Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 2184 - Chương 2184: Thánh Vẫn (2)

Chương 2184: Thánh Vẫn (2) Chương 2184: Thánh Vẫn (2)

"Nhan lão."

Y gật đầu chào hỏi Nhan Vô Sắc, sau đó không chút tình cảm nói ra toàn bộ tình báo mà mình thu thập được:

"Dạ Kiêu chiến tử, đã bị Thiên Nhân Ngũ Suy thôn phệ, Thiên Nhân Ngũ Suy dùng Huyết Thế Châu thành công phong thánh, đang đợi đổi qua Bán Thánh vị cách."

"Kiếm ý của Nhiêu Yêu Yêu, lực lượng thời không của Hoàng Tuyền cùng dẫn tới một phương hướng, xác định nơi kia Huyết Giới, hiện tại Hoàng Tuyền trở về, không thấy Nhiêu Yêu Yêu, phỏng đoán nàng bị hoàn cảnh Huyết Giới cùng lực lượng thời gian ảnh hưởng, chỉ cần trảm chân thân Hoàng Tuyền, Nhiêu Yêu Yêu liền có thể thoát khốn."

"Khương Bố Y có ba viên Tam Kiếp Nan Nhãn, một viên trên người Từ Tiểu Thụ, hai viên còn lại trên người Hoàng Tuyền cùng Thiên Nhân Ngũ Suy, Bán Thánh vị cách đã bị Thiên Nhân Ngũ Suy cướp đoạt, không cứu được."

"Mai Tị Nhân không cách nào xuất thủ, nhiều nhất chỉ còn lại một kiếm, phỏng đoán trục xuất đếm ngược còn một đến hai ngày."

"Hàn Thiên Chi Chồn chiến lực không cao, Nhan lão từng đánh qua, hẳn biết được."

"Từ Tiểu Thụ trạng thái quỷ dị, không thấy hắn sử dụng Miễn Tử Lệnh, sớm nên quy tắc tử vong, thế nhưng vẫn sống đến hiện tại, nguyên nhân tạm thời không rõ, lúc trước từng tiến vào trạng thái đặc thù, không cách nào hành động, phỏng đoán có quan hệ với Hư Không Đảo chi linh, xác suất bốn thành."

"Vũ Linh Tích đã giao Thứ Diện Chi Môn cho Hoàng Tuyền, thật giả không thể phân biệt, Vũ Linh Tích ở bên kia, vẫn chưa tử vong, có thể nghiệm chứng."

Số 2 nói xong đưa tay chỉ, Nhan Vô Sắc thuận thế nghiêng đầu nhìn.

Mặc dù nói rất chi tiết, nhưng nếu Số 2 không chỉ, Nhan Vô Sắc thật không nhìn ra thân thể không đầu bên trong thanh đồng đỉnh, nằm trong đống đổ nát, là Linh bộ thủ tọa Vũ Linh Tích.

Ông ta nhớ mang máng, người kia tựa hồ là một tên tiểu tử.

Từ Tiểu Thụ nghe Số 2 phân tích xong, cảm thấy sau lưng phát lạnh.

Thiên Cơ Thần Sứ quá đáng sợ, không hổ danh trí năng đại não có được khả năng tính toán siêu cường, chiến tranh cơ giới hàng thật giá thật.

Bên trong chiến cục rối loạn, trong sân, ngoài sân, y vẫn có thể phân tích tinh tức đâu ra đấy.

Đánh với người như vậy, đến lúc chết đều không biết mình chết thế nào!

"Một đống chuyện phiền toái, ngươi không biết liệt kê từng chuyện, để bản đế từ từ xử lý hay sao?" Nhan Vô Sắc có hơi đau đầu vuốt vuốt huyệt Thái Dương.

Ông ta ngẫm lại một lần, phát hiện mình gần như quên sạch, chỉ có ấn tượng đối với Vũ Linh Tích là sâu nhất.

Thế là ông ta đưa tay kéo thanh đồng đỉnh tới, nhỏ vào thân thể không đầu một giọt thánh huyết vàng óng.

Toàn trường giữ im lặng nhìn một màn này, không có động tác.

"Sự tình liên quan đến nhau, nếu như nói từng chuyện, ngươi nhất định sẽ mắng ta." Số 2 lắc đầu đáp.

Nhan Vô Sắc cũng không thật so đo chuyện này, sau khi lườm vị Kiếm Thánh nào đó một chút, liền mở miệng mỉa mai: "Ngươi đánh không lại Mai Tị Nhân?"

"Ngoài ý muốn." Số 2 không có xấu hổ, bình tĩnh nói,"Đánh lại lần nữa, kết cục sẽ khác."

Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ, là ngươi đã ghi chép xong kiếm chiêu của Tị Nhân tiên sinh rồi đi?

