Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 396 - Chương 396: Ta Biết Kẻ Trộm Ở Đâu

Chương 396: Ta Biết Kẻ Trộm Ở Đâu Chương 396: Ta Biết Kẻ Trộm Ở Đâu

"Thiên Xu Cơ Bàn là thứ gì?"

Từ Tiểu Thụ nhìn đám người rời đi, quay sang hỏi.

Phó Chỉ biết mình làm hỏng chuyện, còn nhốt sư muội người ta vào đấy, cho nên không dám trì hoãn.

Thiên Xu Cơ Bàn đối với người khác mà nói là bí mật quan trọng, nhưng nếu muốn cùng Từ Tiểu Thụ lĩnh hội Thiên Cơ Thuật ở bên trong, hóa giải toàn bộ, thì nhất định phải nói cho hắn biết.

"Thiên Xu Cơ Bàn, thật ra là một cái cơ quan được cấu thành từ Thiên Cơ Thuật."

"Bên trong ẩn chứa áo nghĩa cực sâu, Phó mỗ chỉ quan sát mấy năm, liền đã ngộ ra đa trọng linh trận vừa rồi."

"Thế nhưng thứ kia bất quá chỉ là da lông."

Từ Tiểu Thụ không nói, tiếp tục chăm chú lắng nghe.

Quả nhiên, lời nói Phó Chỉ xoay chuyển, nặng nề nói: "Nhưng những chuyện này không phải mấu chốt, nếu như vẻn vẹn chỉ là Thiên Cơ Thuật, ở trên phiến đại lục này, dám ngấp nghé, hoặc là nói có năng lực nhúng chàm, lác đác không có mấy."

"Mục tiêu của bọn chúng, hắn không chỉ đơn thuần là Thiên Xu Cơ Bàn."

Từ Tiểu Thụ gật đầu, hiểu ý nói: "Bên trong có phong ấn đồ vật?"

Nếu như không phải ngấp nghé xác ngoài, vậy nhất định là có những vật khác.

Mà Thiên Xu Cơ Bàn có thể trấn phong Mộc Tử Tịch vào, xem ra đồ vật bên trong không tầm thường.

"Đúng vậy."

Phó Chỉ gật đầu: "Bên trong Thiên Xu Cơ Bàn, chính là "Thế giới nguyên điểm" của Bạch Quật!"

Trong mắt Từ Tiểu Thụ hiện lên vẻ không hiểu.

"Thế giới nguyên điểm?"

Mặc dù lần đầu nghe nói đến danh từ này, thế nhưng hình như không đơn giản?

Phó Chỉ cười khổ nói: "Thế giới nguyên điểm, liên quan đến căn cơ Bạch Quật..."

"Nói trắng ra, chỉ cần lấy được nó, có lẽ liền có thể giải khai bí mật không gian dị thứ nguyên Bạch Quật."

"Hoặc là, cầm tới lực lượng mạnh nhất ở bên trong."

"Ít nhất cũng có thể đạt được chỉ dẫn, tìm được bảo địa."

Từ Tiểu Thụ động dung, có chút không dám tin Thiên Xu Cơ Bàn được Phó Chỉ một mực treo ở ngoài miệng, lại là thứ kinh khủng đến như vậy?

Thành chủ đại nhân, chẳng lẽ không biết đạo lý tiền tài không thể để lộ ra ngoài?

Phó Chỉ biết hắn đang suy nghĩ gì, nói: "Lúc trước ta lấy được thứ này, trên cơ bản đều đã truyền khắp các quận, không phải bí mật gì."

"Huống hồ,"Thế giới nguyên điểm" không phải thứ ta muốn, mục tiêu của ta chính là Thiên Cơ Thuật!"

"Lúc trước Thụ huynh triển lộ một phen "Dệt thuật", ta liền biết, nếu như không có ngươi hiệp trợ, có lẽ ở trong đó mười năm cũng không giải ra."

"Càng đừng nói đến chuyện đạt được bảo vật ở bên trong."

Từ Tiểu Thụ nghe vậy sắc mặt tối sầm: "Nếu như không giải ra, ngài làm thế nào khốn người vào?"

"Hắc hắc."

Phó Chỉ ngượng ngùng cười, nói: "Tuy không hiểu rõ nguyên lý cấu tạo, nhưng suy nghĩ bốn năm, tối thiểu cũng biết một chút..."

Từ Tiểu Thụ: "..."

"Cho nên, ngài có thể nhốt người vào, cũng có thể phóng xuất?"

"Chuyện này..."

Ánh mắt Phó Chỉ phiêu hốt, trịnh trọng nói: "Có thể!"

Từ Tiểu Thụ kém chút chửi ầm lên.

Tin ngươi mới lạ!

Nếu như ngươi có thể thả người, còn cần chờ lâu như vậy?

Phó Chỉ nhìn sắc mặt hắn, vội vàng bổ sung một câu: "Hiện tại chưa chắc, thế nhưng đã có phương hướng, chỉ cần nghiên cứu thêm một chút, khẳng định có thể!"

Từ Tiểu Thụ hít một hơi thật sâu, đè xuống táo bạo.

Hiện tại không phải lúc so đo những chuyện này.

Dù sao lúc đó, là mình tự ý xông vào hoa hải, đối với Phó Chỉ mà nói, hai người mình vốn là kẻ xâm nhập.

Không có làm thịt tại chỗ đã là vạn hạnh rồi.

Chỉ là kết quả này...

Quá thao đản!

Đúng là bất hạnh trong vạn hạnh mà!

