CHƯƠNG 1010
CÁCH CỤC THẤP
Nghe được Hiên Viên Lăng, những vị bảo tiêu kia trực tiếp lôi nhóm thiếu niên đi
Hiên Viên Lăng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Ngươi sẽ không cảm thấy ta…quá tàn nhẫn?
Diệp Quan lắc đầu cười nói:
- Làm sao lại như vậy? Những người này là rơi vào trong tay ngươi, nhưng nếu như hôm nay bọn hắn tìm người khác, như vậy không biết người khác sẽ là loại kết cục gì? Xã hội bại hoại, chết không có gì đáng tiếc
Hiên Viên Lăng hơi hơi nhấc khóe miệng lên:
- Tốt!
Diệp Quan lại nói:
- Lăng cô nương, ngươi tu luyện ra sao rồi?
Hiên Viên Lăng lập tức hưng phấn nói:
- Rất tốt, sau khi ta theo phương pháp tu luyện của ngươi tu luyện, đã đi đến cửu đoạn đỉnh phong, tiến thêm một bước, liền có thể đột phá cửu đoạn, trở thành nhất đại tông sư. Mà bây giờ muốn đạt tới Tông Sư, chẳng qua là vấn để thời gian
Diệp Quan hỏi:
- Tông Sư rất lợi hại sao?
Hiên Viên Lăng gật đầu:
- Rất lợi hại, đi đến Tông Sư, liền có thể ngự khí mà đi, ngày đi nghìn đặm, ngoài ra….
Nói xong, nàng chỉ một toà nhà bên cạnh:
- Toà nhà này cao năm sáu tầng, ta nếu như đạt đến Tông Sư, một quyền liền có thể diệt
Diệp Quan nhìn thoáng qua tòa nhà kia, khẽ gật đầu:
- Ở cái địa phương này, xác thực không tồi
Hiên Viên Lăng cười nói:
- Đó là phi thường có khả năng, theo chúng ta thống kê, toàn bộ thành phố Yến Kinh, số lượng Tông Sư không cao hơn ba ngàn, phải biết, thành phố Yến Kinh thế nhưng là có mấy chục triệu nhân khẩu. Nếu như ta trở thành Tông Sư, ở loại độ tuổi này, đó là tương đương có khả năng
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Hiên Viên Lăng trừng mắt nhìn:
- Cách cục của ta có phải có chút thấp hay không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó cười nói:
- Lăng cô nương, linh khí ở nơi này rất thấp, bởi vây, công pháp ta tặng cho ngươi không thể hoàn toàn phát huy, nếu đi ra khỏi địa cầu này, đi đến địa phương có linh khí nồng đậm, dùng thiên phú của ngươi, ngươi có khả năng đi đến một độ cao khác
Hiên Viên Lăng như có điều suy nghĩ
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Dùng thực lực của Lăng cô nương, hẳn là có thể đi ra, đúng không?
Hiên Viên Lăng gật đầu:
- Ta là bảo tống sinh ( sinh viên được cử đi học)
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Bảo tống sinh?
Hiên Viên Lăng giải thích nói:
- Bảo tống sinh Ngân Hà học viện, sau khi tiến vào Ngân Hà học viện, chỉ cần thông qua khảo hạch, một năm sau, ta liển có thể đi tới Ngân Hà Tông
Ngân Hà Tông!
Diệp Quan gật đầu:
- Hiểu rõ
Hiên Viên Lăng nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi cũng muốn đi Ngân Hà Tông sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Muốn đi!
Hiên Viên Lăng cười nói:
- Nói một cách khác, ngươi cũng muốn đi Ngân Hà học viện học tập?
Làm học viên?
Diệp Quan lắc đầu, hắn thế nhưng không có hứng thú đi làm học viên gì
Lúc này, Hiên Viên Lăng đột nhiên nói:
- Chúng ta sắp đến rồi
Diệp Quan thu hổi suy nghĩ, khẽ gật đầu
Hiên Viên Lăng có chút hiếu kỳ:
- Diệp công tử, người ngươi muốn tìm cũng đến từ vực ngoại sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy
Hiên Viên Lăng hỏi:
- Lợi hại không? Diệp Quan nói:
- Rất lợi hại!
Chân Thần, khẳng định là lợi hại, nói đùa… chủ nhân Đại Đạo bút cũng đều bị đánh ngã
Hiên Viên Lăng lại hỏi:
- So sánh với ngươi, như thế nào?
Diệp Quan trừng mắt nhìn:
- Chuyện này…lợi hại hơn ta một chút!
Hiên Viên Lăng lắc đầu:
- Ta không tin, trên đời này khẳng định không có ai lợi hại hơn ngươi
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, đúng lúc này, Hiên Viên Lăng chỉ nơi xa:
- Chúng ta đã đến
Diệp Quan nhìn lại theo ngón tay của Hiên Viên Lăng, cách đó không xa có một cây cầu vượt, rộng mấy trăm mét, trên cầu vượt có không ít người
Chân Thần!
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, đừng có nói, thấy nữ nhân này, hắn vẫn có chút khẩn trương, một phần vạn nữ nhân này động thủ thì phải làm sao?
Coi như tu vi không có bị phong ấn, dùng thực lực của mình bây giờ, so với nàng có lẽ vẫn là có chút chênh lệch
Hiên Viên Lăng đột nhiên nói:
- Đi thôi!
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, gật đầu:
- Được!
Rất nhanh, hai người đi lên cầu vượt, Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, hai bên trái phải trên cầu vượt có không ít người đang bày quầy bán hàng, có bán đồ ăn, có bán đồ chơi, cũng có bán đủ loại linh kiện nhỏ, rất nhiều. Diệp Quan nhìn bốn phía, tìm kiếm người bán sách kia
Nhưng mà, nhìn một vòng, hắn cũng không có phát hiện ra chỗ nào bán sách
Diệp Quan cau mày, chẳng lẽ không có tới?
Lúc này, Hiên Viên Lăng đột nhiên đi đến trước một quầy hàng, hỏi:
- Ông chủ, cô nương bán sách kia đâu?
Ông chủ cười nói:
- Nàng hôm nay giống như không có tới!
Hiên Viên Lăng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan nói:
- Chờ một chút xem!
Hiên Viên Lăng khẽ gật đầu:
- Được!
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, cuối cùng, hắn đi đến trước sạp dưa hấu bên cạnh, hắn cầm một miếng dưa hấu nếm thử, rất ngọt