Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 322 - Chương 322: Bóng Da Thụ

Chương 322: Bóng Da Thụ Chương 322: Bóng Da Thụ

Từ Tiểu Thụ nhắm mắt lại, thân thể đều đang run rẩy.

"Ngươi để mắt tới ta bao lâu, năm ngày?"

"Khó trách mấy ngày nay tâm thần ta không yên."

Hồng Cẩu sờ mặt nạ, khẽ cười một tiếng, nói: "Ngươi rất trấn định, đối mặt với rất nhiều lần ám sát, quen thuộc rồi?"

"Ngươi nhất định là một thiên tài, nếu không sẽ không có người bỏ ra số tiền lớn như vậy giết ngươi."

"Thiên tài, đều là thông minh."

"Ngươi đang trì hoãn thời gian... ngươi gọi người? Cũng là Vương Tọa sao? Là người Linh Cung, trưởng lão, cung chủ?"

Hai con ngươi ẩn sau mặt nạ thích thú, âm thanh vô cùng nhu hòa, ngữ khí lại không thể nghi ngờ.

Trong lòng Từ Tiểu Thụ lộp bộp một cái.

Chiến thuật kéo dài thời gian đã bị khám phá, hắn còn chưa kéo được bao lâu, đúng lúc này, cột tin tức trong đầu đột nhiên lóe ra một đạo tin tức.

"Nhận đánh lén, điểm bị động, + 1."

Cho dù là Nhanh Nhẹn tăng tới Tông Sư, nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn hoàn toàn không kịp phản ứng.

Hồng Cẩu hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu gì, vừa nói, bóng đen tử vong đã khuếch tán, bao phủ toàn trường.

Khanh!

Một tiếng vũ khí va chạm cực kỳ thanh thúy nổ vang, một thanh chủy thủ màu đen bay ngược về phía chân trời.

Từ Tiểu Thụ che ngực, thân thể bị đánh lui!

Cho dù có Dẻo Dai tồn tại, thế nhưng huyết nhục ở ngực vẫn bị một kích lôi đình này đánh nổ tung, cả người bay ra sau.

Dẻo Dai cũng không phải vô địch.

Từ Tiểu Thụ biết, khi lực công kích của đối phương vượt qua cực hạn chịu đựng của mình, vậy mình liền xong đời.

Hồng Cẩu dự định nhất kích tất sát cũng mộng.

Y sẽ không lưu lại cho địch nhân một chút cơ hội nào, cho dù đối phương chỉ là Tiên Thiên.

Tuy nhiên cho dù y đã dùng đến bảy phần lực lượng, nhất kích tất sát, vậy mà bị bắn ngược?

Đây là thân thể gì?

Hồng Cẩu lập tức chấn kinh!

"Tông Sư chi thân?"

Y lộ ra vẻ không thể tin, cho dù y làm sát thủ mấy chục năm, giết rất nhiều thiên tài.

Nhưng trẻ tuổi như vậy, lại có thể luyện được Tông Sư chi thân, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy.

Y lắc lắc tay.

Tay trái cầm chủy thủ sau lần công kích vừa rồi, bị chấn đến vặn vẹo, mơ hồ còn có thể cảm thấy xương cốt bị nứt, đối với Hồng Cẩu mà nói, quả thực không dám tưởng tượng.

Chỉ là một tên Tiên Thiên, lại có thể tổn thương mình?

"Két" một tiếng, y vặn cánh tay uống éo trở về, hai mắt lần nữa nhìn chằm chằm Từ Tiểu Thụ.

"Đây là linh kỹ gì?"

Từ Tiểu Thụ hơi khom người, một kích cơ hồ đâm thủng ngực đã khiến hắn bị trọng thương, thế nhưng dưới Sinh Sinh Bất Tức tác dụng, vậy mà giờ phút này hắn đã gần như khôi phục lại.

Hắn không có biểu hiện ra ngoài, biểu lộ vẫn thống khổ, tay bưng kín vết thương, dùng vết máu che chắn, che giấu chân tướng.

Suy nghĩ ngày xưa trở thành sự thật, chỉ cần đối phương không có nhất kích tất sát, cho dù kẻ đó là Vương Tọa, dùng sức khôi phục của mình, cũng có thể chống lại.

Tuy rằng có thể khôi phục, nhưng hắn lại không có nắm chắc có thể phản sát.

Bởi vì hắn biết, vô dụng!

Công kích của mình mạnh hơn, lại có thể nhất kích tất sát đối phương?

Y là Vương Tọa!

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, một kích tiện tay này, tất nhiên không phải công kích cực hạn của Hồng Cẩu.

Nếu như mình xông lên lung tung, chọc giận đối phương, có lẽ sẽ không thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai.

"Đây không phải linh kỹ, mà là thiên phú."

Từ Tiểu Thụ trả lời Hồng Cẩu, âm thanh run rẩy,"Chắc hẳn ngươi cũng đã nhìn ra, ta đúng là Tông Sư chi thân..."

Hưu!

Lại một cây chủy thủ bay ra, căn bản không cho Từ Tiểu Thụ thời gian phản ứng, trực tiếp lao thẳng vào trán.

Oanh một tiếng vang lên, Từ Tiểu Thụ trực tiếp bị nổ bay.

Thân thể lăng không bay lên, tốc độ còn chưa đến cực hạn đã dừng lại ở trên hư không, giống như là đụng phải vách tường kết giới vô hình.

"Giới vực sao..."

