Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 495 - Chương 495: Hắn Đang Giả Vờ (2)

Chương 495: Hắn Đang Giả Vờ (2) Chương 495: Hắn Đang Giả Vờ (2)

Thủ Dạ đột nhiên cua một trăm tám mươi độ, khiến tất cả mọi người đều sững sờ.

"Bằng hữu gì?"

Từ Tiểu Thụ ngây người.

Trong đầu lại âm thầm líu lưỡi.

Lão gia hỏa này, trong số những người hắn lắc lư, là kẻ khó giải quyết, đồng thời cũng có logic nhất.

Cho dù tất cả mọi người đều bị mình quấn lệch ra, quấn choáng.

Thế nhưng lão già gân kia, mỗi lần nhìn như kết thúc, đều sẽ hỏi ra vấn đề khó nhất, dễ phạm sai lầm nhất.

Bằng hữu?

Mình còn có bằng hữu gì, có thể được Thủ Dạ coi trọng?

Đương nhiên cũng chỉ có Tân Cô Cô!

Lúc đó ở cửa ra vào phủ thành chủ, bởi vì Tân Cô Cô sắp bại lộ, tên kia mém chút bộc phát, mình mới ra mặt nhận thức Thủ Dạ.

Vấn đề này, mặc dù rơi vào trên đầu Tân Cô Cô.

Nhưng nếu trả lời không tốt, đoán chừng mình cũng sẽ bị liên lụy rất lớn.

"Chính là tên cầm hoàng kim thiền trượng lúc trước đứng bên ngoài phủ thành chủ, bằng hữu của ngươi." Thủ Dạ nói.

Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ quả nhiên.

Trong chớp mắt, trong đầu của hắn lóe lên đủ loại suy nghĩ.

Nhưng đều liên tục loại bỏ.

Dựa theo kinh nghiệm tiếp xúc của mình, lão già Thủ Dạ này là một người vô cùng táo bạo.

Nếu như ông ta thật sự ngửi thấy khí tức Quỷ Thú trên người Tân Cô Cô, sao ông ta có thể để cho y tiến vào?

Cho nên nói, lúc đó ở bên ngoài, ông ta chỉ dựa vào kinh nghiệm hoài nghi Tân Cô Cô.

Hoặc là nói...

Từ Tiểu Thụ nghe thấy trong lời nói của Thủ Dạ, hiển nhiên vô cùng chú ý đến "Hoàng kim thiền trượng".

Ông ta để mắt tới, hẳn là Chế Tuất Vật có thể phong bế khí tức Quỷ Thú?

Từ Tiểu Thụ biết Chế Tuất Vật, là bởi vì hắn từng ở trong trang viên trò chuyện với Tân Cô Cô về vấn đề Quỷ Thú Ký Thể.

Mặc dù tên kia không nhiều lời, nhưng sự tồn tại của Chế Tuất Vật, y vẫn nói cho Từ Tiểu Thụ biết một hai.

Thủ Dạ thân là Hồng Y, cho nên đối với thứ này, có nhận biết sâu sắc.

Lúc đó, mới sẽ để mắt tới, sau đó hoài nghi Tân Cô Cô.

Nhưng mà!

Chỉ cần không phải thật bị ngửi thấy khí tức Quỷ Thú, Từ Tiểu Thụ liền có biện pháp lắc lư qua.

Trong lòng xuất hiện vô số ý nghĩ, thế nhưng bên ngoài chỉ mới qua một cái chớp mắt.

Sau khi nghe Thủ Dạ nói, con ngươi Từ Tiểu Thụ đảo một vòng, liền giống như nhớ tới chuyện gì, thuận miệng nói: "Hắn ấy à, ta không biết."

"Không biết?"

Ngữ khí tùy ý như vậy, ngược lại khiến Thủ Dạ bắt đầu nghi ngờ.

Lúc đầu trong dự đoán của ông ta, nếu như có quan hệ với Quỷ Thú, vậy tên Vương Tọa trẻ tuổi có ba động đặc thù kia, hẳn cũng sẽ dính líu đến.

Bởi vì nói thật, so với Từ Tiểu Thụ, lấy kinh nghiệm của ông ta, Tân Cô Cô, càng giống Quỷ Thú Ký Thể hơn.

Nhưng giờ phút này...

Ngữ khí của Từ Tiểu Thụ giống như đang nhắc đến một vị bằng hữu bình thường, khiến cho ông ta cảm thấy là mình quá đa nghi rồi.

"Giả vờ?"

"Lại tiếp tục giả vờ?"

Trong đầu Thủ Dạ thoáng hiện qua ý nghĩ như vậy.

Nhưng cuối cùng ông ta vẫn bỏ đi.

Không thể nào là giả vờ được.

Nếu thật là giả vờ, vậy thiếu niên trước mặt, liền không phải thiếu niên.

Lòng dạ sâu như thế, diễn kỹ hồn nhiên thiên thành, cho dù là Thủ Dạ cũng cảm thấy nếu đổi thành mình, ông ta cũng không thể che giấu hoàn mỹ như vậy được.

"Không biết?"

Thủ Dạ đồng dạng thuận miệng nói: "Các ngươi cùng nhau đi vào, ngươi lại không biết y đi đâu?"

"Không phải chứ tiền bối?"

Từ Tiểu Thụ lập tức há to miệng: "Chẳng lẽ hắn đi vệ sinh, ta cũng phải đi theo? Mọi người đều là người trưởng thành, ta không phải phụ mẫu của hắn, sao có thể liên tục chú ý đến hắn được?"

