CHƯƠNG 1059
VÔ ĐỊCH ĐÚNG NGHĨA!
Diệp Quan sửng sốt
Từ Chân cười nói:
- Vũ trụ chính là một bộ phận của Đại Đạo, ngươi có thể hiểu thành, Vũ Trụ Kiếp là mặt ác của Đại Đạo, dĩ nhiên, đối với vũ trụ mà nói, Vũ Trụ Kiếp cũng không tính ác, nhưng đối với chúng sinh chúng ta mà nói, Vũ Trụ Kiếp tự nhiên là ác, lập trường của mọi người khác biệt
Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Chân:
- Nói như vậy, ngươi cũng là Nghịch Lưu Giả?
Từ Chân lắc đầu cười một tiếng:
- Ta không phải
Diệp Quan nghi hoặc:
- Ngươi đang đối kháng với Vũ Trụ Kiếp…
Từ Chân quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Trên thế giới, có rất rất nhiều sự tình khiến cho người ta rất bất đắc dĩ
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Chân tỷ, ta có mấy người thân, thực lực bọn hắn nghịch thiên, nếu như đồng loạt ra tay với ngươi, có thể giải quyết Vũ Trụ Kiếp không?
Từ Chân lắc đầu
Diệp Quan chân thành nói:
- Bọn họ thực sự rất mạnh!
Từ Chân mỉm cười:
- Mạnh hơn cũng không được
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Từ Chân trừng mắt nhìn:
- Kỳ thật, nếu như ta nguyện ý, ta có khả năng hủy diệt Vũ Trụ Kiếp bất cứ lúc nào
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Không thể hủy diệt?
Từ Chân gật đầu:
- Nó là một bộ phận của Đại Đạo, hủy diệt nó, chẳng khác nào hủy diệt Đại Đạo, Đại Đạo một khi bị huỷ diệt, ngoại trừ một số ít người có thực lực thông thiên, cũng chính là loại cường giả bên ngoài Đại Đạo kia, chúng sinh đều phải chết. Bởi vì, chúng sinh cũng là một bộ phận của Đại Đạo
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Như vậy những Nghịch Lưu Giả đó…
Từ Chân cười nói:
- Đại Đạo hủy diệt, bọn hắn cũng sẽ không hủy diệt. Những người này, đã từng dựa vào tài nguyên giữa thiên địa để cho mình trở nên càng thêm cường đại, mà sau khi đạt tới một trình độ nhất định, thiên địa này liền trở thành trói buộc của bọn hắn, thế là, bọn hắn liền muốn siêu thoát thiên địa, mà sau khi siêu thoát thiên địa, Đại Đạo sẽ lại trở thành trói buộc của bọn hắn, thế là, bọn hắn liền muốn vượt qua Đại Đạo, lại đến cuối cùng, vượt qua cũng không đủ, bởi vì Đại Đạo còn tồn tại, đối với bọn hắn mà nói chính là một loại uy hiếp, lại sẽ áp chế tuổi thọ của bọn hắn, khiến bọn hắn không thể thu hoạch được vĩnh sinh, cho nên, bọn hắn muốn hủy diệt Đại Đạo…
Nói đến đây, nàng dừng một chút, tiếp tục nói:
- Chúng sinh hủy diệt…cuối cùng, bọn hắn có thể đạt đến mục đích, thu hoạch được vĩnh sinh, dĩ nhiên, sự tình xa xa không chỉ đơn giản như vậy, qua một thời gian ngắn, ngươi có khả năng sẽ biết
Diệp Quan sau khi yên lặng một hồi, nói:
- Đại Đạo muốn hủy diệt chúng sinh, những Nghịch Lưu Giả này cũng muốn hủy diệt chúng sinh…
Nói xong, hắn khẽ lắc đầu:
- Làm như thế nào, chúng sinh đều phải chết!
Từ Chân cười nói:
- Hệ Ngân Hà có một câu nói: hưng, bách tính khổ, vong, bách tính khổ. Ở trong mắt những người nắm quyền cổ đại kia, bách tính chẳng qua là một loại công cụ tranh quyền đoạt lợi của bọn hắn, về phần lợi ích của bách tính, lại có bao nhiêu người cầm quyền từng quan tâm?
Diệp Quan thấp giọng thở dài
Từ Chân mỉm cười, không nói gì
Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Từ Chân:
- Ta có thể cải biến không?
Từ Chân quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi muốn cải biến?
Diệp Quan nhìn thẳng Từ Chân:
- Đúng vậy
Từ Chân nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Diệp Quan gật đầu:
- Ta có thể thử một chút, Chân tỷ, ta nên làm như thế nào?
Từ Chân nói:
- Một chữ: Giết!
Diệp Quan sửng sốt
Từ Chân cười nói:
- Giết tới khi Nghịch Lưu Giả tuyệt chủng, giết tới khi Đại Đạo cúi đầu xưng thần, giết tới khi người tương lai không người dám lại xưng thần…giết tới thế gian không có người dám nói vô địch…xây trật tự, chưởng Càn Khôn, trấn áp hết thảy, ngươi nói một, không ai dám nói hai!
Trên cầu vượt, sau khi nghe Từ Chân nói, Diệp Quan chậm rãi nắm chặt hai tay lại
Vô địch!
Vô địch đúng nghĩa!
Trấn áp hết thảy!
Chỉ có như vậy, mới có thể trùng kiến trật tự
đừng nói làm, chỉ là nghĩ như vậy, hắn đều cảm thấy áp lực to lớn cỡ nào
hắn biết, chỉ cần hắn thật sự làm như thế, như vậy tiếp đó, hắn sẽ lại trở lại cuộc sống bi thảm trước đây
ngày ngày đánh cục cao cấp!
Từ Chân nhìn hắn một cái, cười nói:
- Có áp lực?
Diệp Quan gật đầu
Từ Chân mỉm cười, nói:
- Có áp lực là bình thường, ta đã từng động ý nghĩ như vậy, nhưng đằng sau ngẫm lại, thôi được rồi. Bởi vì thật sự rất mệt mỏi! Hơn nữa, ta cũng không thể làm như vậy
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Từ Chân cười nói:
- Thần tính cùng với nhân tính của ta đều chiếm một nửa, nếu như ta thật sự làm như vậy, cuối cùng, thần tính của ta sẽ triệt để áp chế nhân tính, đến lúc đó, ta ngược lại là địch nhân lớn nhất của vùng vũ trụ này
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Nếu như ta làm, về sau thần tính của ta…