đệm lưng, đến lúc đó mọi người đều không chiếm được chỗ tốt."
"Nếu như thế, Y chính là muốn chờ, chờ đồng bạn y tới. . ."
"Tuyệt đối không phải Từ Tiểu Thụ!"
Tà Lão giống như nhặt lại lòng tin, càng nói mạch suy nghĩ càng rõ ràng, âm thanh cũng dần hữu lực, giọng điệu chắc chắn:
"Y đang đợi lão đầu kia, lão gia hoả kia chính là đồng bạn của y. . . một khi ông ta tới. . . chết! Đều phải chết!"
Quỷ Bà đưa tay lên ngực ra sức cào, nghe Tà Lão nói năng lộn xộn, tần suất ánh mắt láo liên rõ ràng tăng cao, mơ hồ không rõ hỏi nói: "Ngươi biết lão đầu kia?"
"Ta nào biết lão ta là ai?!" Tà Lão như phát điên, gào thét một tiếng, chỉ thẳng Quỷ Bà bắt đầu mắng,"Ngươi vận dụng Diện Hồn Phiên, ngay cả Tiếu Không Động cũng không nhận ra, ngược lại còn bảo lão tử xông lên. . . mgươi thật có bệnh!"
"Ta quả thật có bệnh. . ." Quỷ Bà bị mắng khẽ giật mình, nỉ non một câu, sau đó mới kịp phản ứng, giận tím mặt,"Vậy ngươi nhận ra? Chân dung Đại sư huynh Tham Nguyệt Tiên Thành lưu lạc ở bên ngoài có đến trăm ngàn bản. . . ngươi đến Đông Vực mấy lần? Ngươi gặp qua bộ dáng chân thật của y? Dưới tình huống như vậy, đổi thành ngươi đến, ngươi nhận ra y?"
"Tỉnh táo, tỉnh táo." Tà Lão đè xuống lửa giận trong lòng, ngược lại bình tĩnh không ít,"Đây là kết quả y muốn nhìn thấy, chúng ta không thể tự loạn trận cước, ngươi nói đúng không?"
"Ngươi nói rất đúng!" Quỷ Bà gật đầu mạnh một cái, cũng tỉnh táo lại, chỉ là sau khi nhìn quanh bốn phía, đôi chân giống như rót chì, không dám manh động lộn xộn.
"Cho nên chạy xa như vậy, cuối cùng vẫn trở về điểm xuất phát. . . hiện tại, ngươi còn có biện pháp gì?" Nàng nghiêng đầu nói,"Mau vận dụng "Ta Thuật" của ngươi, lão thân đã vô pháp phá trận, huyễn trận Tiếu Không Động dùng, là "Huyễn" trong Huyễn Kiếm Thuật.
Quỷ Bà hiển nhiên đã sợ.
Chỗ kinh khủng của cổ kiếm tu Đông Vực, chính là Luyện Linh Sư Trung Vực cả đời cũng khó gặp gỡ.
Dù sao số lượng cổ kiếm tu chỉ có mấy người như vậy, hơn nữa mỗi người đều là tồn tại đỉnh phong, Luyện Linh Sư bình thường đừng nói giao thiệp, ngay cả tư cách ước chiến cũng không có, sao có thể góp nhặt ra kinh nghiệm đối phó Huyễn Kiếm Thuật?
Mà thứ được gọi là kinh nghiệm, phần lớn đều là lý luận suông, do ếch ngồi đáy giếng bịa đặt ra!