Thủ Dạ nói thẳng: "Lúc trước ta nhìn thấy y theo ngươi ra ngoài mà?"

Lúc ở sảnh tiếp khách, ông ta là một trong số ít người chú ý đến động tĩnh toàn trường.

Tân Cô Cô cùng Từ Tiểu Thụ, một trước một sau, nếu như nói là cùng đi vệ sinh, Thủ Dạ là người đầu tiên không tin.

"Có sao?"

Từ Tiểu Thụ nghi ngờ,"Ta nhớ sau khi đi vào liền không thấy hắn đâu nữa, cũng không biết gia hỏa kia đã chạy đến chỗ nào..."

Đúng là như thế.

Thủ Dạ từng bước một nghiệm chứng lấy.

Quả thật, hai người vừa tiến vào, một người đi tới tiệc rượu, một người xen lẫn vào trong đám thanh niên ở chỗ võ đài, có lẽ Từ Tiểu Thụ thật không có chú ý tới?

"Không thể nào?"

Từ Tiểu Thụ đột nhiên trợn tròn hai mắt: "Không phải tiền bối ngài cũng hoài nghi hắn là Quỷ Thú Ký Thể đấy chứ?"

"Chuyện này, chuyện này, một buổi tối, ngài hoài nghi có hai đầu? Không, ba đầu Quỷ Thú?"

"Kỳ thật ta cũng mới quen biết hắn không lâu..."

Từ Tiểu Thụ từ chối trách nhiệm nói ra.

Giống như một người bình thường không muốn dính vào phiền phức.

Trên thực tế, hắn đến Thiên Tang Thành mới nhận biết Tân Cô Cô, phần giao tình này còn chưa tới mấy ngày.

Thủ Dạ vẫn đang suy nghĩ.

Từ Tiểu Thụ lại thử thăm dò, nói: "Sẽ không phải ngài lại ngửi sai rồi?"

"Ở sảnh tiếp khách ta còn có một người sư muội, nếu không, ngài cũng ngửi thử, nói không chừng nàng cũng là Quỷ Thú Ký Thể?"

"Nói không chừng người ta không chỉ là Quỷ Thú được sinh ra từ trong không gian dị thứ nguyên, mà còn là viễn cổ đại năng có thể thôn phệ Thế Giới Nguyên Điểm? Giờ phút này, đang ở trong trạng thái phong ấn?"

"Nói thật, ta vẫn luôn cảm thấy sư muội ta rất cổ quái..."

Thần sắc Từ Tiểu Thụ thập phần nghiêm túc.

Thủ Dạ lại ngửi thấy hương vị trào phúng nồng đậm.

"Hừ!"

Ông ta phất tay áo một cái, kém chút tức giận đến mức quay đầu rời đi.

Nhưng nhìn bộ dáng nói chuyện của Từ Tiểu Thụ, đều không giống như đang nói láo.

Khó giải...

Thủ Dạ bất lực.

Nếu như ngay cả Tân Cô Cô cũng không tìm được manh mối, ông ta quả thật đã không còn gì để hỏi.

Nói đến thế thôi.

Từ Tiểu Thụ quá lợi hại.

Sau này, nếu giả hỏa này thật đúng là Quỷ Thú Ký Thể, Thủ Dạ ông ta, tuyệt đối sẽ không lập tức xuất thủ trảm hắn trước.

Đợi sau khi trao cho hắn cúp "Diễn Đế" xong, ông ta mới vặn đầu tên tiểu tử này xuống.

Quá thật!

Đúng là... thật quá thật!

Thật đến mức khiến cho người ta hoài nghi có phải là đang giả vờ hay không.

Cho nên nghi ngờ trong lòng Thủ Dạ vẫn không có cách nào tan biến.

Nhưng Từ Tiểu Thụ...

Quá chân thật!

Bộ dáng quyết tuyệt, lời nói phẫn uất đến tột độ khi này.

Ngược lại khiến cho phần "Thật" kia thêm chút khói lửa, không còn là hoang ngôn hư vô phiêu miễu, mang chủ nghĩa lý tưởng hoàn mỹ.

"Thua."

Hỏi một buổi tối, Thủ Dạ phát hiện, mình ngay cả một cọng lông cũng không hỏi ra được.

Không chỉ như thế, toàn bộ lập luận lúc trước của ông ta đều bị đạp đổ, chỉ tra ra được kết quả Trương Thái Doanh là Quỷ Thú Ký Thể, căn bản quá mơ hồ.

Hữu dụng không?

Người cũng đã chết...

Đến giờ khắc này, không quản kết cục như thế nào, từ trên bản chất, mình là kẻ thất bại thừ đầu tới đuôi.

Thủ Dạ thở dài một hơi.

Thẩm vấn kết thúc.

Từ Tiểu Thụ, quá quan.

"Ài!"

Cúi đầu xuống, Thủ Dạ trực tiếp quay người.

Ông ta cũng lười chào hỏi đám người Phó Chỉ, chỉ muốn đi thẳng về sảnh tiếp khách bàn giao sự tình cuối cùng.

"Tiền bối."

Từ Tiểu Thụ lại không sợ chết gọi ông ta lại.

"Sao?"

Thủ Dạ tức giận quay đầu.

Đối với tiểu tử trước mặt, ông ta ghét tận xương tủy, thế nhưng cũng thưởng thức đến tận tâm can.

Quá lợi hại!

Ông ta chu du cả phiến đại lục, thế nhưng Từ Tiểu Thụ ở trên phương diện tâm trí, thiên phú, thực lực. . . là kẻ mạnh nhất ông ta từng gặp qua, không có một trong!
Bình Luận (0)
Comment