Mặt mũi Từ Tiểu Thụ tràn đầy máu tươi, trong lòng tuyệt vọng.

Tên Hồng Cẩu này quá độc ác, hoàn toàn không cho hắn một chút cơ hội nào, tuyệt đối là sát thủ có kinh nghiệm phong phú.

Mà bích chướng vô hình ngăn cách bản thân, Từ Tiểu Thụ có nghe qua.

Giới vực, đây là một phương tiểu thế giới duy nhất thuộc về cường giả Vương Tọa mới có thể tu ra, ở bên trong giới vực, giới vực chi chủ, chính là tồn tại vô địch.

Căn cứ vào lý giải Thiên Đạo siêu cường, giới vực chi chủ cơ hồ có thể thao túng hết thảy sự vật ở bên trong giới vực.

Từ Tiểu Thụ biết được, mình đã bị dẫn vào bên trong giới vực của Hồng Cẩu, có lẽ là từ sau khi đụng phải đại thúc lôi thôi kia.

Bởi vì từ lúc đó, ý thức của hắn rất bực bội, không bị mình khống chế.

Đây là dấu hiệu bị thiên đạo quấy nhiễu.

"Xong phim..."

Thân thể Từ Tiểu Thụ bất lực từ không trung rớt xuống...

"Keng!"

Chủy thủ đồng dạng bị Từ Tiểu Thụ phản chấn bay ra một đường vòng cung hoàn mỹ, cùng bóng người đồng thời rơi xuống đất.

Hồng Cẩu sờ lấy mặt nạ, tựa hồ đang suy nghĩ.

"Thú vị."

"Ngươi có Tông Sư chi thân, tựa hồ còn không phải Tông Sư chi thân phổ thông, cỗ lực lượng phản chấn đặc thù này, là linh kỹ?"

"Hay là nói, đây là thiên phú huyết mạch của ngươi?"

Y rất là hiếu kỳ tiến lên một bước, thân thể xê dịch đến trước mặt Từ Tiểu Thụ, sau đó ngồi xuống.

Hưu!

Một đạo hắc ảnh đột nhiên từ trong ngực Từ Tiểu Thụ bay ra, thẳng đâm Hồng Cẩu.

Mà dưới khoảng cách gần như thế, y vậy mà uốn éo thân thể, vung tay, hắc kiếm trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Ông!

Tàng Khổ thê lương tê minh, điểm yếu của thập phẩm linh kiếm tại thời khắc này hoàn toàn lộ rõ.

Cho dù có vỏ kiếm Hắc Lạc bao lại, cho dù Hồng Cẩu chỉ nhẹ nhàng bắn ra, Tàng Khổ cũng gần như vỡ nát.

Trong lòng Từ Tiểu Thụ xiết chặt, hắc kiếm nát không sao.

Quan trọng là, tốc độ phản ứng của đối phương, hoàn toàn không lưu cho mình một chút cơ hội nào.

"Ồ, đánh lén?"

Hồng Cẩu khẽ cười một tiếng, đưa tay nắm lấy đầu Từ Tiểu Thụ, âm thanh lành lạnh.

"Tiểu gia hỏa, tốc độ của ngươi, quá chậm!"

Nói xong, y nhấc đầu Từ Tiểu Thụ lên, mãnh liệt đập xuống.

Oanh!

Một cái hố sâu trực tiếp bị tạc ra, thân thể thiếu niên lại giống như y sở liệu, lần nữa bị đánh bật lên.

Hồng Cẩu cười, trong mắt lộ ra bệnh trạng cuồng hoan.

"Thú vị, thật thú vị!"

"Ha ha ha, sao ngươi lại có thể thú vị đến như vậy!"

Hai con mắt trợn thật lớn, giống như gặp được đồ chơi không thể tưởng tượng nổi, bắt lấy đầu Từ Tiểu Thụ bắn ngược lên, lại lần nữa đánh xuống.

Bành!

Bóng người bắn ngược.

Hồng Cẩu điên, càn rỡ cười lớn.

"Quá thú vị, sao ngươi lại có năng lực như thế, bắn ngược? Phản chấn?"

"Ngươi còn là người sao? A ha ha ha... ngươi là bóng da a!"

Bành bành bành!

Mặt đất xuất hiện nhiều đám huyết hoa, Từ Tiểu Thụ không có chút sức lực phản kháng, hắn muốn phản kháng, thế nhưng lực lượng thân thể lại không nghe lời.

Thiên đạo giam cầm của Hồng Cẩu thật đáng sợ, hoàn toàn kiềm chế toàn bộ nhân thể của hắn.

Hắn tựa như đồ chơi mặc cho người định đoạt, lần lượt bị tên sát thủ đeo mặt nạ kia đập xuống, bay lên, bay lên, đập xuống...

"Ngô!"

Từ Tiểu Thụ không kịp phun ra một ngụm máu, trực tiếp bị sặc đến phản nuốt về.

Hắn cảm thấy mắt tối sầm lại, tựa hồ khó thấy rõ đồ vật.

Thiên địa nhất thời mê muội, mơ hồ không rõ.

Đây chính là lực lượng Vương Tọa?

Khóe môi Từ Tiểu Thụ cảm thấy đắng chát, đối phương thậm chí còn không dùng lực, chỉ chơi đùa mà thôi, mình một thân át chủ bài, hoàn toàn không thể phát động ra được.

Sinh mệnh giống như một trò đùa, đột nhiên muốn đi đến điểm kết thúc.

Hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Thảo!
Bình Luận (0)
Comment