Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 2065 - Chương 2065: Ngài Thật Là Thánh Nô Từ Tiểu Thụ? (2)

Chương 2065: Ngài Thật Là Thánh Nô Từ Tiểu Thụ? (2) Chương 2065: Ngài Thật Là Thánh Nô Từ Tiểu Thụ? (2)

"Nơi này không có người ngoài, ngươi muốn nói cái gì cứ việc nói thẳng." Từ Tiểu Thụ giang tay ra.

Sắc mặt Phong Tiêu Sắt nhất thời xanh biếc.

Hừ, không có người ngoài, cho nên ta ở trong mắt ngươi, cũng là người chết có đúng không?

"Nhận khiển trách, điểm bị động, +1."

Lý Phú Quý bình tĩnh lắc đầu, nói: "Thụ gia, việc này chỉ có thể nói riêng, ta cam đoan với ngươi, sau khi nói xong, nếu ngươi còn muốn giết ta, ta sẽ không phản kháng."

Thú vị như vậy?

Tên tiểu nhân gian trá nhà ngươi còn muốn chơi chiêu bài này.

Được, ta thỏa mãn ngươi!

"Hàn gia." Từ Tiểu Thụ nhìn về phía Mộc Tử Tịch.

Hàn gia lười biếng duỗi thân thể, lông trắng toàn thân phát ra thánh lực nồng đậm, trong khoảnh khắc, Chu Nhất Viên bị cô lập với những người còn lại.

Thế giới băng sương thành hình, bên trong chỉ có hai người Từ Tiểu Thụ cùng Lý Phú Quý.

"Phanh!"

Từ Tiểu Thụ còn chưa mở miệng, Lý Phú Quý đã quỳ một chân xuống, ôm quyền trịnh trọng nói:

"Nam Vực Bán Nguyệt Cư, Hoa Thảo Các, nhân viên tình báo Lý Phú Quý bái kiến Thụ gia!"

"Nhận quỳ lạy, điểm bị động, +1."

Từ Tiểu Thụ nhướng cao mày, trên trán đều xuất hiện nếp nhăn, còn kẹp lấy mấy cái dấu chấm hỏi.

Chờ chút!

Tình huống thế nào?

Bán Nguyệt Cư, Hoa Thảo Các. . . đây là thứ gì?

Dựa vào ngữ khí Lý Phú Quý đến xem, y rõ rang đang biểu đạt một thứ mình rất quen thuộc.

Nhưng hết lần này tới lần khác, y Từ Tiểu Thụ căn bản không biết!

Từ Tiểu Thụ bắt đầu nhanh chóng hồi ức.

Bằng vào trí nhớ cường đại, hắn muốn kiểm tra lại xem mình có biết những gì Lý Phú Quý nói hay không.

Nhưng kiểm tra ký ức một hồi, nhiều nhất chỉ nhớ ra "Bán Nguyệt Cư", còn lại hoàn toàn không biết.

Về phần tin tức có liên qua đến "Bán Nguyệt Cư". . .

Là lúc trước hắn giao lưu Tiếu Không Động thu hoạch được, may mà Tham Nguyệt Tiên Thành Đại Chủy Ba từng tùy ý đề cập đến:

Nam Vực Tội Thổ, không có trật tự, Thánh Thần Điện đều không quản được.

Ở nơi đó, ảnh hưởng lớn nhất, chính là tổ chức do đám tội phạm bị truy nã thành lập, tổ chức tình báo, hoặc là thế lực bản thổ Nam Vực các loại.

Nam Vực Phong gia, Tuất Nguyệt Hôi Cung, Bán Nguyệt Cư, là những thế lực đứng đầu.

Nhưng tin tức Đại Chủy Ba cung cấp cũng chỉ có bấy nhiêu.

Từ Tiểu Thụ biết Bán Nguyệt Cư là tổ chức tình báo, về phần Hoa Thảo Các gì gì đó, hắn không biết bao nhiêu.

Con hàng Lý Phú Quý này, rất quen thuộc mình?

Lý Phú Quý chờ nửa ngày không được đáp lại, ngước mắt nhìn thấy biểu lộ Từ Tiểu Thụ, lập tức ý thức được chuyện gì,"Thụ gia không biết Bán Nguyệt Cư chúng ta?"

"Ta nên biết?" Từ Tiểu Thụ hỏi lại.

"Chuyện này. . ."

Trên mặt Lý Phú Quý hiện đầy chữ "Nên", y ngừng tạm nói:

"Bán Nguyệt Cư, Hoa Thảo Các, lệ thuộc Thánh Nô, tính chất không kém Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu là bao."

"Chúng ta phụ trách công tác tình báo, đặt cơ sở ở Nam Vực, sau đó khuếch tán ra khắp đại lục ngũ vực."

Từ Tiểu Thụ nghe xong mộng bức.

Ngọa tào!

Người mình?

Lúc này trong đầu hắn có một vạn con Quỷ Thú lao nhanh, nửa ngày không nên lời.

Lý Phú Quý trầm mặc, biểu lộ có chút đắng chát.

Nhất thời không biết đây là Từ Tiểu Thụ thăm dò, hay là gia hỏa này thật không biết Hoa Thảo Các tồn tại.

Y thử cung cấp thêm một chút tin tức, muốn câu lên ký ức Thụ gia "đãng trí".

"Lãnh tụ Hoa Thảo Các chúng ta là Hắc Dạ Tử, Bạch Dạ Tử đại nhân, chuyện này ngài hẳn phải biết đi?"

Từ Tiểu Thụ chép miệng, nhanh chóng nhớ lại xem Bát Tôn Am có từng đề cập với mình hai vị "Đại nhân" kia không.

