Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1033 - Chương 1033: Ngây Dại

Chương 1033: Ngây Dại Chương 1033: Ngây Dại

CHƯƠNG 1033

NGÂY DẠI

Đạo sư!

Mộc Uyển Du ngẩng đầu nhìn về phía Hiên Viên Lăng, ngạc nhiên:

- Đạo sư Kiếm đạo viện?

Hiên Viên Lăng gật đầu:

- Đúng thế

Mộc Uyển Du do dự một chút, sau đó nói:

- Lăng cô nương, ta cũng có thể vào Kiếm đạo viện sao?

Hiên Viên Lăng cười nói:

- Tự nhiên là có khả năng

Trên mặt Mộc Uyển Du lập tức nổi lên một nụ cười:

- Tốt!

Hiên Viên Lăng đột nhiên nhìn thoáng qua chiếc nhẫn trên tay Mộc Uyển Du, sau đó nói:

- Thứ này…..là hắn tặng cho ngươi?

Mộc Uyển Du gật đầu:

- Đúng thế

Hiên Viên Lăng cười nói:

- Ta có thể nhìn một chút không?

Mộc Uyển Du tháo chiếc nhẫn xuống, sau đó đưa cho Hiên Viên Lăng, Hiên Viên Lăng sau khi cầm lấy chiếc nhẫn đánh giá một phen, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Uyển Du cô nương, chiếc nhẫn này…..không phải là nhẫn bình thường

Mộc Uyển Du hơi nghi hoặc một chút:

- Không phải nhẫn bình thường?

Mộc Uyển Du gật đầu:

- Đúng vậy, đây là nhẫn trữ vật, hơn nữa, còn không phải nhẫn trữ vật bình thường, ngươi biết bên trong có đồ vật gì không?

Mộc Uyển Du khẽ lắc đầu:

- Ta không biết, hắn nói đây là vật trân quý nhất của hắn tại Hệ Ngân Hà…

Trân quý nhất!

Hiên Viên Lăng suy nghĩ một chút, sau đó trả chiếc nhẫn lại cho Mộc Uyển Du, ngưng trọng nói:

- Uyển Du cô nương, vật này rất trân quý, hãy giữ gìn thật kỹ

Mộc Uyển Du gật đầu:

- Ừm

Nói xong, nàng thu chiếc nhẫn vào, xem chiếc nhẫn trong tay, trên mặt nàng nổi lên một nụ cười xúc động lòng người

Hiên Viên Lăng nói:

- Đi, dẫn ngươi đi Kiếm đạo viện làm quen một chút!

Diệp Quan rời khỏi Ngân Hà học viện, đi thẳng đến nơi ở của Chân Thần, bởi vì có chìa khoá, bởi vậy, Diệp Quan trực tiếp mở cửa tiến vào, nhưng mà, vào lúc vào phòng thấy một màn trước mặt, hắn trực tiếp ngây dại

ở trước mặt Diệp Quan cách đó không xa có một nữ tử đang đứng, trên người nữ tử không một mảnh vải

Nữ tử dường như vừa mới tắm rửa xong, tóc cũng còn ẩm ướt, trên người còn có một số giọt nước, da thịt trắng hơn tuyết, dáng người cực phẩm…

Trọng yếu nhất là thật sự rất sạch sẽ, không có một cọng lông tơ

Nhìn thân thể đẹp như tác phẩm nghệ thuật trước mặt này, đầu óc Diệp Quan nhất thời trở nên trống rỗng

Sự trùng kích này, thật sự là quá lớn!

Nữ tử này, chính là Từ Chân!

Nhìn thấy Diệp Quan, Từ Chân cũng là sững sờ, nhưng rất nhanh khôi phục như thường:

- Ngươi chờ một chút!

Nói xong, nàng quay người rời đi

Ở tại chỗ, Diệp Quan còn có chút mộng

Rất nhanh, Từ Chân đi ra từ gian phòng, mà vào giờ khắc này, nàng mặc một chiếc áo choàng tắm rộng rãi, mái tóc dài buông xõa sau đầu, trên đó còn có vài giọt nước

Từ Chân đi đến bên cạnh ngồi xuống, nàng nhìn về phía Diệp Quan, vẻ mặt rất tự nhiên:

- Sao ngươi lại tới đây?

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Ngượng ngùng, ta không biết ngươi vừa mới…

Từ Chân mỉm cười nói:

- Ngồi đi

Thấy vẻ mặt của Từ Chân như thường, không có bất kỳ cái gì xấu hổ, Diệp Quan trong lòng cũng là không thể không cảm thán, nữ tử này, thật sự không phải người bình thường!

Ngay sau đó, hắn cũng không có nghĩ nhiều nữa, đi tới bên cạnh ngồi xuống, sau đó nói:

- Tối nay ngươi có đi bán sách không?

Từ Chân gật đầu:

- Có!

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Ngươi bán sách, cũng không phải là vì kiếm tiền đúng không?

Từ Chân cười nói:

- Một chút sở thích

Diệp Quan khẽ gật đầu

Từ Chân đột nhiên vẫy vẫy tay:

- Ngươi đi qua đây

Diệp Quan do dự một chút, sau đó đi đến bên cạnh Từ Chân, Từ Chân nói:

- Gần đây có người phản hồi, ta mắc lỗi chính tả hơi nhiều, sau khi ta viết xong, ngươi hãy giúp ta xem lại

Diệp Quan gật đầu:

- Được!

Từ Chân chỉ chỉ cái ghế bên cạnh:

- Ngươi ngồi đi

Diệp Quan cũng không có suy nghĩ nhiều, ngồi ở bên cạnh Từ Chân, lúc này, Từ Chân đặt hai xấp bản thảo ở trước mặt hắn, đồng thời lại cho hắn một cây bút

Diệp Quan xem xét bản thảo, lập tức có chút tê cả da đầu

Tiêu chuẩn thật sự không phải lớn bình thường!

Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quan, Từ Chân trừng mắt nhìn:

- Làm sao?

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Ta có thể đề điểm ý kiến không?

Từ Chân gật đầu:

- Có thể!

Diệp Quan chân thành nói:

- Tiêu chuẩn, kỳ thật có khả năng không cần lớn như vậy

Từ Chân nhìn Diệp Quan, ra hiệu cho hắn nói tiếp

Diệp Quan tiếp tục nói:

- Câu chuyện của ngươi rất xuất sắc, mà hầu hết những người đã đọc cuốn sách của người, ta nghĩ, đều thích cốt truyện, mà không phải loại mô tả chi tiết này…

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Từ Chân

Từ Chân cười không nói

Diệp Quan hỏi:

- Làm sao?

Từ Chân lắc đầu cười nói:

- Cốt truyện tự nhiên là trọng yếu, thế nhưng…..thôi, không thể nói với ngươi những chuyện không phù hợp với thiếu nhi này, bằng không, đợi chút nữa ngươi sẽ ngượng ngùng

Bình Luận (0)
Comment