Chương 745: Quy Củ (1)
Chương 745: Quy Củ (1)
Xoát.
Từ Tiểu Thụ vừa mới dứt lời, toàn bộ người áo đen ở đây đều đồng loạt nhìn tới thiếu niên hơi thấp.
Lúc này, đồ đần cũng có thể nhìn ra ai là chủ sự.
"Ngươi rất nhạy cảm." Thiếu niên áo bào đen do dự một hồi, rốt cuộc vẫn bước lên phía trước một bước, mở miệng nói.
"Trước không nói có nhạy cảm hay không, tiểu tử ngươi không phải Hồng Y sao, ngươi quên quy củ Hồng Y rồi? Ở chỗ này giả mạo, ô uế thanh danh người khác, ngươi cảm thấy thích hợp?"
Từ Tiểu Thụ nắm lấy danh kiếm Thanh Lân Tích, lạnh nhạt nhìn tới.
Những lời này vừa ra, đám người áo đen lập tức luống cuống.
"Hồng Y?"
"Không thể nào!"
"Lão đại, tên kia thật là Hồng Y? Nếu như gia hỏa này là Hồng Y, sao y có thể dung túng cho hành vi của chúng ta?"
Áo bào đen lão nhị chấn kinh.
Y rõ ràng không biết chuyện này.
Càng không hiểu ra sao.
Nếu như thiếu niên này là Hồng Y, sao y có thể đi ngược lại quy tắc, thúc đẩy sai khiến nhóm người mình làm ra chuyện như thế?
Ánh mắt thiếu niên áo bào đen nhìn quanh, lập tức thấy được dáng vẻ bối rối của đồng bọn.
"Ta không phải Hồng Y, ngươi nhận lầm người rồi." Y thấp giọng nói ra.
"Nhận lừa gạt, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ bật cười một tiếng.
"Giả?"
"Ngươi còn giả?"
"Tiểu Hồng Y, ngươi thật cho rằng ta không biết gì hết sao?"
"Nếu như ta nhớ không lầm. . ."
Từ Tiểu Thụ nghĩ đến lúc trước sự kiện Diễm Mãng kết thúc, Thủ Dạ từng hô: "Lộ Kha?"
"Ách."
Thiếu niên áo bào đen rõ ràng ngơ ngác một chút.
"Thế nào, danh tự bị ta hô ra, không giả nữa?"
Từ Tiểu Thụ cười ha ha,"Tiểu thí hài, Thủ Dạ đang tìm ngươi đấy, nói nếu ngươi còn không trở về đơn vị, có tin ông ấy đánh nát mông ngươi hay không?"
"Ngươi!"
"Nhận nhìn hằm hằm, điểm bị động, +1."
Thiếu niên Lộ Kha hiển nhiên bị ngữ khí của Từ Tiểu Thụ chọc tức, nhưng y cũng không tiếp lời, mà là nói: "Từ Tiểu Thụ, ngươi đừng quên, hiện tại trong sổ đen Hồng Y Bạch Quật, ngươi xếp thứ nhất."
"Cho dù lúc này ta không tại ngũ, nhưng vẫn nhận được tin tức Thủ Dạ thúc thông tri."
"Hiện tại, gặp Hồng Y, ngươi không thúc thủ chịu trói, ở chỗ này khoe khoang, cảm thấy rất thú vị?"
Y hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên một chút lãnh quang.
Nhưng mà, những lời này qua đi, Từ Tiểu Thụ không có bao nhiêu phản ứng.
Ngược lại là đám người áo bào đen kia, từng tên giống như chim sợ cành cong, lo lắng bất an.
"Thật đúng là Hồng Y?"
"Chết tiệt, sao lại có Hồng Y trẻ như vậy xuất hiện, lão đại, vì sao ngươi không nói cho chúng ta?"
"Có phải ngươi đã biết chút chuyện gì rồi không?"
"Nếu gia hỏa này là Hồng Y, vậy chúng ta rời khỏi Tam Thập Lục Thiên Phong Vô Trận, há không phải. ."
"Im miệng!"
Áo bào đen lão đại nhịn không được quát to một tiếng.
Gã đương nhiên cũng không biết xảy ra chuyện gì, mơ mơ màng màng bị nắm mũi dắt đi.
Nhưng không quản thiếu niên trước mặt có phải Hồng Y hay không.
Lúc trước y xuất thủ trấn áp mình, năng lực thể hiện ra, không phải Luyện Linh Sư phổ thông có thể làm được.
Gã có thể làm thế nào?
Ngoại trừ thuận theo, hết thảy nghe theo thiếu niên bài bố, gã còn biện pháp nào?
"Chạy!"
Thấy áo bào đen lão đại nghiêm mặt không nói lời nào, đám người rốt cuộc không chịu được nữa.
Vốn là đội ngũ lâm thời tổ kiến.
Giờ phút này ngay cả ý chí lão đại cũng bị dao động, đội ngũ, sao có thể tiếp tục duy trì được?
Một tiếng gào to bạo phát, đám người tan tác như chim muông.
"Ai dám rời đi?"
Mắt thấy đám người trước mặt muốn chạy trốn, thiếu niên Lộ Kha quát lên, vô tận kiếm ý lập tức phong bế toàn trường.
