Chương 90: Bị Cảm Nắng
Chương 90: Bị Cảm Nắng
Buổi chiều nắng ấm, chân trời có hai đạo thân ảnh ngự kiếm chầm chậm bay qua, thu hút sự chú ý của người khác.
"Mau nhìn, đó là gì?"
"Từ Tiểu Thụ?"
"Hình như là hắn, Phản Ngự Kiếm Thuật!"
Có người kích động, hiện tại Từ Tiểu Thụ ở ngoại môn có thể nói là thanh danh hiển hách, dù sao cũng là quán quân, hơn nữa còn thường làm những chuyện khác người, cho nên hầu như không ai không biết.
"Người bên cạnh là ai? Kiếm thật lớn, sắp che khuất cả người rồi."
"Giống nội môn Tô Thiển Thiển, không thể nào, ta nhất định nhìn lầm rồi, Tô Thiển Thiển sao có thể bay dạo với Từ Tiểu Thụ được!"
"Ừm, ngươi nhất định nhìn lầm, bất quá nàng vậy mà cũng biết Phản Ngự Kiếm Thuật, thật lợi hại."
"Lợi hại à, ta lại cảm thấy rất chóng mặt..."
Trên bầu trời, Tô Thiển Thiển quả thật có hơi choáng, nhưng nàng cưỡng ép khắc phục xuống,"Tiểu Thú ca ca, tại sao chúng ta lại bay chậm như vậy?"
Từ Tiểu Thụ trừng mắt,"Đây sao có thể gọi là chậm? Đây gọi là vững vàng!"
"Muội đó, tính tình quá xúc động, mọi thứ phải ổn, có hiểu không?"
"Úc." Tô Thiển Thiển ngoan ngoãn đáp lời.
Từ Tiểu Thụ lại liếc cột tin tức:
"Nhận hâm mộ, điểm bị động, + 32."
"Nhận khen ngợi, điểm bị động, + 4."
"Nhận ghen ghét, điểm bị động, + 122."
"..."
Một đợt thu hoạch này đã rất tốt rồi, sao có thể nhanh hơn nữa?
Với lại muốn nhanh, vậy cũng phải bay lên mới được, tốc độ trước mắt, đã gần đến cực hạn của hắn...
Chút điểm bị động tồn kho, sau khi rút thưởng xong liền về trước giải phóng, tuy sau đó bị kiếm khí người bịt mặt phệ thể, cống hiến hơn ngàn điểm bị động.
Nhưng loại phương pháp kiếm điểm này, nào có dễ chịu giống như hiện tại.
Nhìn đi, mới từ tiểu viện bay đến hồ Nga, dựa vào góp gió thành bão, tích tiểu thành đại, giọt nước thành sông, góp ít thành nhiều... đã sắp thu lấy hai ngàn điểm bị động.
Từ Tiểu Thụ cảm thấy tựa hồ mình vừa khai phá ra một con đường kiếm tiền mới.
Dù sao hiện tại tranh tài kết thúc, không còn nơi thu nhập, về sau mỗi ngày đi ra bay hai vòng, vừa hít thở khí trời vừa xoát lấy điểm bị động cũng không tệ.
Nếu như gặp đúng giờ cao điểm...
"Hắc hắc!" Nước bọt của Từ Tiểu Thụ đều sắp chảy cả ra.
Hai người bay đến hồ Nga, Tô Thiển Thiển rốt cuộc thu lại tâm tính chơi đùa, trịnh trọng nói: "Tiểu Thú ca ca, tối hôm qua có phải có người đến giết huynh hay không?"
Từ Tiểu Thụ lấy lại tinh thần, hắn không nghĩ tới tin tức truyền đi nhanh như vậy, cho nên đây mới là nguyện nhân Tô Thiển Thiển đến tìm mình?
"Tiếu trưởng lão nói với muội?"
Tô Thiển Thiển lắc đầu,"Sư phụ sẽ không nói những chuyện này với muội."
"Kỳ thật lần này tới tìm Tiểu Thú ca ca, thứ nhất là chúc mừng, thứ hai là muốn nhắc Tiểu Thú ca ca chú ý mấy người trong nội môn."
"Có liên quan đến sát thủ tối hôm qua?" Từ Tiểu Thụ nhíu mày lại.
Tô Thiển Thiển gật đầu: "Rất có khả năng có liên quan."
Ngự Kiếm Thuật không tính vững vàng kém chút mất khống chế, hắn lắc lư, vội vàng ổn định thân hình.
Cho nên, thật giống như mình suy đoán, đây chỉ vừa mới bắt đầu?
"Văn Trùng?" Hắn thử dò xét nói.
Tô Thiển Thiển trong mắt có kinh ngạc,"Huynh biết?"
"Ta đoán..." Từ Tiểu Thụ cũng không thoải mái, quả nhiên sự tình luôn phát triển theo hướng xấu nhất,"Muội nói rõ chi tiết đi."
Tô Thiển Thiển chỉnh lý ngôn ngữ một phen, nói: "Tiểu Thú ca ca có biết nội môn Tam Thập Tam Nhân không?"
Từ Tiểu Thụ gật đầu, lại lắc đầu, hắn chỉ có hơi nghe thấy.
Tô Thiển Thiển giải thích nói: "Nội môn Tam Thập Tam Nhân, tên như ý nghĩa, chính là ba mươi ba người mạnh nhất ở trong nội môn."
"Nó cũng là một cái bảng danh sách, đồng dạng hàng năm sẽ tiến hành sàng lọc, thời gian cơ bản đều tiến hành trước Phong Vân Tranh Bá."