"Ừm - làm sao không biết được. . ."

Thảo!

Ta thật tình không biết!

Thánh Nô Cửu Tọa rốt cuộc có những ai, cho tới giờ phút này ta vẫn chưa biết hết được!

Ta thật hoang đường, ta thật đúng là thành viên Thánh Nô ư, chẳng lẽ ta là tên giả mạo? Từ Tiểu Thụ bày ra biểu lộ phức tạp.

Sắc mặt Lý Phú Quý âm tình bất định, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Hắn thật đúng là Thánh Nô Từ Tiểu Thụ?

Chẳng lẽ mình nhận lầm người, hắn một mực đang giả vờ?

Chẳng lẽ vị trước mặt đứng ở tầng thứ tư, thậm chí lừa gạt qua con mắt của mình?

Không! Không có khả năng!

Hữu Tứ Kiếm sẽ không lừa người, thiên phú của hắn càng không thể ngụy tạo được!

"Hắc Dạ Tử, Bạch Dạ Tử đại nhân, chính là Thánh Nô Bát Tọa, a!"

Lý Phú Quý chần chờ nói ra câu này, cuối cùng còn tăng thêm thán từ, cảm thấy mình là đang tấu hài.

Đường đường Thụ gia, lại không biết những chuyện này?

Ta đến cùng đang nói gì vậy?

Nếu như Từ Tiểu Thụ ngay cả Thánh Nô Cửu Tọa đều không nhận biết đầy đủ, sao có thể đạt được lệnh bài của Bát Tôn Am đại nhân?

Hết thảy chuyện này không hợp logic, không thể móc nối với nhau!

Nhưng mà!

Hình như. . . không! Chính là đúng vậy!

Nhìn biểu lộ của Từ Tiểu Thụ, hắn rõ ràng cái gì cũng không biết!

Thảo! ! !

"Nhận chất vấn, điểm bị động, +1."

"Nhận khẳng định, điểm bị động, +1."

"Nhận chất vấn, điểm bị động, +1."

"Nhận khẳng định, điểm bị động, +1."

". . ."

Cột tin tức lặp đi lặp lại nhảy lên, biểu hiện sóng gió trong lòng Lý Phú Quý lúc này lớn đến cỡ nào.

Từ Tiểu Thụ rất muốn giả bộ mình nhận biết hai vị đại nhân Hắc Dạ Tử, Bạch Dạ Tử kia.

Nhưng khi hắn nghe thấy Lý Phú Quý nói hai vị kia là Thánh Nô Bát Tọa, biểu lộ trên mặt liền không giả được, trở nên vô cùng đặc sắc.

"Ngươi lừa ta đấy à? Thánh Nô Bát Tọa, hai người? Như vậy Thánh Nô Cửu Tọa, tổng cộng chẳng phải có đến mười một người?"

Lời vừa ra khỏi miệng, phát hiện toàn thân Lý Phú Quý cứng lại, thậm chí khuôn mặt bắt đầu run rẩy, Từ Tiểu Thụ mới ý thức được đại sự không ổn.

Hỏng bét!

Có lẽ Thánh Nô Cửu Tọa, tính cả Tiếu Không Động Thánh Nô Thập Tọa ẩn tàng, thật có mười một người?

Lão Bát, xem chuyện tốt mà ngươi làm a!

"Thụ gia. . ." Lý Phú Quý hít một hơi thật sâu,"Ngài thật là Thánh Nô Từ Tiểu Thụ?

"Chính là ta." Từ Tiểu Thụ khôi phục biểu lộ đoan trang, dùng Biến Hóa khống chế.

"Vậy tấm lệnh bài kia, Bát Tự Lệnh, có thể cho ta xem một chút được không?" Lý Phú Quý đưa ra thỉnh cầu.

Từ Tiểu Thụ suy nghĩ một chút, cảm thấy nếu hiện tại không đưa lệnh bài cho con hàng này xem, chỉ sợ cho dù Bát Tôn Am đích thân tới, Lý Phú Quý cũng sẽ cho rằng hai người là một bọn, đều là hàng giả.

"Uầy, đây."

Từ Tiểu Thụ đưa Bát Tự Lệnh cho y.

Lý Phú Quý tiếp nhận, nhìn trái nhìn phải một lượt, cẩn thận cảm thụ kiếm niệm ở bên trong, hai tay run rẩy, môi mấp máy, sau đó trả cho Từ Tiểu Thụ.

"Nhận kính sợ, điểm bị động, +1."

"Nhận khâm phục, điểm bị động, +1."

"Nhận tán thưởng, điểm bị động, +1."

"Thụ gia. . ."

Giờ phút này, Lý Phú Quý hoàn toàn không biết nên nói gì cho phải.

Thụ gia, ngài thật đúng là "gia"!

Chẳng lẽ muốn Hắc Dạ Tử, Bạch Dạ Tử đại nhân đích thân mang theo lễ vật đến bái kiến, ngài mới nguyện ý nhận biết các nàng sao?

Mặt mũi ngài thật lớn!

Thành viên hạch tâm Thánh Nô, ngay cả cao tầng nhà mình có mấy người, tên gì, đều không biết.

Ngài sao có thể lăn lộn đến hiện tại?

Chậc chậc!

Xem ra năng lượng của ngài thật mẹ nó lớn!

Dựa vào hết thảy mọi chuyện phát sinh, suy ngược lại, năng lực của ngài, tuyệt đối không chỉ hơn người một bậc!

"Đây là lệnh bài của ta, mời Thụ gia nghiệm chứng. . . nếu như không nhận ra, hôm nay chúng ta xem như chưa từng gặp mặt."
Bình Luận (0)
Comment