Chương 2140: Thụ Gia, Bảo Trọng (1)
Chương 2140: Thụ Gia, Bảo Trọng (1)
Vẻn vẹn bị lòng bàn tay Số 2 hướng tới, Phong Tiêu Sắt liền căng thẳng dùng ra Vạn Kiếm Thuật cảnh giới thứ hai.
Chuyện này đương nhiên khiến tất cả mọi người rung động, thậm chí hai tôn cự nhân cao ngàn trượng tại trận, đều bị đè xuống dưới chân y.
Nhưng nhìn thế nào. . .
Từ Tiểu Thụ đều có thể từ phản ứng của Phong Tiêu Sắt nhìn ra "Thần hồn nát thần tính","Ứng đối quá độ".
"Huyết hồng kiếm dực to lớn kia, hẳn là Đại Hồng Thần Chi Nộ không sai."
"Vạn Kiếm Thuật không hổ là kiếm thuật chủ tu khí thế, quá khí phái, quá lộng lẫy, một thức này vừa ra, ngay cả Số 2 mở ra hình thức chiến đấu cũng bị đè xuống. . ."
"Nhưng nếu Phong Tiêu Sắt có thể hoàn mỹ khống chế Vạn Kiếm Thuật cảnh giới thứ hai, thành thạo điêu luyện tiến hành công kích, không có lý do gì vừa rồi sợ hãi rụt rè như vậy."
"Cho nên, dưới tình huống triển khai toàn bộ, chiến lực của y hẳn có thể đạt tới cấp Thánh, nhưng cảnh giới thứ hai bất ổn, nói tóm lại. . . nỏ mạnh hết đà!"
Dưới Đại Hồng Thần Chi Nộ, cho dù Từ Tiểu Thụ không muốn ẩn tàng bản thân, thế nhưng cảm giác tồn tại cũng bị đè xuống mức thấp nhất.
Giữa thiên địa chỉ còn lại huyết hồng kiếm dực sáng chói, vô cùng mỹ lệ, khiến cho người xem không thể dời mắt.
Từ Tiểu Thụ âm thầm phân tích trạng thái Phong Tiêu Sắt.
Hắn biết phương thức tu luyện của cổ kiếm tu, khác với phương thức tu hành của Luyện Linh Sư.
Tỉ như cảnh giới thứ hai của một loại kiếm thuật nào đó, thứ này rất huyền bí, không cần đạt tới cấp bậc Bán Thánh mới có thể ngộ ra.
Thiên phú tốt, cho dù không phải Kiếm Tiên, cũng có thể trong nháy mắt ngộ phá kiếm thuật cảnh giới thứ hai, từ đó chiến lực tăng vọt, kém nhất cũng đạt tới cấp bậc Thái Hư.
Chỉ là bình thường loại người này không tồn tại.
Cho dù tồn tại, ngộ ra được, cũng rất khó dùng ra.
Cộng thêm phương diện khác theo không kịp, rất dễ trở thành nhược điểm chí mạng trong mắt đối thủ, bị đối phương nhằm vào.
Sở dĩ cổ kiếm tu bị gọi là tên điên, nguyên nhân cũng nằm ở chỗ này.
Có lẽ thật có người phát hiện được nhược điểm, tiến hành phản kích tên điên kia, nhưng cổ kiếm tu không giảng đạo lý, thật tại giai đoạn Tiên Thiên, Tông Sư dùng ra kiếm thuật cảnh giới thứ hai, căn bản chính là nghiền ép!
Chí ít có thể một đường nghiền ép đến Thái Hư, sau đó mới bị thiên tài càng yêu nghiệt hơn trấn áp.
Nhưng rất huy hoàng. . .
Đối với tuyệt đại đa số cổ kiếm tu mà nói, như thế đã đủ rồi,"Sớm nghe đạo, chiều chết cũng được".
Đây là còn chưa nói đến người khác tiến bộ, kẻ địch mạnh lên, thiên tài cổ kiếm tu bình thường cũng sẽ không dậm chân tại chỗ.
Từ Tiểu Thụ không biết, liệu Phong Tiêu Sắt có phải là loại thiên tài kia hay không?
Tuổi còn trẻ, nhìn không kém Tiếu Không Động là bao, đã có thể hoàn mỹ nắm giữ Vạn Kiếm Thuật cảnh giới thứ hai?
Nếu như thế, chỉ sợ chiến lực gia hỏa này, căn bản không kém Thiên Cơ Thần Sứ là bao!
Xem ra lúc trước y ẩn tàng quá sâu, thâm bất khả trắc, ngay cả Từ Tiểu Thụ cũng không phát hiện ra.
Nhưng rất nhanh, Từ Tiểu Thụ phát hiện mánh khóe.
Trên không trung, Phong Tiêu Sắt gánh lấy huyết hồng kiếm dực, xuất trần thoát tục, phảng phất Kiếm Tiên trên trời.
Ánh mắt y lạnh lùng, lộ ra hung quang, tựa hồ chỉ cần vung tay, liền có thể trấn sát tất cả mọi người.
Nhưng cẩn thận nhìn lại. . .
Sau khi không gian bởi vì Đại Hồng Thần Chi Nộ xuất hiện mà vặn vẹo, đầu gối của Phong Tiêu Sắt cũng đang khẽ run rẩy.
Phần lưng không chỉ xuất hiện huyết hồng kiếm dực do Đại Hồng Thần Chi Nộ tạo thành, mà còn nhô ra vô số vết thương do kiếm ý cắt chém.
Dù như thế, Phong Tiêu Sắt vẫn dùng ra kiếm thuật cảnh giới thứ hai, ngắn ngủi mở khóa thành tựu. . .
Thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn!
"Thì ra là vậy."
Từ Tiểu Thụ xác định phỏng đoán của mình không sai.
Lấy trình độ của Phong Tiêu Sắt, có thể xuất ra Đại Hồng Thần Chi Nộ, đã là dốc sạch toàn bộ vốn liếng.
Hoàn toàn khác với Tị Nhân tiên sinh.
Từ Tiểu Thụ nhớ mang máng, lúc trước ở trên trường nhai cự nhân quốc gia, lần đầu gặp Hư Không Tướng Quân Hồng, Tị Nhân tiên sinh bởi vì lo lắng mình gặp nạn, kém chút chém ra Tâm Kiếm Thuật cảnh giới thứ hai, Bàn Nhược Vô.
Cho dù lúc đó không có trảm ra.
Nhưng Tị Nhân tiên sinh "hạ bút thành văn", so sánh với Phong Tiêu Sắt "dốc hết vống liếng", song phương căn bản không cùng một cấp bậc.
Rất rõ ràng, Phong Tiêu Sắt sợ Thiên Cơ Thần Sứ một chưởng đánh chết y, lần này hiển nhiên không có Chu Nhất Viên chuyển di tổn thương.
Bởi vì sợ đến tận xương tủy, cho nên thời điểm lòng bàn tay Số 2 nhắm tới, Phong Tiêu Sắt chỉ có thể tung ra vương bài.
"Ngay cả ta đều có thể nhìn ra. . ."
Từ Tiểu Thụ vận dụng Cảm Giác, không chút vết tích nhìn tới chỗ Số 2 mở ra hình thức chiến đấu, lại bị lực lượng khí thế Đại Hồng Thần Chi Nộ nhằm vào.
Từ góc độ của hắn đến xem, thân hình Thiên Cơ Thần Sứ cao ngàn trượng lực lượng khí thế xoát đến mơ hồ không rõ.
Khác với Cuồng Bạo Cự Nhân chỉ bị dư ba tác động, Số 2 đang toàn lực đối kháng khí thế Đại Hồng Thần Chi Nộ trấn áp.
Thoạt nhìn, Số 2 cải bắp giống như mình, bị Đại Hồng Thần Chi Nộ của Phong Tiêu Sắt áp xuống mặt đất.
Nhưng trên thực tế, Thiên Cơ Thần Sứ thậm chí còn chưa xuất chiêu, đơn thuần nâng tay lên, Phong Tiêu Sắt đã hoảng đến nhà bà ngoại, lập tức vận dụng át chủ bài.
Thiên Cơ Thần Sứ mở ra hình thức chiến đấu, rốt cuộc khủng bố đến cỡ nào?
Từ Tiểu Thụ chỉ mới lĩnh giáo tốc độ, cho nên rất hiếu kỳ.
"Đây, đã là toàn bộ."
Số 2 ngẩng đầu lên, đầu lâu không ngừng rung động, cơ bắp trên mặt điên cuồng kéo xuống, âm thanh thập phần chắc chắn, trấn định.
Không phải ngữ khí nghi vấn, mà là khẳng định, giống như đang trần thuật một loại sự thật nào đó.
"Đúng."
Trên không trung, Đại Hồng Thần Chi Nộ phía sau Phong Tiêu Sắt thậm chí chưa từng vỗ, hoặc là nói không cách nào vỗ.
Nhưng âm thanh y băng lãnh, ánh mắt ngưng tụ.
"Oanh" một tiếng vang lên, đầu gối Số 2 cong lại, suýt chút nữa nện đất.
Đúng lúc này, hai mắt Thiên Cơ Thần Sứ lóe lên hồng quang, toàn thân chuyển thành màu bạc rực rỡ trong suốt.
"Hình thức phòng ngự."
Âm thanh khẽ vang, Từ Tiểu Thụ từng gặp qua hình thức này.
Nhưng hắn không nghĩ tới, thời điểm toàn thân Số 2 hóa bạc, lợi dụng hình thức này, y liền có thể miễn cưỡng chống lại lực lượng trấn áp của Đại Hồng Thần Chi Nộ.
Số 2, đứng thẳng lên!
"Hình thức chiến đấu chuyển qua hình thức phòng ngự, ngay cả lực lượng khí thế hư vô phiêu miễu cũng có thể chống lại hơn phân nửa?" Từ Tiểu Thụ một bên rung động, một bên phân tích.
Hắn một bên ghi nhớ các loại thủ đoạn Số 2 dùng ra, chuẩn bị cho chiến đấu sau này, một bên học tập Đại Hồng Thần Chi Nộ.
Tinh Thông Kiếm Thuật Vương Tọa Lv. 10 phối hợp với Thiên Nhân Hợp Nhất, vẫn không thể ghi nhớ toàn bộ cảnh giới thứ hai.
Nhưng giẫm lên Kiếm đạo bàn, ngộ tính đối với kiếm đạo lập tức tăng vọt!
Từ Tiểu Thụ chỉ mới nhìn một chút đã có được thu hoạch không nhỏ, huống chi Đại Hồng Thần Chi Nộ phía sau Phong Tiêu Sắt một mực duy trì, một mực vận chuyển.
"Lão sư tốt, động một chút đi!"
"Đừng chỉ nhìn chằm chằm, biểu hiện ra thủ đoạn công kích của Đại Hồng Thần Chi Nộ đi?"
Hai đầu gối Từ Tiểu Thụ rung động, vừa tính toán thời gian bắp đùi phương Bắc chạy tới, vừa lấy khổ làm vui.