CHƯƠNG 1062
PHƯƠNG THỨC CẢM TẠ ĐẶC THÙ
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Ngươi nha, có đôi khi liền thích suy nghĩ lung tung
Diệp Quan suy nghĩ một chút, thấp giọng thở dài:
- Cảnh giới của ta so với ngươi, kém hơn quá nhiều
Từ Chân cười nói:
- Bình thường, bởi vì ngươi còn rất trẻ, ta ở độ tuổi nhưu ngươi, cũng chưa chắc đã làm tốt hơn ngươi. Kỳ thật, ta không quá tán thành phương thức giáo dục của cha ngươi đối ngươi
Diệp Quan nhìn về phía Từ Chân, Từ Chân mỉm cười:
- Quá nhiều bậc cha mẹ muốn con mình trở nên ưu tú hơn, từ đó có đủ loại yêu cầu đối với con mình, lấy mỹ danh là vì ngươi, nhưng mà, bọn họ lại chưa từng nghĩ qua, bọn họ vào lúc bằng tuổi ngươi, có khả năng còn kém xa tít tắp ngươi. Sự tình bọn họ không làm được vào lúc bằng tuổi ngươi, lại yêu cầu ngươi làm được, loại hành vi này, là không tốt lắm
Diệp Quan yên lặng
Từ Chân nhìn về phía Diệp Quan:
- Ta cảm thấy ngươi rất được, hết sức ưu tú, là bởi vì vào lúc ở cùng với ngươi, ta chưa bao giờ dùng thực lực thị giác hiện tại của mình để nhìn xuống ngươi, mà là dùng một cái thị giác bình đẳng nhìn ngươi, ví dụ như, ta lúc mười chín tuổi, cũng chẳng qua là một vị đại tỷ ở Thạch thôn, mặc kệ là tâm tính hay là thực lực, ta ở cái tuổi đó, cũng không nhất định cao hơn ngươi
Diệp Quan hơi hơi cúi đầu, không nói gì
Từ Chân ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài tinh không, nói khẽ:
- Tiểu gia hỏa, nếu có một ngày ta không còn nữa, phải giúp ta chăm sóc ba người các nàng
Nghe vậy, trong lòng Diệp Quan căng thẳng, vội vàng kéo Từ Chân:
- Chân tỷ…
Từ Chân nhoẻn miệng cười:
- Đùa thôi
Đùa thôi!
Nghe được Từ Chân, chẳng biết tại sao, trong lòng Diệp Quan dâng lên một chút bất an, hắn mơ hồ cảm thấy vị Chân tỷ này có khả năng làm chuyện gì đó không hay
Lúc này, Từ Chân đột nhiên giơ chai rượu lên nhẹ nhàng đụng đụng chai rượu của hắn, cười nói:
- Uống đi
Nói xong, nàng uống một hơi cạn sạch
Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Chân, cũng uống một hơi cạn sạch rượu trong chai
Hai người vào giờ phút này uống đều là mặt vô cùng đỏ bừng, đặc biệt là Từ Chân, mặt như là ráng đỏ, xinh đẹp vô cùng
Nhìn Từ Chân trước mắt, Diệp Quan mỉm cười, nói lên từ đáy lòng:
- Chân tỷ, ngươi thật đẹp!
Nghe được Diệp Quan, Từ Chân quay đầu nhìn về phía hắn, giống như cười mà không phải cười
Diệp Quan mỉm cười, vẻ mặt tự nhiên, hắn còn thật sự không có ý nghĩ gì khác
nhìn ánh mắt trong suốt của Diệp Quan, Từ Chân mỉm cười, không nói gì
Diệp Quan đột nhiên nằm xuống, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Chân tỷ, trong khoảng thời gian này, ngươi có thể chỉ bảo ta võ đạo không?
Hắn biết, một khi rời khỏi Hệ Ngân Hà, nhất định có vô số ác chiến chờ đợi hắn
Vĩnh Sinh Đại Đế, Vũ Trụ Kiếp, còn có Tuế Nguyệt Nghịch Hành Giả, cùng với những nguy hiểm không biết kia…
Lần này, hắn nhất định phải chuẩn bị sớm, bằng không, một khi đại chiến tiến đến, chính mình lại sẽ bị người ta ngược đãi
Từ Chân khẽ gật đầu:
- Ban ngày ta bận viết sách, ban đêm ngươi có thể tới tìm ta, có chỗ nào không hiểu, ta có thể dạy ngươi
Nói xong, nàng cũng chậm rãi nằm xuống
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía Từ Chân, phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, Từ Chân cũng nhìn về phía hắn
Bốn mắt nhìn nhau
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên nghiêng người, sau đó trực tiếp hôn lên đôi môi non mềm của Từ Chân
Từ Chân trừng mắt nhìn, có chút không kịp phản ứng
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên tách ra, hắn nhìn Từ Chân lộ vẻ mặt phát mộng, mỉm cười:
- Đây là một loại phương thức cảm tạ đặc thù tại Hệ Ngân Hà, không có ý tứ gì khác
Từ Chân nhìn Diệp Quan, con mắt chớp chớp, không nói gì, chẳng qua là trong lòng có chút nghi hoặc, Hệ Ngân Hà có loại phương thức cảm tạ đặc thù này?
nhìn dung nhan tuyệt mỹ gần trong gang tấc, Diệp Quan không nhịn được lại khẽ hôn một cái, sau đó nói:
- Lại cảm tạ một thoáng!
Nói xong, hắn ngã đầu liền ngủ
Từ Chân nhìn chằm chằm Diệp Quan, mà vào giờ khắc này, Diệp Quan đã ngủ
Sau một lúc lâu, Từ Chân mỉm cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại
Ngày thứ hai
Trời tờ mờ sáng, Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra, dường như cảm nhận được cái gì, hắn đột nhiên cúi đầu nhìn, vào giờ phút này, Từ Chân lại ngủ ở trong ngực hắn, gối đầu lên cánh tay hắn
Từ Chân co quắp ở trong ngực hắn, nửa người đều dựa ở trên người hắn, mềm mại
Máu của Diệp Quan sôi lên ngay lập tức
Nhưng thoáng cái liền bị hắn trấn áp xuống!
Diệp Quan cười cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại, rượu tối hôm qua còn chưa hoàn toàn lắng xuống, hắn hiện tại vẫn cảm thấy có chút choáng váng
Tuế Nguyệt Nghịch Hành Giả!
Vào giờ phút này, Diệp Quan nghĩ đến nữ tử áo bào trắng hôm qua kia
Hai bên gặp mặt, không nói nhảm câu nào, trực tiếp động thủ!