"Thiên Xu Cơ Bàn..."

Từ Tiểu Thụ nỉ non, một mặt sầu khổ.

Nửa đường giết ra biến số này, thật đã làm xáo trộn toàn bộ kế hoạch của hắn.

Mộc Tử Tịch thế mà mất tích...

Tiểu cô nương này, cũng quá thảm đi.

Nếu như nàng có thể kiên trì thêm vài phút, nói không chừng Phó Hành sẽ có thêm một người cô cô.

Nhưng mà, thế sự chính là như thế, vĩnh viễn không thuận theo ý người.

"Sẽ là ai?"

Từ Tiểu Thụ nghi hoặc.

Không nói những người ở trong sảnh tiếp khác, chi riêng đoạn thời gian ở trong hoa hải, hắn vậy mà hoàn toàn không phát hiện ra có đạo chích tồn tại.

Mình không có phát hiện còn chưa tính.

Ngay cả hệ thống cũng không có nhắc nhở...

Tên trộm kia, thời điểm trộm đồ, hoàn toàn không quan tâm đến chiến đấu nơi đây?

Đây còn là người sao?

Hoàn toàn không có chút đạo lý nào!

Tối thiểu nhất, cũng phải có "Nhận nhìn chăm chú" chứ...

Không đúng!

Nghĩ đến "Nhận nhìn chăm chú", Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên giật mình.

Hệ thống khẳng định không có sơ hở, nhưng mà phủ thành chủ tối nay, quả thật xuất hiện một tên gia hỏa có thể tránh thoát điều tra.

Từ Tiểu Kê?

Gia hỏa này, tựa hồ tiến vào phủ thành chủ là vì mục đích nào đó?

Sắc mặt Từ Tiểu Thụ bắt đầu cổ quái.

Sẽ không phải...

"Đối với kẻ trộm, Phó huynh có nhận ra người kia không?"

Từ Tiểu Thụ nói xong, Cảm Giác lần nữa kiểm tra bốn phía.

Vẫn không ai.

Phó Chỉ thở dài lắc đầu.

"Có rất nhiều người muốn đoạt lấy Thiên Xu Cơ Bàn, ngư long hỗn tạp, căn bản không có phương hướng."

"Nhưng ta có thể chắc chẳn, kẻ trộm khẳng định chưa rời khỏi phủ thành chủ!"

"Phó mỗ không có phát hiện tu vi ba động, chỉ dựa vào hai chân, cho dù y liên tục chạy một canh giờ, cũng không chạy khỏi nơi đây."

Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ cũng đúng.

Nhà ngài lớn như vậy, tiểu thâu phổ thông tiến vào, cho dù chạy gãy chân cũng chưa chắc có thể chạy ra.

Từ Tiểu Thụ tán đồng với lời này.

"Nhưng nếu dùng Truyền Tống Trận thì sao?" Từ Tiểu Thụ lần nữa đặt câu hỏi.

Trên mặt Phó Chỉ toát ra nụ cười tự tin, khinh thường nói: "Dùng trận ở trước mặt ta, cho dù đã vượt qua cảnh giới Đại Tông Sư, thế nhưng không thể không có chút ba động nào được."

"Gia hỏa này, không chạy được bao xa!"

"Chờ Liễu Tinh phong trận, y mọc cánh khó thoát!"

Từ Tiểu Thụ hơi nhướng mày, khó trách Phó Chỉ bị trộm, thế nhưng thần sắc không có bao nhiêu bối rối.

Loại lão nam nhân trung niên tự tin này, vô cùng có mị lực a!

"Có lẽ người kia chủ tu tốc độ, cầm Thiên Xu Cơ Bàn xong, liền tực tiếp phi thân biến mất?" Hắn liên tục phản bác.

Phó Chỉ nhìn về phía Từ Tiểu Thụ, trịch địa hữu thanh: "Có tốc độ này, có thực lực này, cần gì phải giấu đầu lộ đuôi?"

Tảng đá lớn trong lòng Từ Tiểu Thụ rốt cuộc rơi xuống.

Hắn phỏng đoán, cơ bản nhất trí với Phó Chỉ.

"Đã như vậy, ta nghĩ, ta biết người kia ở nơi nào." Khóe môi Từ Tiểu Thụ nhếch lên.

Chỉ một thoáng, hình tượng đạo chích mơ hồ trong đầu, cơ bản đã hóa thành bộ dáng của Từ Tiểu Kê.

Thực lực không cao, thuật ẩn thân siêu cường, tiến vào phủ thành chủ, còn mang theo mục đích mãnh liệt, không phải vì danh ngạch Bạch Quật...

Không phải Từ Tiểu Kê, thì có thể là ai?

Phủ thành chủ chỉ mở đại môn đón khách, chứng minh lực lượng phòng hộ những nơi khác siêu cường.

Tuy không phòng được cường giả tuyệt thế xâm lấn, thế nhưng chỉ cần địa phương khác không có có dị dạng, liền chứng minh người kia chỉ có thể từ cửa chính đi vào.

Cửa chính đi vào, tâm hoài quỷ thai, ngoại trừ hai tên họ Từ, còn có thể là ai?

"Hể?"

Phó Chỉ ngược lại mộng bức.

Ta chỉ thôi da trâu một chút mà thôi, ngươi liền nói mình đã tìm ra, chuyện này...

Ai mà tin? !

Chỉ sợ ngay cả tên trộm kia cũng không tin!

"Nhận hoài nghi, điểm bị động, + 2."
Bình Luận (0)
Comment