Chương 748: Trấn Áp Toàn Trường (1)
Chương 748: Trấn Áp Toàn Trường (1)
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc trố mắt nhìn.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Ngư Tri Ôn tức giận đến như vậy.
Cô nương này, đối mặt với thiên đại sự tình tựa, bộ dáng đều giống như giếng cổ không gợn sóng, nhưng dính đến quy củ Thánh Thần Điện, vậy mà lại nghiêm túc đến thế.
Đây chính là. . . ranh giới cuối cùng của nàng?
"Quy củ?"
Lộ Kha không có bị ngữ khí của Ngư Tri Ôn hù sợ, y lật lọng hỏi: "Thiên Cơ Thuật, nói cách khác ngươi là người "Đạo bộ"."
"Như vậy, ngươi chính là từ tổng bộ tới?"
"Nếu đã là người tổng bộ Thánh Thần Điện, chẳng lẽ ngươi không biết, hiện tại ngươi cũng đang vi phạm quy củ?"
Y chỉ Từ Tiểu Thụ, nói: "Gia hỏa này nằm trong sổ đen Hồng Y, thân là thành viên Thánh Thần Điện, ngươi thiên vị hắn như thế, không phải cũng đang phá hư quy củ hay sao?"
"Ta có cân nhắc, không cần ngươi hao tâm tổn trí!" Ngư Tri Ôn không chút luống cuống.
"Cân nhắc?"
Lộ Kha cười lạnh một tiếng: "Ngươi có cân nhắc, chẳng lẽ ta không có?"
"Lộ Kha!"
Ngư Tri Ôn bị tức đến.
Bàn tay duy trì Thiên Cơ Trận có hơi bất ổn.
"Ngươi là đang mưu tư, chỉ vì lợi ích của mình, ngươi tưởng ta không nhìn ra?" Nàng tức giận nói.
"Không phải ngươi cũng thế hay sao?" Lộ Kha cười.
"Rất tốt." âm thanh Ngư Tri Ôn trở nên lạnh lẽo,"Vô Nguyệt tiền bối dạy ngươi nhiều như vậy, hiện tại ngươi lại làm ô uế thanh danh ngài ấy?"
"Ngươi. . ."
Sắc mặt Lộ Kha lập tức cứng đờ, thất thanh nói: "Ngươi biết sư phụ ta?"
Sư phụ?
Trong lúc mọi người ở đây không hiểu ra sao, trong lòng Từ Tiểu Thụ lại đang nhấc lên sóng to gió lớn.
Vô Nguyệt tiền bối. . .
Không phải Cẩu Vô Nguyệt?
Không phải một trong Thất Kiếm Tiên?
Không phải một trong Thập Tôn Tọa?
Thiếu niên Lộ Kha, là đồ đệ của người kia?
Nhìn Thanh Lân Tích sau lưng thiếu niên cách đó không xa, Từ Tiểu Thụ lập tức minh bạch.
Quả nhiên, có thể quang minh chính đại đeo danh kiếm, không ai có lai lịch đơn giản cả.
"Ngươi đến cùng là ai?" Lộ Kha nhịn không được lui lại một bước, nhìn chằm chằm Ngư Tri Ôn hỏi.
Lần này, y thật luống cuống.
"Ta là ai không quan trọng."
Ngư Tri Ôn lần nữa lặp lại: "Quan trọng là, cho dù hiện tại ngươi rút lui, hành động mà ngươi làm ra, mặc kệ đúng sai, ta đều sẽ báo cáo không thiếu một chữ cho Vô Nguyệt tiền bối."
"Ngươi cứ liệu mà làm."
"Ta. . ." Lộ Kha từ từ lui ra phía sau, không tin nói: "Ngươi đang lừa ta! Ngươi không thể nào nhận biết sư phụ ta!"
"Vèo!"
Một tấm lệnh bài lướt qua hư không, cạch một tiếng rơi xuống trước mặt thiếu niên.
Lộ Kha vội vàng nhặt lên.
Vừa liếc nhìn, khủng hoảng trong lòng càng sâu.
"Thật, thật đúng là lệnh bài của sư phụ?"
Y kinh hãi nhìn cô nương trên không trung, ánh mắt lại chăm chú nhìn lệnh bài, nhất thời không mở miệng nói chuyện.
"Kia là thứ gì?"
Từ Tiểu Thụ thông qua Cảm Giác nhìn thấy lệnh bài trên tay Lộ Kha.
Đây là một tấm lệnh bài màu đen khung trắng, một mặt khắc chữ "Cẩu", một mặt toàn bộ màu đen, phía trên có một vầng bán nguyệt màu bạc.
"Lệnh bài Vô Nguyệt Kiếm Tiên?"
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.
Hắn quay đầu nhìn Ngư Tri Ôn bên cạnh, lần nữa bị lai lịch cô nương này kinh đến.
Là người như thế nào mới có lệnh bài tùy thân của Cẩu Vô Nguyệt?
Thứ này, không đến mức trong tay mỗi người tổng bộ Thánh Thần Điện đều có đi?
Ngư Tri Ôn, không đơn giản!
Không nhìn được tới gần nàng mấy bước, Từ Tiểu Thụ thấp giọng, hỏi: "Tiểu Ngư Tiểu Ngư, thứ này còn nữa không, cho ta mấy cái chơi đi?"
