Chương 2135: Lực Áp Bách (2)
Chương 2135: Lực Áp Bách (2)
Thiên Cơ Thần Sứ hoàn toàn khác với một người một chồn kia!
Xưng hào "Bán Thánh mạnh nhất", tuyệt đối không phải hư danh.
Vị này, vốn là Bán Thánh chiến đấu lục giác không có nhược điểm.
Tay bị chặt? Thân thể bị oanh nát?
Đối với Luyện Linh Sư thường xuyên kinh lịch chiến đấu mà nói, hoàn toàn không thể tính là trọng thương.
Bọn hắn có một bó lớn thủ đoạn, tích huyết trọng sinh, khởi tử hoàn sinh, phải dùng các loại thủ đoạn cao cấp như Triệt Thần Niệm mới có thể áp chế.
Không phải sao, Chu Nhất Viên, Phong Tiêu Sắt bị nổ đầu, thân thể bị oanh nát, đều có thể trong khoảng thời gian ngắn chuyển di thương thế, khôi phục ý thức.
Bọn họ đều có thể làm được, huống chi Thiên Cơ Thần Sứ vì chiến tranh mà sinh?
Phong Tiêu Sắt không biết Số 2 sẽ vận dụng thủ đoạn phục sinh nào.
Nhưng y không cần nghĩ vấn đề phức tạp như vậy.
Bởi vì Thiên Cơ Thần Sứ trong ấn tượng của y, tồn tại "Hình thức chiến đấu" thập phần kinh khủng.
Đó là triển khai toàn bộ ý thức chiến đấu tam cảnh, vận dụng các loại thủ đoạn huyết tinh, hóa thành chiến tranh cơ giới chân chính.
Dưới hình thái kia, một mình Thiên Cơ Thần Sứ đồ diệt một tộc đều không phải chuyện khó khăn gì!
Vừa rồi đánh với Thụ gia, Số 2, thậm chí không có dùng đến!
Chuyện này có ý nghĩ thế nào?...
"Thụ gia, chạy mau. . ."
"Mà ngươi, thành công cắt lấy một khối thịt trên người y."
Từ Tiểu Thụ khó khăn lắm mới đập Thủy Tinh Cung vào mặt Số 2, ép tên kia thành mảnh vụn, sau đó hưng phấn rút Hữu Tứ Kiếm từ trong ngực ra.
Hắn còn chưa kịp ăn mừng chiến lực bản thân đột phá, ngay cả Thiên Cơ Thần Sứ đều có thể trấn sát.
Trong đầu liền truyền đến âm thanh linh niệm nhắc nhở.
Một đạo hoảng sợ.
Một đạo trêu tức.
"Bị kinh sợ, điểm bị động, +1."
Trong thoáng chốc, pháo hoa vui sướng vừa mới nở rộ trong lòng lập tức bị cọ rửa sạch sẽ.
Một sát na buông lỏng, bị Từ Tiểu Thụ bóp chết tại chỗ, chỉ còn lại vô tận cảnh giác.
"Một khối thịt. . ."
"Hữu Tứ Kiếm, Diễm Mãng đều xuất hiện, Thân đạo bàn, Kiếm đạo bàn cùng lên, Chân Thân Thứ Hai đều nổ chết."
"Có thể nói, hắn đã vận dụng toàn thân trên dưới chín thành chiến lực, thậm chí Thủy Tinh Cung vừa mới tới tay cũng lấy ra nện người."
"Đối với Số 2 mà nói, chỉ đơn thuần là cắt xuống một khối thịt?"
Từ Tiểu Thụ không tin.
Trong nháy mắt, hắn bóp tắt một chút nghi ngờ trong nội tâm, kiên quyết không gia nhập đám người Vũ Linh Tích, Tư Đồ Dung Nhân.
Đây chính là Thiên Nhân Ngũ Suy nhắc nhở!
Gia hỏa này ngay tại hiện trường, nhưng từ đầu đến cuối không hiện thân.
Ông ta đang sợ ai, dùng đầu ngón chân nghĩ đều có thể biết được.
May mà mục đích của Từ Tiểu Thụ không phải trảm thánh.
Hắn dùng Tư Đồ Dung Nhân làm mồi nhử, thiết hạ liên hoàn kế, mục đích cuối cùng chính là thoát thân.
"Không Gian đạo bàn!"
Tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, Không Gian đạo bàn dưới chân xoáy mở.
Từ Tiểu Thụ có thể cảm ứng được, lúc trước Số 2 khống chế không gian chiến trường nơi này, đã theo y "Tử vong" mà biến mất.
