CHƯƠNG 1044
HIỂU LẦM
Hắn là biết được, trong cơ thể hắn có ba loại huyết mạch, một loại là Phong Ma huyết mạch, còn có một loại huyết mạch là đến từ huyết mạch mẫu thân Tần Quan của hắn
Còn có một loại hắn không biết, cũng chưa từng xuất hiện qua
Lực lượng huyết mạch xuất hiện hiện tại này, là đến từ huyết mạch của mẫu thân Tần Quan hắn
Huyết mạch của mẫu thân là gì?
Diệp Quan cau mày, dường như nghĩ đến cái gì, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Lăng bên cạnh:
- Lăng cô nương, ngươi có được huyết mạch đặc thù không?
Nghe vậy, trong mắt Hiên Viên Lăng lóe lên một vệt khác biệt:
- Ngươi…làm sao biết?
Diệp Quan liền vội hỏi:
- Huyết mạch của ngươi là gì?
Hiên Viên Lăng có chút lưỡng lự
Diệp Quan nói:
- Không tiện nói sao?
Hiên Viên Lăng lắc đầu:
- Cũng không phải, chỉ là có chút chấn kinh. Diệp công tử, tại sao ngươi lại hỏi như vậy?
Diệp Quan nhìn Hiên Viên Lăng:
- Ngươi có thể nói cho ta biết trước không?
Hiên Viên Lăng trầm giọng nói:
- Viêm Hoàng huyết mạch!
Diệp Quan nhíu mày:
- Viêm Hoàng huyết mạch?
Hiên Viên Lăng nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Diệp công tử, ngươi vì sao lại hỏi như vậy?
Diệp Quan chân thành nói:
- Có thể cho ta cảm thụ một chút huyết mạch của ngươi không?
Mặt Hiên Viên Lăng trong nháy mắt liền đỏ lên, lắc đầu nguầy nguậy:
- Không không!
Diệp Quan sửng sốt
Hiên Viên Lăng nhìn thoáng qua Diệp Quan, thấp giọng nói:
- Diệp công tử…ngươi đừng có nói loại lời khinh bạc như vậy
Diệp Quan trừng mắt nhìn:
- Lăng cô nương, ngươi có phải đã hiểu lầm gì rồi?
Hiên Viên Lăng cúi đầu, mặt đỏ bừng, không nói lời nào
Diệp Quan tê người
Ta nói cái gì rồi?
Cảm thụ một chút lực lượng huyết mạch…khinh bạc?
Tập tục Hệ Ngân Hà?
Nhưng vào lúc này, xe ngừng lại
Hiên Viên Lăng vội vàng mở cửa xe chạy xuống
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ, người ngoài nhìn thấy, còn cho là ta làm gì ngươi đấy!
Hiên Viên Lăng đang chạy dường như nghĩ đến cái gì, đột nhiên lại quay trở lại, nàng đi đến trước mặt Diệp Quan, mặt vẫn như cũ có chút đỏ:
- Diệp công tử…ngươi đi theo ta đi
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Ở dưới sự dẫn đường của Hiên Viên Lăng, hai người đi về phía nơi xa
Diệp Quan nhìn thoáng qua cách đó không xa, ở ngoài ngàn mét, nơi đó có một tòa sơn trang xa hoa, sơn trang xây dựng ở trên đỉnh núi, vô cùng to lớn khí phái
Ở bốn phía, ẩn giấu một chút khí tức mịt mờ
Trên đường đi, Hiên Viên Lăng yên lặng không nói lời nào, bước nhanh đi
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Lăng cô nương, ngươi có thể đã hiểu lầm
Hiên Viên Lăng khẽ gật đầu:
- Ta biết Diệp công tử không có ý tứ gì khác!
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Vậy ngươi có thể nói rõ chi tiết cho ta không?
Hiên Viên Lăng lắc đầu:
- Không thể!
Diệp Quan im lặng
Rất nhanh, Hiên Viên Lăng dẫn hắn tới chỗ cửa lớn một toà sơn trang, cửa lớn vô cùng cổ lão, phía trên vẽ một số yêu thú kỳ dị, vô cùng hung hãn
Lúc này, cửa lớn mở ra
Hiên Viên Lăng dẫn Diệp Quan đi vào trong sơn trang!
Diệp Quan tò mò đánh giá bốn phía, cổ điện tầm mười tòa, ở phía xa, còn có một tòa tháp cao màu đen, cao chín tầng
Cả tòa sơn trang tràn ngập một cỗ khí tức cổ xưa
Nơi này cùng với thế giới đô thị phía ngoài, tựa như là hai thế giới
Đối với nơi này, trong lòng Diệp Quan cũng là tò mò vô cùng, bởi vì đi tới đây, cỗ lực lượng huyết mạch trong cơ thể hắn kia liền càng ngày càng xao động
Nơi này khẳng định có đồ vật gì đó, hoặc là người có liên quan với huyết mạch của hắn
Vào lúc Hiên Viên Lăng dẫn Diệp Quan đi vào một tòa tiểu viện, một vị nam tử ngăn ở trước mặt hai người
Lông mày của nam tử cùng với Hiên Viên Lăng giống nhau đến mấy phần!
Hiên Viên Lăng nói:
- Nhị ca!
Nam tử khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt đánh giá Diệp Quan, không nói gì
Hiên Viên Lăng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Đi thôi!
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Hai người đi về phía nội điện cách đó không xa, sau khi tiến vào điện, trong điện có một nam tử trung niên ngồi, nam tử trung niên mặc một bộ áo bào trắng, cách ăn mặc cổ trang, hai mắt lăng lệ, trên người có một cỗ khí thế không giận tự uy
Ở bên cạnh nam tử trung niên, có một người mỹ phụ đứng, khoảng bốn mươi tuổi, bảo dưỡng thỏa đáng, ung dung hoa quý
Mà sau khi Diệp Quan cùng với Hiên Viên Lăng đi tới, ánh mắt của hai người vẫn ở trên người Diệp Quan
Ánh mắt của nam tử trung niên mang theo một tia tính xâm lược, phảng phất như muốn nhìn thấu Diệp Quan
Mà ánh mắt của mỹ phụ thì mang theo một chút hiếu kỳ
Hiên Viên Lăng đột nhiên có chút khẩn trương
Bởi vì bầu không khí này, có chút không thích hợp
Diệp Quan cũng là không có suy nghĩ nhiều, hắn ôm quyền đối với hai người, sau đó nói:
- Chào bá phụ bá mẫu!
Hắn coi Hiên Viên Lăng là bằng hữu, bởi vậy, đối với cha mẹ của Hiên Viên Lăng, hắn tự nhiên cũng sẽ tôn kính