Ngư Tri Ôn: ". . ."
Nàng quay đầu, tức giận trợn mắt nhìn Từ Tiểu Thụ, không thèm để ý tới.
"Nhận khinh bỉ, điểm bị động, +1."
"Hừ, không cho thì thôi, hung dữ cái gì chứ." Từ Tiểu Thụ buồn bực thờ phì phì rời đi.
Tràng diện nhất thời yên tĩnh lại.
Lộ Kha không dám nhiều lời.
Hiển nhiên, lệnh bài Cẩu Vô Nguyệt xuất hiện, khiến cho kế hoạch của y hoàn toàn rối loạn.
Nhưng y nghĩ nát óc cũng không biết được, nữ tử trước mặt là ai.
Lệnh bài tùy thân của sư phụ, ngay cả mình cũng chưa từng cầm tới, nàng làm thế nào có được?
Chuyện này. . .
Nàng nhất định không chỉ là người của "Đạo bộ".
Sẽ không phải là nữ nhi, đồ đệ của Đạo điện chủ đấy chứ?
Ngọa tào!
Lộ Kha luống cuống.
Y không nghe nói qua Đạo điện chủ có nữ nhi hay là đồ đệ.
Lộ Kha trầm mặc một hồi, mọi người ở đây cũng không lên tiếng.
Ngoại trừ mấy người áo đen bị kiếm khí định tại chỗ, chỉ có thể đau khổ kêu rên, không còn một ai phát ra âm thanh.
Đám người nhao nhao nhìn Đạo Văn Sơ Thạch ở phía trên.
Sau khi tia sáng thu liễm, chí bảo rốt cuộc triển lộ ra bộ dáng chân thực.
Một pho tượng khô lâu màu ngà sữa.
Thể tích rất nhỏ.
Chỉ lớn cỡ bàn tay.
Nhưng các loại đường vân tỉ mỉ trên đó, lại được phát họa vô cùng rõ ràng.
Từ Tiểu Thụ mở rộng Cảm Giác, định thần nhìn đến.
Pho tượng nhỏ kia có ngoại hình cực giống Bạch Khô Lâu, mặc dù chỉnh thể có màu ngà sữa, nhưng các loại đường vân thượng vàng hạ cám, đủ mọi màu sắc trên người, lại thập phần tinh mịn.
Trong đó, rõ ràng nhất chính là đường vân màu đen, tựa như ma văn.
Tràn ngập lực lượng hung sát!
Ánh mắt hướng xuống.
Từ trên ngực tiểu khô lâu, có thể lờ mờ nhìn thấy đường vân màu bạc.
Từ Tiểu Thụ cảm nhận được lực lượng Tẫn Chiếu quen thuộc.
Hắn hơi trầm ngâm, tiếp tục dò xét xuống phía dưới.
Vị trí dưới bụng, màu sắc đường vân lại thay đổi, xanh nhạt.
Bên trong đường vân tản ra lực lượng Đống Kiếp nhàn nhạt.
Không khó suy đoán. . . Từ Tiểu Thụ lập tức hiểu rõ.
"Đạo Văn Sơ Thạch sinh ra ở trong Bạch Quật, do lực lượng thiên đạo tạo hình, cho nên bề ngoài, sẽ có bộ dáng Bạch Khô Lâu."
"Mà các loại đường vân ở trên người nó, hẳn là lực lượng các loại dị bảo ở trong Bạch Quật."
"Lực lượng Tẫn Chiếu, lực lượng Đống Kiếp, như vậy. . ."
Ánh mắt Từ Tiểu Thụ trở lại ma văn trên đầu tiểu Bạch Khô Lâu.
Nhiều đường vân màu đen như thế, lại ẩn chứa lực lượng hung sát mãnh liệt đến như vậy.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đây chính là lực lượng chí bảo Hữu Tứ Kiếm thể hiện.
"Khó lường!"
Từ Tiểu Thụ sợ hãi than một tiếng.
Ếch ngồi đáy giếng.
Chỉ bằng đường vân Đạo Văn Sơ Thạch thể hiện, đã có thể nhìn ra Hữu Tứ Kiếm tuyệt đối không phải những bảo vật khác có thể so sánh.
Nhìn đầu tiểu Bạch Khô Lâu kém chút bị ma văn màu đen phủ kín, có thể thấy, lực lượng chân chính của Hữu Tứ Kiếm, rốt cuộc kinh khủng đến cỡ nào.
"Vẫn chưa được sao?"
Từ Tiểu Thụ chấm dứt quan sát, tới gần Ngư Tri Ôn một chút, thấp giọng hỏi .
"Còn kém một chút."
Âm thanh Ngư Tri Ôn có hơi khàn khàn.
Hỗn hợp lực lượng thiên địa bổ sung cho Đạo Văn Sơ Thạch, giúp nó viên mãn xuất thế, không phải cảnh giới hiện tại nàng có thể làm.
Tuy nàng cũng có thể cưỡng ép hoàn thành.
Nhưng chỉ sợ đến lúc đó sẽ mất đi sức chiến đấu, mất đi tư cách tranh đoạt Đạo Văn Sơ Thạch hoàn mỹ.
Dùng cách nói của Từ Tiểu Thụ, đó chính là "Tốn công vô ích"!