Chương 371: Tiểu Thụ Làm Ruộng
Chương 371: Tiểu Thụ Làm Ruộng
Từ trên đỉnh đoạn tháp nhảy ra.
Từ Tiểu Thụ cũng không có trực tiếp rời khỏi Nguyên Phủ.
Mấy con Linh Ngư ở trong linh trì cuồng loạn nhảy lên.
Nhìn hành động phát tiết tinh lực dồi dào của bọn nó, Từ Tiểu Thụ rơi vào trầm tư.
"Kế hoạch phát triển kinh khủng nhạc viên, có lẽ thật phải đưa vào danh sách quan trọng."
"Cũng không biết đến cuối cùng, mấy con Linh Ngư này đến cùng có thể tiến hóa đến mức nào."
Tham Thần trên mặt đất bò từng bước một, lúc này nó đã có thể miễn cưỡng hoạt động, nhưng rất hiển nhiên, không thể linh hoạt được.
Linh Ngư nhảy nhót tưng bừng khiến cho nó rất hứng thú.
Dù sao ở bên trong Nguyên Phủ của Từ Tiểu Thụ, nó bị nhốt lâu như vậy.
Mặc cho ai được thả ra, đều sẽ có chút đói khát khó nhịn.
"Meo ô - "
Nó rên rỉ nhào tới trước một cái, nhưng mà Linh Ngư quá linh hoạt, Tham Thần bổ nhào về phía trước, hoàn toàn không có chút hiệu quả nào.
Chỉ đơn giản "Tủm" một cái, nó liền rơi thẳng xuống ao.
Bọt nước bắn tung tóe.
Lúc đầu linh trì đã rất sinh động, lúc này càng xao động hơn.
Cho dù Linh Ngư không nhìn thấy Tham Thần tồn tại, nhưng chúng nó linh tính mười phần a!
Một cỗ khí tức không thích hợp tiến vào linh trì, đám Linh Ngư đều nhận ra, càng ra sức bay loạn.
"Ào! Ào!"
Mèo bắt cá, cá hí không.
Toàn bộ linh trì lốp bốp, tiếng vang còn lớn hơn pháo.
Từ Tiểu Thụ thấy tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Nếu như mình có "Ngộ tính", nói không chừng nhìn hình ảnh này, thật có thể ngộ ra chút gì đó.
Nhưng giờ phút này...
"Ngô, con mèo này hơi yếu a, nói không chừng mấy con Linh Như kia tiến hóa, ngược lại sẽ quay sang trêu đùa nó?"
"Thật làm mất mặt Quỷ Thú..."
Từ Tiểu Thụ không có suy nghĩ nhiều, càng quên đi Tân Cô Cô đã từng dặn dò, chỉ mừng rỡ nhìn tràng cảnh náo nhiệt duy nhất ở trong Nguyên Phủ, cảm thấy vui vẻ.
"Thiếu thứ gì nhỉ?"
Hắn chống cằm nghĩ ngợi, nhìn thấy mặt đất ven linh trì bị nước bắn tung tóe, tựa hồ ẩn ẩn có một chút bụi xanh muốn từ đó toát ra.
Nhưng có chút bất lực.
"Sinh mệnh?"
Từ Tiểu Thụ vỗ đầu, có hơi giật mình.
Động vật ở trong Nguyên Phủ đã đủ rồi, nhưng thực vật...
Muốn nó từ không sinh có, xuất hiện ở bên trong không gian hỗn độn này, cho dù có sinh mệnh linh khí nồng đậm như thế, đóa chừng vẫn có chút khó khăn.
Không có một hai năm, chỉ sợ thật khó làm được.
"Ha ha."
Nghĩ đến đây, Từ Tiểu Thụ tiện tay từ trong giới chỉ lấy ra một viên hạt giống linh dược.
Dược liệu trân quý trước mắt hắn cũng có, nhưng vạn nhất không sống nổi, sẽ có chút lãng phí.
Nếu như khai hoang, vẫn nên dùng hạt giống tương đối bình thường thì hơn.
Có lẽ bọn chúng ở chỗ này đâm căn nảy mầm, cải thiện chất lượng bùn đất, đợt tiếp theo liền có thể trực tiếp trồng các loại dược liệu cao nhấp như Nguyên Đình Đan?
Tùy ý gieo hạt giống ở ven linh trì, Từ Tiểu Thụ nhìn hạt giống màu tím lăn lộn, bỗng nhiên ý thức được không đúng.
"Tử Xà Lan Chủng?"
Đây là một loại dược liệu đặc thù để luyện chế Xích Kim Đan.
Loại dược liệu này có chứa độc tính, thời điểm luyện thuốc, liền trực tiếp dùng hình thái hạt giống luyện hóa.
Nếu như dùng linh dược trưởng thành đến luyện đan, không có linh dược đủ mạnh áp chế, rất có thể sẽ luyện thành độc đan.
Tinh Ly Đan ngược lại dùng Tử Xà Lan ngàn năm đến luyện dược, nhưng nó đã là đan dược chữa thương thất phẩm đỉnh cấp, đương nhiên không giống.
Linh dược Từ Tiểu Thụ có không ít, thế nhưng hạt giống, nói thật, hắn không nhiều.
Dược liệu Tang lão cho, phần lớn là từng cây.