Từ Tiểu Thụ gật đầu,
Chuyện này không khác lúc trước hắn đoán là bao.
Tô Thiển Thiển tiếp tục nói: "Hàng năm không có nhiều đệ tử tiến vào nội môn, thậm chí còn không có ai, nhưng người bởi vì tranh đoạt Tam Thập Tam Nhân thất bại mà nản lòng thoái chí, lại không ít."
"Trong đó không thiếu người vất vả phấn đấu nhiều năm, nhưng cuối cùng thất bại trong gang tấc."
"Liên tiếp đả kích, cộng thêm tiềm lực có hạn, cơ bản không thu được tài nguyên từ nội môn, nếu tiếp tục ở lại còn có thể sẽ bị thiên tài mới vào nội môn siêu việt..."
"Cho nên loại người này, đại thể đều sẽ chọn rời khỏi Linh Cung, ra ngoài phát triển."
Nàng dừng một chút, nhìn về phía Từ Tiểu Thụ,"Trước khi đi, có ít người chọn kiếm một vố lớn, sau đó vụng trộm rời đi, không về nữa."
Từ Tiểu Thụ lập tức minh bạch chuyện gì.
Hóa ra hai con hàng tối hôm qua chính là loại người này, khó trách dám xuất thủ ở trong Linh Cung, dùng thân phận đệ tử nội môn đến ám sát đệ tử ngoại môn như mình...
"Cho nên, nội môn có người có quan hệ với Văn Trùng, bởi vì ta giết Văn Trùng, cho nên phái người tới giết ta?" Từ Tiểu Thụ nhạy cảm ý thức được mấu chốt vấn đề.
"Vâng." Tô Thiển Thiển hơi gật đầu nhỏ,"Người đến ám sát chỉ là tiểu lâu la, không có gì đáng ngại, chủ yếu là người ở phía sau màn."
Từ Tiểu Thụ ngự kiếm hơi nhoáng một cái, tiểu lâu la...
Đã kém chút hù chết Tiểu Thụ ca ca của ngươi rồi đấy!
"Người phía sau màn?" Hắn lặp lại phần đuôi.
Sắc mặt Tô Thiển Thiển hiện lên kiêng kị, nói: "Trương Tân Hùng."
Đây là một cái tên Từ Tiểu Thụ nghe cũng chưa từng nghe thấy, hắn có chút không rõ: "Có quan hệ với Văn Trùng?"
"Ừm, thân gia."
"Thiên Tang Quận Trương gia đại thiếu, dáng dấp cực kỳ cường tráng, có huyết mạch tổ truyền, năm năm trước vào nội môn, thực lực sâu không lường được."
Năm năm trước?!
Mẹ nó ai chịu nổi?
Lần này Từ Tiểu Thụ không vững vàng, cả người từ trên trời rớt xuống.
Cũng may bay không cao, hắn ngồi quỳ trên mặt đất, vỗ vỗ quần áo, phong khinh vân đạm ngoắc phía trên.
"Xuống rồi nói, phía trên có hơi lạnh."
Tô Thiển Thiển hơi nghiêng đầu, nhìn mặt trời lớn trên đầu một chút, lạnh?
Trời rất nóng, bay chậm như vậy ngay cả gió cũng không thổi tới, lạnh chỗ nào?
Nhưng nàng vẫn rất nghe lời, gãi gãi đầu liền nhảy xuống.
Từ Tiểu Thụ đi ở phía trước, trong đầu ghi nhớ ba chữ "Trương Tân Hùng" này, hỏi: "Thượng Linh cảnh?"
Tô Thiển Thiển gật đầu,"Đỉnh phong."
Từ Tiểu Thụ lảo đảo.
Tô Thiển Thiển suy nghĩ một chút, nói bổ sung: "Một năm trước y đã là Thượng Linh cảnh đỉnh phong, vì tranh tài Đông Thiên Vương Thành nửa năm sau, một mực áp chế cảnh giới."
Chân Từ Tiểu Thụ mềm nhũn, vội vàng vịn lấy lan can bạch ngọc, lúc này mới không có ngã trên mặt đất.
Đậu xanh!
Tình huống như thế nào?
Nói cách khác người muốn giết mình, nếu như y muốn, hiện tại đã là cảnh giới Tông Sư?
Ta không đáng a!
Từ Tiểu Thụ sắp khóc, đại lão như thế xuất thủ với mình, sẽ không cảm thấy mất giá sao?
Tu vi không nói, ta thậm chí còn chưa tiến vào nội môn đây!
"Người đến giết huynh, một tên gọi Phong Không, một tên gọi Thiệu Ất, nhưng ta đã hỏi qua, hình như không phải Trương Tân Hùng phái tới."
Trong mắt Từ Tiểu Thụ hiện lên vẻ chờ mong, không phải?
Vậy thì tốt quá!
Nhưng mà lời của Tô Thiển Thiển không khiến người ta kinh ngạc sẽ không thôi,"Lần này hẳn là Hà Ngư Hạnh phái người đến, gã nghe lời Lam Tâm Tử, Lam Tâm Tử lại nghe Trương Tân Hùng..."
"Ngô, nói như vậy, hình như vẫn là Trương Tân Hùng xuất thủ..."
Từ Tiểu Thụ bó tay toàn tập,"Hai người này là ai?"
Tô Thiển Thiển: "Đều là nội môn Tam Thập Tam Nhân."
Đông!
Từ Tiểu Thụ rốt cuộc không vịn nổi lan can nữa, ngã nhào xuống đất.
Tô Thiển Thiển lập tức luống cuống.
"Tiểu Thú ca ca, huynh thế nào?"
"Bị cảm nắng ư?"