Có thể chạy!
Khương Bố Y? Tư Đồ Dung Nhân?
Từ Tiểu Thụ không có dư lực để ý sinh tử hai người kia.
Hắn không có nhiều thời gian đi tìm người, vớt người, đồng thời mang đi.
Hắn tin tưởng, lưu hai tên kia cho Thiên Nhân Ngũ Suy, đối phương sẽ xử lý tốt, thậm chí còn có thể hố Thiên Nhân một phen, mượn sức ông ta giữ chân Số 2.
"Trở về."
Chỗ mi tâm, Quỷ Ký màu đỏ lóe lên.
Từ Tiểu Thụ thu hồi Hư Không Tướng Quân Hồng trọng thương, linh thể không trọn vẹn, mê mang sắp chết.
Không kịp đau lòng cùng trị liệu!
Thu hồi toàn bộ bảo vật ở hiện trường, đánh dấu tất cả mọi người chuẩn bị mang đi, Không Gian đạo bàn lóe lên ánh sáng nhạt.
"Càn Khôn Đại Na Di!"
Trốn!
Mặc kệ tên kia là Số 2 hay Số 3.
Chỉ cần truyền tống rời đi, chờ ta nghỉ ngơi lấy lại sức, nhất định sẽ kéo người đến trảm ngươi. . . lão sư của ta đã phong thánh!
Hư không hé hở.
Không gian đạo tắc tuôn ra.
Lực lượng truyền tống bao trùm tất cả mọi người.
"Ha, thật ngây thơ. . ."
Phương xa, Thiên Nhân Ngũ Suy mỉm cười, thân hình ẩn vào trong tử vong đạo tắc, tựa hồ chưa từng xuất hiện trên thế giới này.
Ông ta cũng không hy bị ngoại nhân phát hiện.
Ba!
Thời điểm truyền tống mở ra.
Từ Tiểu Thụ đột nhiên tê cả da đầu, Cảm Giác phát hiện bên cạnh mộc cầu trên tay Lệ Tịch Nhi, xuất hiện một cái khe hở không gian.
Một ngón tay thon dài từ trong khe hở lặng lẽ bay ra, không lớn, không phải cự nhân, kích thước giống như ngón tay nhân loại bình thường.
Vết cắt trên ngón tay rất phẳng, tựa hồ bị lợi khí cắt qua.
Nó, lặng lẽ trốn bên cạnh mộc cầu, lừa gạt ánh mắt tất cả mọi người, lúc này đồng dạng tản ra khí tức không gian truyền tống.
"Số 2!"
Từ Tiểu Thụ bạo rống một tiếng, kịp thời ngừng không gian truyền tống, thứ quỷ kia muốn theo đám người bọn họ rời đi!
Trước khi Chân Thân Thứ Hai chết từng nhìn thấy.
Lúc đầu, cường độ nhục thân Thiên Cơ Thần Sứ cao hơn A Hồng, bởi vì một lần vô ý, bị đoạn thêm một đầu ngón tay.
Cho nên, đây là hậu thủ y cố ý lưu lại. . . ngón tay?
Hai mắt ngưng tụ, quan chỉ thành kiếm.
Một đạo kiếm niệm sắc bén lăng không trảm tới, lướt qua không gian, chém thẳng vào ngón tay thon dài.
"Ông!"
Lực lượng Thần tính, Ma tính, hai loại khí tức đồng thời lấp lóe trên đầu ngón tay, mạnh mẽ chống đỡ kiếm niệm chém tới.
Ngón tay kia giống như dính vào mộc cầu, chết sống không rời.
Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình.
Hắn nhớ ra rồi.
Chân Thân Thứ Hai từng nhìn thấy Số 2 dùng lực lượng Thần tính, Ma tính, đối kháng Thần Ma Đồng của Lệ Tịch Nhi.
Vừa rồi chiến đấu với mình, Số 2 căn bản không dùng tới.
Cho nên, vừa rồi Thủy Tinh Cung nghiền ép Thiên Cơ Thần Sứ hình thể ngàn trượng, khả năng cao chỉ là phân thân.
Mà ngón tay kia, mới là bản thể Số 2, có được toàn bộ chiến lực?
Lệ Tịch Nhi nghe thấy Từ Tiểu Thụ hô hào, lập tức phát hiện không đúng.
Vừa chuyển mắt, phát hiện ngón tay dính chặt mộc cầu, nàng vô thức vỗ hai tay.
"Tiểu thụ thụ, đi!"
