Chương 995: Đây Là Một Cái Hũ Lớn (1)
Chương 995: Đây Là Một Cái Hũ Lớn (1)
Đông Thiên Vương Thành, nội thành.
Từ Tiểu Thụ nhìn cổ lâu xuyên thẳng trời cao, sau đó nhìn xuống tấm bảng Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu tỏa ra kim quang lấp lánh, có chút kinh ngạc.
"Thuê nửa năm, sáu tỷ?"
"Phải, thuê ít nhất nửa năm trở lên. . ."
Tân Cô Cô có chút chần chờ.
Đa Kim Thương Hội quả thật nói như vậy.
Nhưng trong vòng nửa ngày, dùng sáu tỷ, thuê một tòa cổ lâu nửa năm.
Nếu không phải Từ Tiểu Thụ ra lệnh, đánh chết y cũng sẽ không làm như vậy.
"Rất tốt."
Từ Tiểu Thụ ngược lại không quan tâm, gật gật đầu.
Đoạn đường từ Đa Kim Thương Hội tới đây, hắn đã kiến thức qua lưu lượng người trong nội thành.
Đặc biệt là nơi đây tiếp giáp Thánh Thần Điện, còn có tổng bộ các đại hiệp hội, dùng "người đến người đi" cũng không đủ để hình dung.
Người đông nghìn nghịt, có lẽ mới gần với thực tế.
Vẻn vẹn dẫn mấy người đi đến Triều Thánh Lâu, vẻn vẹn thay cho Triều Thánh Lâu một cái bảng hiệu mới.
Chỉ dùng một chút thời gian như vậy, điểm bị động Từ Tiểu Thụ thu hoạch được, đã tăng lên không ít.
"Điểm bị động: 97003."
Từ khi vào thành đến nay, cơ bản không có làm ra động tĩnh lớn, thời gian cũng chưa đến một ngày, hắn chỉ thông qua ánh mắt người qua được, thu hoạch hơn vạn điểm bị động.
Từ Tiểu Thụ không khỏi cảm thán, nơi này mới là thiên đường.
Tại Bạch Quật, tại Ly Kiếm Thảo Nguyên, tối đối mặt với nhiều đại lão, nhưng số lượng theo không kịp.
Có khi bận rộn nửa tháng trời, còn không thu được nhiều bằng nửa ngày hôm nay.
"Đi vào thôi."
Triều Thánh Lâu, giờ phút này chính thức đổi tên thành Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, kiến trúc xây theo phong cách lầu các, so với những con quái vật khổng lồ ngoài kia, nó thon gầy hơn rất nhiều.
Nhưng bên trong có càn khôn!
Vừa tiến vào bên trong, tầm mắt Từ Tiểu Thụ được mở rộng ra rất nhiều, hiển nhiên nơi này có áp dụng không gian chi thuật, vận dụng đến vô cùng xuất sắc.
Tầng trệt rộng hơn ba mươi trượng, có chín cây trụ cột, lấy phòng khách ở giữa làm trung tâm, xung quanh phân ra tám gian phòng, tọa lạc ở tám phương vị bát quái.
Độ cao hơn năm mươi trượng, đủ để dung nạp nửa tên A Băng, A Hỏa.
Lầu các tĩnh mịch thanh u, kết giới hoàn mỹ ngăn cách động tĩnh bên ngoài.
Trầm hương lượn lờ thiêu đốt, hiển nhiên Đa Kim Thương Hội đã cho người tới dọn dẹp, không nhuốm bụi trần.
"Nói thật, chọn ở ngay bên cạnh Thánh Thần Điện, có hơi nguy hiểm." Mạc Mạt ngắm nhìn bốn phía, có hơi lo lắng nói.
Từ Tiểu Thụ lại khoát khoát tay.
"Có đôi khi nơi nguy hiểm nhất, chính là nơi an toàn nhất, hơn nữa tòa cổ lâu này là Thánh Thần Điện đứng ra cho thuê, chứng minh bọn họ thiếu tiền."
"Trước mắt bằng vào tiền thuê chúng ta dâng lên, ấn tượng ban đầu đối với chúng ta, hẳn sẽ vô cùng tốt."
"Hơn nữa có Bán Thánh thế gia làm chỗ dựa. . ."
Từ Tiểu Thụ nói xong đều cười.
Hắn thật không tưởng tượng nổi, Thánh Thần Điện nắm giữ quyền chủ đạo, sẽ mất bao lâu để tìm ra bộ mặt thật của đám người bọn họ.
Nửa năm?
Từ Tiểu Thụ không cảm thấy mình sẽ ở đây lâu như vậy.
Có lẽ thời điểm mình chân chính bại lộ, cũng là lúc mình thu dọn đồ đạc rời đi.
Đến lúc đó, đối phương muốn xuất thủ, đoán chừng ngay cả cái bóng cũng không tìm thấy.
"Tiểu thụ thụ, lên!"
Trong lúc đang suy nghĩ, Mộc Tử Tịch đã một mặt hưng phấn nhảy cẫng, bắt đầu lắc lư qua lại giữ các phòng ở tầng trệt.
Dựa theo ý nghĩ bản thân, tay nhỏ vỗ vỗ, cỏ cây hoa lá liền từ dưới đất mọc lên, cả tòa lầu các lập tức bừng bừng sinh cơ.