Nhìn Vũ Linh Tích khôi phục từng chút từng chút, hắn nóng lòng muốn truyền âm cho Tị Nhân tiên sinh, lại sợ bị người khác nghe được.

"Đừng động."

Mai Tị Nhân hợp thời truyền âm nhắc nhở.

Từ Tiểu Thụ đè xuống nôn nóng, mơ hồ cảm thấy bên trong có huyền cơ.

Đúng vậy, vì sao mọi người không động?

Chỉ cần Hoàng Tuyền chịu đau một chút, dùng thuộc tính Thời Không di chuyển, Thế Giới Quang Năng khả năng cao không thể ảnh hưởng đến hắn cùng Thiên Nhân Ngũ Suy.

Mọi người đều cho Nhan Vô Sắc mặt mũi? Mặt mũi ông ta bao lớn?!

Từng bước từng bước, chờ lão nhân kia đến tính sổ?

Đám người có thể đợi, thế nhưng Khương Bố Y không đợi được, trông thấy nhị thánh nghị sự xong, ông ta rốt cuộc tìm được khe hở xen vào, run giọng nói

"Nhan Vô Sắc, cứu ta!"

"Hiện tại ta là người của các ngươi, ta đã ký kết khế ước với Vũ Linh Tích!"

Nhan Vô Sắc nghiêng đầu nhìn về phía Số 2, thấy Số 2 gật đầu, lúc này mới ngước mắt nhìn về phía Tổ Nguyên Đế Kiếp.

Lại một đợt lôi kiếp ấp ủ xong, chuẩn bị oanh xuống.

Tổ Nguyên Đế Kiếp đợt sau mạnh hơn đợt trước, Thế Giới Quang Năng ngoài ý muốn giúp Khương Bố Y ngăn cản một kiếp, đây đã là trợ giúp lớn lao.

Tiếp theo, Nhan Vô Sắc không dám xuất thủ, bằng không ngay cả ông ta cũng bị Đế kiếp để mắt tới!

Nhan Vô Sắc "sách" một tiếng: "Đừng nói bản đế, cho dù Đạo tiểu tử tới cũng cứu không được ngươi, thật không biết ngươi nghĩ thế nào, dám ở chỗ này độ Tổ Nguyên Đế Kiếp?"

"Ta là vì cứu Vũ Linh Tích cùng Thiên Cơ Thần Sứ!" Hai mắt Khương Bố Y đỏ bừng, trên thân ma khí lượn lờ, lại không dám có bất kỳ hành động gì,"Bản thánh bị bức ép, bất đắc dĩ!"

Nhan Vô Sắc thấy Lão Khương thê thảm như vậy, có chút không đành lòng, dù sao cũng quen biết nhiều năm, ông ta nhìn về phía Số 2: "Có biện pháp không?"

"Đã nói rồi, không cứu nổi." Số 2 nói.

"Nghe thấy không, thật không cứu nổi."

Nhan Vô Sắc biểu lộ đồng tình thuật lại một lần, giống như đã tận tình tận nghĩa.

Khương Bố Y lửa giận công tâm, thân thể lắc một cái, liền bị Thế Giới Quang Năng cắt thành huyết nhân, không thể không đình chỉ động tác.

Ông ta thất thần.

Động không thể động.

Phản kháng không thể phản kháng.

Chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi tử vong.

Ánh sáng hy vọng, chung quy chưa từng chiếu đến vận mệnh tương lai?

"Cứu bản thánh. . ." Khương Bố Y răng môi khẽ động, thấp tiếng nỉ non, cằm liền bị cắt nát, máu tươi chảy khắp.

Ầm ầm!

Tổ Nguyên Đế Kiếp, đúng hạn mà tới.

Nhan Vô Sắc hoi híp mắt, vung tay áo.

Tia sáng tinh mịn xung quanh Khương Bố Y, cùng Tổ Nguyên Đế Kiếp liên thông không trung, toàn bộ biến mất.

Đây là sự tôn trọng dành cho Tổ Nguyên Đế Kiếp, cũng là tôn nghiêm cuối cùng tặng cho Khương Bố Y.

"Ha ha ha ha. . ."

Khương Bố Y như trút được gánh nặng, cất tiếng cười to, thân hình hóa thành huyết yên bay ngược lên, lựa chọn trực diện Tổ Nguyên Đế Kiếp.

Hắn tại, Bắc Vực Phổ Huyền Khương thị còn có một bộ Bán Thánh Hóa Thân cuối cùng chưa hoàn thành.

Nhưng đối với Tổ Nguyên Đế Kiếp mà nói, thứ này không có bao nhiêu tác dụng.

Nếu như giả chết ký thần trở về Thánh Thần đại lục, lần nữa trọng sinh tại Bắc Vực, hành động này sẽ bị coi là khiêu khích Tổ Nguyên Đế Kiếp, sẽ lần nữa dẫn tới Đế kiếp.