"Oanh" một tiếng vang lên, mộc cầu nhô ra một gốc cổ mộc, thế nhưng lực trùng kích lại không thể húc bay ngón tay Số 2.
Thánh lực lưu chuyển, sau khi tán cây cổ mộc thành hình, vô số thân cành bay vụt tới khóa kín ngón tay, hung hăng kéo ra ngoài.
"Rắc rắc rắc. . ."
Thân cành vỡ vụn!
Ngón tay Số 2 sừng sững bất động, ngược lại đâm sâu vào trong mộc cầu!
Lệ Tịch Nhi lập tức ngửa ra sau, con ngươi run rẩy, gương mặt xinh đẹp trắng bệch.
Đây chính là Thiên Cơ Thần Sứ, chỉ có Từ Tiểu Thụ có thể đánh!
"Đại Thế Phật Thủ!"
Thời điểm lui về sau, Lệ Tịch Nhi đè xuống kinh hãi trong lòng, đầu ngón tay giơ lên, thụ chủng tung bay khắp trời.
Tiểu thế giới Bạch Quật hình thức ban đầu ở sau lưng hiện ra, lực lượng thế giới mạn thiên hóa thành sâm la huyễn ảnh.
"Oanh" một tiếng vang lên, Đại Thế Phật Thủ cao mấy chục trượng do thụ chủng bạo phát liên kết, phút chốc thành hình.
Mộc thủ di thiên đẩy về phía trước, giống như có thể đẩy một thế giới.
"Phanh!"
Toàn bộ mộc cầu, ngay cả ngón tay dính phía trên, đồng thời bị đẩy ra!
Từ Tiểu Thụ ngây ngốc nhìn một màn này.
Kiếm niệm không thể chém động ngón tay Số 2, công kích của Lệ Tịch Nhi lại có hiệu quả?
Đúng rồi. . .
Lực lượng Thần Ma triệt tiêu lẫn nhau.
Lực lượng thế giới còn sót lại, ngón tay Số 2 không kịp tiêu trừ?
Mộc cầu cùng ngón tay bị đẩy đi.
Lệ Tịch Nhi dùng một tay kéo thanh đồng đỉnh bên trong lại.
Huyết thủ mảnh khảnh xách theo đại đỉnh, váy ngắn lam lũ đón gió chập chờn, tóc bạc bay múa, Thần Ma Đồng huyền dị phản chiếu ra hình ảnh thịt nhão trong đỉnh rung động, tạo thành gợn sóng huyết sắc.
"Bảo vệ. . ." Lệ Tịch Nhi thầm hô may mắn.
Vừa rồi Số 2 dùng một cánh tay thành công bảo vệ Tư Đồ Dung Nhân, tên kia đã chạy mất, không thể tiếp tục dùng làm con tin.
Nếu như Vũ Linh Tích bên trong thanh đồng đỉnh cũng bị Số 2 đoạt đi.
Vậy kế tiếp, Thiên Cơ Thần Sứ có thể không kiêng nể gì cả, bật hết hỏa lực, cho dù Từ Tiểu Thụ sở trường tính toán, cũng sẽ bị đối phương dùng mãng lực đánh chết!
Cho nên, tình huống hiện tại chính là. . .
Mọi người ở đây có thể chạy trốn hay không, phải xem giá trị Vũ Linh Tích nắm giữ Thứ Diện Chi Môn có lớn hay không.
Đây đồng thời cũng là nhược điểm của Số 2!
Nhược điểm cuối cùng hạn chế y toàn lực xuất thủ!
"Ném thanh đồng đỉnh!"
Trong lúc Lệ Tịch Nhi đang âm thầm cảm thấy may mắn, chân trời bỗng nhiên truyền đến âm thanh gấp gáp của Từ Tiểu Thụ.
Lệ Tịch Nhi sững sờ.
Lấy trí thông minh của Từ Tiểu Thụ, sao có thể không nghĩ tới giao ra Vũ Linh Tích, đám người mình liền không còn biện pháp đối phó Thiên Cơ Thần Sứ, nhưng hắn vẫn nói như thế. . .
Lệ Tịch Nhi tựa hồ minh bạch chuyện gì.
Thần Ma Đồng xoay tròn, nàng nhạy cảm phát hiện thịt nhão trong đỉnh, xen lẫn một giọt kim sắc huyết dịch vô cùng bắt mắt.
Thánh lực ba động bị Thiên Cơ Thuật phong tỏa, thập phần mờ mịt.
"Thánh huyết!"