Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1022 - Chương 1022: Lỗi Của Ta

Chương 1022: Lỗi Của Ta Chương 1022: Lỗi Của Ta

CHƯƠNG 1022

LỖI CỦA TA

Sinh Tiểu Long!

Mặt Ngao Thiên Thiên trong nháy mắt liền đỏ lên, ở phía dưới nổi giận, nàng đập một quyền vào trên ngực Diệp Quan

Ầm!

Diệp Quan trong nháy mắt bay ra xa mấy chục thước, cuối cùng ngã ầm ầm trên mặt đất cứng rắn, thổ huyết

Diệp Quan bối rối

Ngao Thiên Thiên ngây người, nhìn thấy Diệp Quan bay ra ngoài, nàng mới nhớ tới tu vi của Diệp Quan bị phong ấn

Ngao Thiên Thiên vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Quan, nàng đỡ Diệp Quan dậy, run giọng nói:

- Ngươi….không có sao chứ?

Diệp Quan vừa muốn nói chuyện, trong miệng lại phun máu một lần ữa, sắc mặt của Ngao Thiên Thiên đại biến, có chút không biết làm sao

Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, run giọng nói:

- Thiên Thiên, tu vi của ngươi không phải bị phong ấn sao?

Ngao Thiên Thiên do dự một chút, sau đó nói:

- Ta lại tu ra một chút lực lượng thân thể một lần nữa!

Lực lượng thân thể!

Diệp Quan cười khổ, ở dưới tình huống cùng bị phong ấn tu vi, Ngao Thiên Thiên khẳng định là có ưu thế rất lớn, bởi vì nàng là Long tộc, Long tộc có ưu thế thân thể trời sinh, hơn nữa, thiên phú của Ngao Thiên Thiên cũng tốt, tu luyện khẳng định rất nhanh

Kỳ thật, hắn mới vừa rồi là không có phòng bị, bằng không, là có thể né tránh một quyền kia của Ngao Thiên Thiên

Ngao Thiên Thiên đột nhiên nói:

- Ta dẫn ngươi đi chữa thương!

Nói xong, nàng trực tiếp ôm Diệp Quan chạy về nơi xa

Trên đường đi, đưa tới vô số ánh mắt

Một nữ tử ôm một nam tử..

Nhìn thấy ánh mắt của mọi người bốn phía, mặt Ngao Thiên Thiên có chút phát thẹn đỏ lên, nhưng vào giờ phút này, nàng cũng không lo được nhiều như vậy, ôm Diệp Quan chạy như điên

Rất nhanh, Ngao Thiên Thiên ôm Diệp Quan tới một gian phòng, nàng đặt Diệp Quan lên giường, sau đó quay người lục lọi ở bên trong phòng một hồi lâu, cuối cùng, nàng lấy ra một cuộn băng:

- Ngươi….cởi áo ra

Diệp Quan cởi áo ra, bộ ngực hắn đã nứt ra

Diệp Quan cũng là có chút nghĩ mà sợ, còn may tu vi của Thiên Thiên cũng bị phong ấn. bằng không, ở dưới một quyền kia của nàng, chính mình e rằng sẽ bỏ mạng lại nơi đây

Thật là đáng sợ!

Nhìn ngực Diệp Quan nứt ra, hốc mắt của Ngao Thiên Thiên thoáng cái liền đỏ lên:

- Ngươi….cũng không biết tránh

Diệp Quan khẽ lắc đầu:

- Đừng nói là chỉ là nắm đấm, ngươi coi như là cầm kiếm đâm ta, ta cũng sẽ không tránh

Tay Ngao Thiên Thiên đang băng bó cho Diệp Quan khẽ run lên, nàng nhìn Diệp Quan một cái, nói khẽ:

- Ngươi bây giờ làm sao cũng học được lời nói lấy lòng nữ tử này

Diệp Quan đột nhiên bắt lấy tay Ngao Thiên Thiên:

- Còn nhớ rõ sự tình chúng ta đi Chân Vũ Trụ lúc trước không?

Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu

Diệp Quan khẽ cười nói:

- Lúc ấy ta đều cho rằng chúng ta sẽ chết ở nơi đó

Ngao Thiên Thiên im lặng không nói

Diệp Quan lại nói:

- Ta sau này đi Thiên Long tộc tìm ngươi, bá phụ nói ngươi đã đi. Lúc ấy, ta hết sức sợ hãi, sợ hãi ngươi chán ghét ta….kỳ thật, vào lúc nhìn thấy ngươi vừa rồi, ta đều sợ hãi, sợ hãi chúng ta biến thành người xa lạ

Ngao Thiên Thiên hơi hơi cúi đầu, không nói lời nào

Diệp Quan nhìn thẳng Ngao Thiên Thiên:

- Thiên Thiên, ngươi và ta đã sớm dung hợp, ngươi biết ý nghĩ hiện tại của ta không?

Ngao Thiên Thiên có chút khẩn trương nói:

- Ta….không biết…

Diệp Quan mỉm cười:

- Như vậy ta sẽ cho ngươi biết, ta thích ngươi

Thân thể Ngao Thiên Thiên cứng đờ, thoáng qua, nước mắt trong mắt nàng liền chảy ra, nàng đột nhiên ôm Diệp Quan, khóc không ra tiếng:

- Ta cho tới bây giờ đều không có yêu cầu ngươi phải cưới ta, cũng không có muốn tranh cái gì với người khác, ta muốn, chẳng qua là một câu của ngươi mà thôi, nhưng mà, ngươi cho tới bây giờ cũng không nguyện ý mở miệng, ngươi nhìn thấy ta liền trốn tránh…ta thật sự là hận ngươi chết đi được

Diệp Quan nhẹ nhàng ôm Ngao Thiên Thiên, ôn nhu nói:

- Lỗi của ta

Ngao Thiên Thiên lắc đầu, nước mắt im ắng trượt xuống:

- Nếu nói sai, chỉ có thể trách chính ta, trách ta vì sao lại thích ngươi

Diệp Quan đột nhiên cúi người hôn Ngao Thiên Thiên, sau đó nói:

- Nếu như chúng ta thành thân, sinh ra là long, hay là người?

Mặt Ngao Thiên Thiên trong nháy mắt liền đỏ lên, nàng trừng mắt liếc Diệp Quan:

- Ngươi trước kia cũng sẽ không nói những lời này, hiện tại làm sao cũng học xấu?

Diệp Quan nói khẽ:

- Bởi vì sợ mất đi ngươi!

Ngao Thiên Thiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan mỉm cười:

- Rất sợ!

Ngao Thiên Thiên dùng hai tay chậm rãi ôm chặt Diệp Quan:

- Vậy ngươi hãy nói thêm lời dễ nghe cho ta nghe!

Diệp Quan cười cười, sau đó nói:

- Nói cả một đời

Trên mặt Ngao Thiên Thiên nổi lên một nụ cười xúc động lòng người:

- Ừm

Diệp Quan lại nói:

- Cha già đang ở Hệ Ngân Hà, đến lúc đó chờ ta đi tìm ông ấy, liền để ông ấy giúp chúng ta chủ hôn

Thân thể Ngao Thiên Thiên khẽ run lên, sau một lúc lâu, nàng lắc đầu:

- Không cần…

Diệp Quan nói:

- Nghe ta

Không thể nghi ngờ

Bình Luận (0)
Comment