Nơi này hiển nhiên chỉ mới dọn dẹp qua, khiếm khuyết các loại đồ dùng trang trí, sinh hoạt.
Tân Cô Cô đã từng nhắc đến, muốn Đa Kim Thương Hội hội vận chuyển toàn bộ vật dụng đến, hoàn thiện nơi này.
Bời vì lúc trước nhìn vào, quá trống rỗng.
Mộc Tử Tịch tựa hồ rất thích loại cảm giác tùy tâm sở dục này, chơi đến quên cả trời đất.
Từ Tiểu Thụ như có điều suy nghĩ, kéo Tân Cô Cô sang một bên, phân phó: "Bảo người của Đa Kim Thương Hội không cần đưa đồ vật tới."
"Vì sao?" Tân Cô Cô trừng mắt.
Từ Tiểu Thụ không có giải thích, nhìn chằm chằm tiểu sư muội đang chạy tới chạy lui, cao giọng nói: "Tầng trệt giao cho ngươi, muốn làm thế nào thì làm thế nấy!"
"Chuyện khác ta không quản, nhưng tối thiểu phải có bàn ghế các loại, giường ngủ để nghỉ ngơi."
Mạc Mạt nghe thế khẽ giật mình.
Tân Cô Cô cũng ngạc nhiên.
Hai người hiển nhiên không nghĩ tới, đường đường thiên tài hệ mộc, ở trong tay Từ Tiểu Thụ, lại biến thành công cụ chế tác đồ gia dụng?
Nhưng Mộc Tử Tịch lại không quan tâm đến, chỉ hưng phấn u a một tiếng.
"Được!"
"Các ngươi chọn phòng đi, muốn phối hợp như thế nào cứ nói với ta, ta giúp các ngươi phối."
Nói xong, nàng vỗ tay nhỏ, bùn đất trước mặt cuồn cuộn, một tấm băng ghế bằng gỗ lim liên tiếp sàn nhà xuất hiện.
Nhưng Mộc Tử Tịch vẫn không hài lòng.
Bởi vì màu sắc của băng ghế không hợp với phong cách đại sảnh, cho nên nàng liền triệt tiêu băng ghế.
Tay nhỏ lại vỗ, nàng triệu hoán ra một cái long ỷ chạm khắc công phu màu vàng. . .
Tân Cô Cô nhìn muốn rớt cả mắt, hết nhìn Mộc Tử Tịch, lại ngó Từ Tiểu Thụ.
"Còn có thể chơi như vậy?"
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +1."
"Nhận kính nể, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ bật cười.
Đây chính là mộc độn trong truyền thuyết?
Hắn thu liễm tâm thần, đi dạo tám gian phòng lớn ở tầng trệt một vòng, lập tức phát hiện chúng đều là phòng tu luyện, linh khí bên trong vô cùng phong phú.
Chỉ cần đồng thời cung cấp cho tám gian phòng đại lượng linh khí, liền có thể khởi động hộ lâu đại trận, Bát Quái Triều Thánh Đồ.
Đây là một tòa đa trọng linh trận, phòng hộ trận, khốn trận, huyễn trận, sát trận. . . các loại công năng đều có.
Phẩm chất cực cao.
Ngay cả Từ Tiểu Thụ có Tinh Thông Dệt cấp bậc Tông Sư, cũng không thể nhìn ra cấu tạo của nó.
"Có chút thú vị!"
Kết giới bên ngoài, Từ Tiểu Thụ đã sớm nhìn trộm qua.
Nó liên kết với kết giới hộ thành, chỉ cần kết giới hộ thành không phá, cơ bản không ai có thể đánh vào cổ lâu.
Mà Bát Quái Triều Thánh Đồ bên trong, lại có một loại cấu tạo khác.
Nếu chỉ nói về phẩm giai, trận này thậm chí không thua gì kết giới hộ thành, mặc dù không có liên quan đến Thiên Cơ Thuật, nhưng đoán chừng Linh Trận Đại Tông Sư phổ thông, cũng không giải được Bát Quái Triều Thánh Đồ.
"Nội ứng ngoại hợp sao?"
Từ Tiểu Thụ trầm tư một phen, đột nhiên có chút ý nghĩ.
Hắn rời khỏi gian phòng, tiện tay cài cửa lại, ngẩng đầu nhìn lên.
Trần nhà tầng trệt khá cao.
Trên cơ bản chỉ cần không cao như A Băng, A Hỏa, tùy tiện đặt đồ vật trang trí, đều không thành vấn đề.
Suy nghĩ trong lòng nhất chuyển, Từ Tiểu Thụ móc ra thủ lệnh Triều Thánh Lâu.
Đây là thủ lệnh chủ nhân Triều Thánh Lâu, Đa Kim Thương Hội chuyển giao cho Tân Cô Cô, hiện tại nằm ở trong tay hắn.
Có được thủ lệnh này, liền có thể khống chế cả tòa Bát Quái Triều Thánh Đồ.
Đồng thời, còn có thể thao túng toàn bộ cơ quan Triều Thánh Lâu.
"Mở!"
Linh niệm rót vào, tâm thần khẽ động.
"Két."
Âm thanh cơ quan vận chuyển xuất hiện, bốn người trong đại sảnh đồng thời ngước mắt.