CHƯƠNG 1012
ĂN TRĂM ĂN KHÔNG NGÁN
Từ Chân hơi nhấc khóe miệng lên:
- Giống như Tiểu Kính?
Diệp Quan nói:
- Nàng kỳ thật cũng không phải rất cao lạnh
Từ Chân mỉm cười:
- Ngươi không đến tìm ta, ta cũng sẽ đi tìm ngươi
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Vì sao?
Từ Chân cười nói:
- Ngươi thế nhưng là em rể của ta, ta tự nhiên là muốn gặp
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ngươi biết ta là người Quan Huyền vũ trụ không?
Từ Chân gật đầu:
- Biết
Diệp Quan nhìn Từ Chân:
- Hai vũ trụ chúng ta, đã đánh nhau cực kỳ lâu
Lúc này, đồ nướng đã bưng lên, Từ Chân cầm một cây thịt xiên đưa cho Diệp Quan:
- Cho ngươi!
Diệp Quan tiếp nhận thịt xiên:
- Tạ ơn
Từ Chân cắn một xiên thịt, sau đó cười nói:
- Ta sẽ đưa ra một ví dụ, ngươi đừng có suy nghĩ nhiều!
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Từ Chân nói:
- Bên cạnh có hai đám kiến đang đánh nhau, ngươi có quan tâm hay không?
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Từ Chân mỉm cười, không nói gì nữa, tiếp tục ăn thịt
Diệp Quan lại là hiểu rõ
Nữ tử trước mắt cùng với cô cô váy trắng còn có mấy người ông nội giống nhau, đối với rất nhiều thứ có khả năng đã không còn quan tâm
Thần tính!
Trên người bọn họ có lẽ còn có nhân tính, thế nhưng, chỉ có nhân tính đối với một số ít người
Liền như là cô cô váy trắng đối với cha già vậy!
Từ Chân cầm một xiên thịt dê nướng cắn một cái, sau đó nói:
- Kỳ thật, kẻ địch của Chân Vũ Trụ cũng không phải là Quan Huyền vũ trụ, kẻ địch của Quan Huyền vũ trụ, cũng không phải là Chân Vũ Trụ
Diệp Quan hỏi:
- Vũ Trụ Kiếp?
Từ Chân nói:
- Vũ Trụ Kiếp chỉ là một trong số đó!
Một trong số đó!
Diệp Quan hơi sững sờ, sau đó nói:
- Còn có những cái khác?
Từ Chân gật đầu
Diệp Quan hỏi:
- Là cái gì?
Từ Chân cười cười, không nói gì
Diệp Quan có chút bất đắc dĩ, đành phải đổi một vấn đề:
- Ta nghe nói, ngươi đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp, phải không?
Từ Chân gật đầu
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Vậy tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Từ Chân nói:
- Lực lượng của ta đang ở chỗ Vũ Trụ Kiếp!
vẻ mặt của Diệp Quan động dung:
- Ngươi nói là, lực lượng của ngươi đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp, thế nhưng bản thể ngươi lại ở nơi này?
Từ Chân gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan cảm thấy rung động, nữ nhân này, e rằng còn mạnh hơn so với chính mình tưởng tượng
Từ Chân đột nhiên cầm một cây xúc xích nướng đưa cho Diệp Quan:
- Nếm thử đi!
Diệp Quan tiếp nhận xúc xích nướng, cắn một cái, sau đó nói:
- Không tồi
trên mặt Từ Chân nổi lên một nụ cười xúc động lòng người:
- Thức ăn ở Hệ Ngân Hà này đều rất không tồi, ăn trăm ăn không ngán!
Diệp Quan cười nói:
- Xác thực!
Nói xong, hắn định ăn thêm miếng nữa, mà đúng lúc này, dường như cảm nhận được cái gì, hắn đột nhiên quay người nhìn lại, phía sau có một nam tử trung niên đứng, nam tử trung niên mặc áo bào vải màu xám, khí tức hùng hậu, hai mắt lăng lệ, trên người có một cỗ khí tức sát phạt
Tới nhằm vào chính mình!
Diệp Quan cau mày
Từ Chân nhìn thoáng qua nam tử trung niên, không nói gì
Lúc này, nam tử trung niên đột nhiên nói:
- Ngươi chính là vị Diệp Quan kia?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng
Nam tử trung niên liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó hỏi:
- Người của Tương Lai Tông chúng ta chính là ngươi giết?
Tương Lai Tông!
Diệp Quan ngẩn người, sau đó vội vàng nói:
- Tông chủ Tương Lai Tông các ngươi có phải là Ứng Thanh?
- Càn rỡ!
Nam tử trung niên đột nhiên gầm thét:
- Tên của sư tổ chúng ta, há lại là ngươi có thể gọi?
Trong lúc gã gầm thét, lại có khí thế cường đại đãng ra, cực kỳ doạ người
Diệp Quan vội vàng nói:
- Ta biết sư tổ của các ngươi, nhanh gọi nàng tới gặp ta….
- Càn rỡ!
Nam tử trung niên gầm thét một lần nữa:
- Ngươi là thân phận gì? Dám bảo sư tổ ta tới gặp ngươi, thật sự là cuồng vọng!
Nói xong, gã trực tiếp vung ra một chưởng, một chưởng này vung ra, một cỗ chưởng ấn đáng sợ từ lòng bàn tay của gã bao phủ mà ra, vọt thẳng đến Diệp Quan
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan nheo mắt, mẹ nó, đây là cao thủ tới
Không có suy nghĩ nhiều, hắn trực tiếp kéo Từ Chân ở một bên về phía sau, sau đó hướng về phía trước đâm ra một kiếm, một kiếm này hắn vận dụng linh khí, nhưng mà, kiếm ý vừa ra, một cỗ lực lượng thần bí chính là trực tiếp đè ép kiếm ý của hắn trở về
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang vang lên, Diệp Quan cùng vớiTừ Chân liền trực tiếp lùi lại mấy mét, mà đạo quyền ấn kia lại còn chưa có tan biến, gắt gao chống đỡ ở trên kiếm của hắn!
Cường giả cấp bậc tông sư!
Mà lúc này, trung niên nam tử kia đột nhiên xông về phía trước, lao thẳng về phía Diệp Quan, tốc độ cực nhanh, vậy mà mang theo vô số tàn ảnh, trong lòng Diệp Quan giật mình, hắn vội vàng quay đầu nhìn về phía Từ Chân con đang ăn thịt xiên nướng ở bên cạnh:
- Mau đi đi!