Về phần hạt giống, trên cơ bản, tất cả đều là độc dược.
"Ách, hạt giống độc dược, hẳn không có vấn đề gì lớn...
Tuy nói trên lý thuyết, tạo ra một cái kinh khủng nhạc viên rất thú vị, nhưng thật khiến cho hiện thực đi chệch, Từ Tiểu Thụ biểu thị vẫn có một chút kinh hồn táng đảm.
Vì cân bằng, hắn cũng vùi vài gốc linh dược ở vùng ven.
Nhưng mấy gốc linh dược đẳng cấp thấp này, thời điểm hái xuống không có xử lý, trên cơ bản đều không thể lần nữa trồng xuống.
Có thể sống hay không, đều dựa vào thiên ý.
"Ngô, hi vọng các ngươi có thể khỏe mạnh trưởng thành, chờ ta tới thu hoạch."
Từ Tiểu Thụ vừa lòng thỏa ý, độc chủng linh dược, có linh trì tại, có lẽ bọn chúng đều có thể lớn lên?
Nói như vậy, đến lúc đó mình đi vào Nguyên Phủ, hẳn sẽ không thật biến thành kinh khủng nhạc viên a.
Linh Ngư cùng mèo vẫn vui đùa ầm ĩ, linh dược sinh trưởng bừng bừng.
Hết thảy, đều phát triển theo hướng thiên nhiên bình thường, thật khiến cho người cảnh đẹp ý vui.
Từ Tiểu Thụ nhìn trong chốc lát, liền thu hồi ánh mắt.
"Đại công cáo thành!"
"Còn lại, cần phải làm tốt chuẩn bị tham gia dạ yến ở phủ thành chủ."
Danh ngạch Bạch Quật có thể cầm tới hay không, nói thật, Từ Tiểu Thụ không quá để ý.
Hắn không phải thủ lĩnh thế lực lớn, không cần chú ý những vật này, cũng không cần tranh thủ thêm.
Dù gì Tang lão cũng sẽ đá hắn vào bên trong địa phương nguy hiểm kia.
"Dạ yến, trước mắt cần phải sưu tầm càng nhiều tình báo Bạch Quật hơn, tiểu tử Phó Hành kia, là điểm đột phá không tệ..."
"Thế nhưng, Trương Thái Doanh, mơi là quan trọng nhất."
Người này, Từ Tiểu Thụ tất sát!
Không nói lệnh truy nã Tam Chú Hương còn chưa lui, riêng sự tồn tại của người này, đã tạo thành uy hiếp với mình.
Nhưng mà...
"Giết Vương Tọa?"
Thành công dạ tập Trương phủ cũng không khiến Từ Tiểu Thụ bành trướng, một kiếm trảm tháp kia, cũng không khiến cho hắn tự phụ đến mức nghĩ rằng mình đã có thể sánh ngang với Trương Thái Doanh.
Tương phản, tên kia dưới sự công kích của A Giới bảo trì bất tử không tàn, mới khiến Từ Tiểu Thụ sợ hãi.
Đổi lại là hắn đối đầu với A Giới...
Từ Tiểu Thụ nhìn A Giới bảo bảo ở bên cạnh một chút.
Hắn thật không có tự tin có thể đánh nhau với gia hỏa này, còn kiên trì lâu như vậy, không rơi xuống hạ phong.
Từ Tiểu Thụ híp mắt, tự hỏi làm thế nào mới có thể cạo chết Trương Thái Doanh.
"Trương phủ bên kia, đợt lúc nữa bảo Tân Cô Cô tới phụ cận thăm dò một phen."
"Cũng không cần động thủ, đoán chừng hai đại Vương Tọa kia, không có khả năng bồi Trương Thái Doanh ra ngoài dự tiệc."
Người đều biết sợ.
Trương gia trải qua một phen hạo kiếp, lòng người nhất định sẽ bàng hoàng.
Nếu không phải dạ yến phủ thành chủ nhất định phải đi, đoán chừng Trương Thái Doanh trong khoảng thời gian ngắn, sẽ không rời khỏi Trương phủ.
"Đã nhân số bị kiềm chế, đoán chừng cũng chỉ còn Trương Thái Doanh đơn đao phó hội..."
"Làm thế nào, có thể tại nơi sâm nghiêm như phủ thành chủ như vậy, giết chết một tên Vương Tọa?"
Từ Tiểu Thụ nhìn chiến lực trước mắt.
Một Tân Cô Cô, cộng thêm A Giới, muốn vô thanh vô tức giết chết gia hỏa kia, đoán chừng còn chưa đủ phân lượng.
"Không, còn thiếu rất nhiều!"
Từ Tiểu Thụ quả quyết nghĩ đến, hắn không thể ôm tâm lý may mắn, Trương Thái Doanh đi ra ngoài, cơ hội chỉ có một, không thể sai lầm.
"Mình nên làm gì đây..."
Từ Tiểu Thụ nghiêng đầu suy nghĩ, nhíu chặt lông mày.
Rốt cuộc, hắn kết thúc suy nghĩ, chuyển ánh mắt vào trong Nguyên Phủ, nhìn lên giao diện màu đỏ.
"Vương Tọa quá khó giết, ta cần trợ giúp!"
Từ Tiểu Thụ nhìn về phía cột tin tức:
"Điểm bị động: 86944."