Lần này, ngay cả đám người Linh Cung cũng bị kinh trụ.
Chỉ thấy đám gia hỏa phi thân muốn chạy đi, trên thân từng người bạo phát kiếm khí màu trắng, không chỉ định trụ thân thể, mà tổn thương không gián đoạn nó mang tới, càng khiến bọn họ khổ sở không thôi.
"Tông Sư kiếm ý?"
Tô Thiển Thiển âm thầm giật mình.
Nhìn cấp độ kiếm ý của thiếu niên, tuy cùng là Tông Sư, nhưng không biết lợi hại hơn nàng gấp bao nhiêu lần, nói cho cùng, nàng cũng chỉ mới nhập môn.
Nhìn một chiêu Vạn Vật Giai Kiếm kia, liền biết thiêu niên không phải chỉ mới vào Tông Sư.
Chí ít, ở đây kiếm tu có thể chống lại. . .
Tô Thiển Thiển nhịn không được nhìn về phía Tiểu Thú ca ca.
Từ Tiểu Thụ đồng dạng một mặt kinh ngạc.
Một chiêu Người Tức Là Kiếm khống chế toàn trường, hắn cũng có thể làm được.
Nhưng nếu phải làm giống như thiếu niên kia, không chỉ khống người, mà còn đả thương người.
Không chỉ đả thương người, mà còn có thể khống chế tổn thương đến trình độ đỉnh cao, căn cứ thân thể mỗi người khác biệt, lượng kiếm ý phân phối cũng khác nhau.
Khiến cho người bị định trụ không có cách nào phảng kháng, đồng thời còn liên tục tiếp nhận trạng thái thống khổ. . .
Từ Tiểu Thụ biểu thị, hắn không làm được.
Quá tinh diệu!
Hơn nữa, sau khi sử dụng chiêu này, thiếu niên vẫn còn nhẹ nhõm như thế.
Có thể nhìn ra, một đợt bạo phát kiếm ý vừa rồi, đối với y mà nói, chỉ là tùy tâm, tiện tay đánh ra mà thôi.
"Ta muốn giao dịch với ngươi."
Nhìn thấy đám người áo đen đã bị khống chế lại, không thể quấy nhiễu mình làm việc, thiếu niên Lộ Kha bình tĩnh nói ra.
"Giao dịch?"
Từ Tiểu Thụ nhíu mày lại, hắn nhìn danh kiếm trên tay một chút.
"Không phải thứ này."
Khóe môi Lộ Kha giật một cái, đưa tay dẫn dắt.
"Ông!"
Thanh Lân Tích trong tay Từ Tiểu Thụ lập tức ông thanh rung động, chấn đến mức lòng bàn tay hắn run lên.
"Đi vào."
Tiện tay ném thứ này vào trong Nguyên Phủ, Từ Tiểu Thụ lập tức nở nụ cười, nói: "Giao dịch gì?"
"Ngươi giấu kiếm ta ở nơi nào?" Lộ Kha kinh ngạc.
Y vậy mà nhìn Từ Tiểu Thụ làm một loạt động tác, cuối cùng không cảm nhận được khí tức Thanh Lân Tích đâu nữa.
Chuyện này mang ý nghĩa, Từ Tiểu Thụ tuyệt đối không phải ném Thanh Lân Tích vào trong giới chỉ.
Dù sao, nếu là loại không gian kia, mình tiện tay triệu hoán, Thanh Lân Tích sẽ lập tức trở về.
"Ngươi không cần biết. . ."
Từ Tiểu Thụ vừa cười vừa nói.
Nhưng mới nói được phân nửa, liền thấy thiếu niên Lộ Kha tay bấm pháp quyết, bên trong Nguyên Phủ đột nhiên truyền ra một tiếng long ngâm to rõ.
"Ngang "
Một tiếng qua đi, kiếm ý ngút trời.
Một đạo thanh quang từ bên trong Nguyên Phủ bắn ra, xoay chuyển trên không hai lần, sau đó tiến vào tay Lộ Kha.
"Thanh Lân Tích?"
Sau khi thấy rõ thanh quang kia là gì, lần này đến phiên Từ Tiểu Thụ kinh dị.
Ở trong Nguyên Phủ, cũng có thể triệu hoán ra?
"Vô dụng."
Tô Thiển Thiển cười khẽ, giải thích nói: "Tiểu Thú ca ca, nếu như y là Trì Kiếm Nhân chân chính, vậy không quản danh kiếm ở đâu, chỉ cần chủ nhân kêu gọi, nó sẽ lập tức trở về."
"Đây, chính là danh kiếm!"
"Không sai."
Lộ Kha hừ lạnh một tiếng, nói tiếp: "Từ Tiểu Thụ, ta chỉ muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi, không ngờ ngươi. . ."
"Danh kiếm, có ai không thích?" Từ Tiểu Thụ không chút để ý ngắt lời y.
Tuy không ngờ ngay cả Nguyên Phủ, danh kiếm cũng có thể đột phá.
Nhưng không thu được thì thôi, cũng không phải vấn đề lớn gì.
Bất quá khó trách. . .
Bội kiếm của mình bị người khác cầm đi, thiếu niên lại không có chút hoảng hốt.
Hóa ra danh kiếm nhận chủ, lại cường hãn đến thế.