Hơn nữa, phương pháp giả chết này có thể thành công hay không, không ai biết được. . .

Cho nên, Khương Bố Y từ bỏ cầu sinh!

Thời khắc cuối cùng, ông ta không muốn kéo theo toàn bộ Bắc Vực Phổ Huyền Khương thị chôn cùng mình.

Ta làm ta chịu!

Xuyên qua Tội Nhất Điện, nhìn xuống Hư Không Đảo.

Trên đường tiến lên, Khương Bố Y dùng một tia sức lực cuối cùng rửa sạch huyết dịch toàn thân, giải phóng bản thể, hóa thành tiên thải lưu vân mỹ lệ nhất.

Phần mỹ hảo này, giống như hôm đó thành đạo, thất thải vẩy khắp Bắc Vực, thánh âm rền vang tứ phương.

Thời điểm Đế kiếp giáng lâm, Khương Bố Y thậm chí không thể ngưng tụ thành hình.

Nhưng tiên thải lưu vân hội tụ phác hoạ, vẽ ra hư ảnh một vị Thánh Nhân kê cao gối ngủ trong hư không.

Thánh Nhân treo ngược bầu rượu, tư thái tùy ý, cười nhìn Đế kiếp oanh xuống.

"Thánh, không thể nhục."

Thánh âm không màng danh lợi truyền khắp Hư Không Đảo, khiến Luyện Linh Sư trên đảo cả kinh, ngẩng đầu nhìn phương xa.

Ầm ầm!

Tử hồng Đế kiếp hạ xuống, thất thải lưu vân vỡ tan, thánh lực quang điểm vẩy khắp Hư Không Đảo.

"Ô."

Đại đạo nghẹn ngào, vạn vật ai minh.

Luyện Linh Sư phía bên Hư Không Đảo không khỏi sinh lòng bi thương.

Cho dù chín thành chín người chưa từng kinh lịch qua loại chuyện này, thế nhưng vẫn có thể từ bên trong đại đạo, đoán ra một hai.

Thánh vẫn!

Ngay tại vừa rồi, ngay phía dưới Đế kiếp.

Có một vị Bán Thánh chân chính, độ kiếp thất bại, thân tử đạo tiêu.

Nhất thời, trong đầu tất cả mọi người đồng loạt hiện lên tin tức trước khi nhập đảo:

"Thiên Không Thành, có phong thánh đạo cơ."

"Nhưng nhất tướng công thành vạn cốt khô, nơi này đồng dạng mai táng rất nhiều Thái Hư, Bán Thánh, dùng các loại phương thức khác biệt."

Từ Tiểu Thụ không biết nên hình dung tâm tình mình lúc này như thế nào.

Hắn tận mắt chứng kiến thánh vẫn, từ lúc bắt đầu đánh cờ với Khương Bố Y, cho tới khi ông ta chết đi.

Nên nói, tự rước lấy nhục?

Không!

Từ đầu tới đuôi, Khương Bố Y chỉ là hơi gấp một chút.

Bố cục của ông ta, người bình thường thật không chịu được.

Sở dĩ thất bại, chỉ có thể trách kỳ thủ trong ván cờ này đều là lão âm bức, kế sâu hơn, nhịn giỏi hơn ông ta.

Vô luận Đạo Khung Thương chưa từng lộ mặt, nhưng một mực nắm giữa quỹ tích hành động của Thánh Thần Điện trong tay.

Hay là Lão Bát thần long thấy đầu không thấy đuôi, bắt đầu từ lúc Khương Bố Y trêu chọc Thủy Quỷ, liền bị hắn để mắt tới.

Còn có Hoàng Tuyền, Thiên Nhân Ngũ Suy chính diện nhằm vào ông ta.

Chỉ có thể nói. . .

Cơ quan toán tẫn thái thông minh,

Phản toán liễu khanh khanh tính mệnh(*).

(Việc đời tính rất thông minh,

Còn mình, mình tính phận mình vẫn sai)

((*) Bài thơ Thông Minh Lụy của Tào Tuyết Cần trong Hồng Lâu Mộng)

Trong lòng thổn thức không kéo dài bao lâu, bởi vì sinh tử bản thân vẫn còn chưa rõ.

Trước khi Khương Bố Y thánh vẫn, Tổ Nguyên Đế Kiếp oanh xuống một đợt cuối cùng, thời điểm mấu chốt mà Tị Nhân tiên sinh nói đến.

Từ Tiểu Thụ còn chưa sử dụng Vô Kiếm Thuật, đã trông thấy bên trong chiến trường. . . có người động.

Người đầu tiên có hành động, chính là Hoàng Tuyền!
Bình Luận (0)
Comment