Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1092 - Chương 1092: Xảy Ra Chuyện!

Chương 1092: Xảy Ra Chuyện! Chương 1092: Xảy Ra Chuyện!

CHƯƠNG 1092

XẢY RA CHUYỆN!

trong lòng Mộc Uyển Du lập tức thở dài một hơi, nàng tự nhiên cũng muốn tu luyện, đặc biệt là sau khi hiểu rõ thế giới của người tu hành, nàng đối với thế giới tu hành trong truyền thuyết kia, là vô cùng hướng tới

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Vậy cũng chỉ có thể chờ sau khi ta khôi phục tu vi giúp nàng cải biến thể chất

Từ Chân nói:

- Không cần lâu như vậy

Nói xong, nàng nhìn về phía Mộc Uyển Du, cười nói:

- Ngươi qua đây

Mộc Uyển Du đi đến trước mặt Từ Chân, Từ Chân đột nhiên tịnh điểm vào vị trí phần bụng nàng, thân thể của Mộc Uyển Du kịch liệt run lên, chỉ một thoáng, toàn thân nàng răng rắc rung động, tựa như có thứ gì bị đả thông

vào lúc Từ Chân thu hồi ngón tay, thân thể Mộc Uyển Du thoáng cái liền xụi lơ, thấy thế, Diệp Quan vội vàng đỡ nàng

thân thể của Mộc Uyển Du hết sức mềm, sức lực phảng phất như bị rút sạch

Từ Chân cười nói:

- Để cho nàng nghỉ ngơi một chút

Diệp Quan gật đầu, hắn ôm Mộc Uyển Du đặt lên trên giường, sau đó nói:

- Nghỉ ngơi thật tốt, sau khi tỉnh lại, là có thể tu luyện như bình thường

Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan, khẽ gật đầu:

- Ừm

Diệp Quan cười cười, sau đó đắp chăn cho Mộc Uyển Du, sau đó quay người đi về phía Từ Chân

Mộc Uyển Du nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó lại liếc mắt nhìn Từ Chân xa xa, thần sắc ảm đạm

Diệp Quan đi đến trước mặt Từ Chân, hắn nhìn thoáng qua bản thảo trước mặt Từ Chân, Từ Chân vội vàng thu vào, cười nói:

- Hiện tại còn chưa thể xem

Diệp Quan nói khẽ:

- Sắp viết xong rồi sao?

Từ Chân gật đầu:

- Ừm

Diệp Quan đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên, hắn lấy điện thoại di động ra, vào lúc nhìn thấy tên hiển thị trên đó, hắn lập tức sửng sốt

Gọi điện thoại tới, là Hiên Viên Lăng!

Diệp Quan tiếp nhận điện thoại, bên trong truyền đến thanh âm lo lắng của Hiên Viên Lăng:

- Diệp Quan…xảy, xảy ra chuyện

Diệp Quan cau mày

Xảy ra chuyện!

Diệp Quan sau khi cúp điện thoại, nhìn về phía Từ Chân:

- Chân tỷ, ta có công chuyện cần làm

Từ Chân gật đầu:

- Được

Diệp Quan quay người rời đi

Nhìn thấy Diệp Quan biến mất ở cửa, Từ Chân mỉm cười, sau đó thu hồi ánh mắt, tiếp tục viết

Tại thôn trang Hiên Viên Sơn

Diệp Quan đón xe đi vào thôn trang Hiên Viên Sơn, vừa xuống xe, hắn liền gặp được Hiên Viên Lăng, hôm nay Hiên Viên Lăng mặc một chiếc váy trắng trơn, vẫn đeo mạng che mặt nhữ cũ, tiên khí bồng bềnh, tựa như tiên tử không dính khói lửa trần gian

Nhìn thấy Diệp Quan, Hiên Viên Lăng bước nhanh đi tới, nàng nhìn Diệp Quan, có chút khẩn trương

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Lăng cô nương, đã xảy ra chuyện gì?

Hiên Viên Lăng nói:

- Đi theo ta!

Nói xong, nàng lôi kéo Diệp Quan đi vào trong Hiên Viên sơn trang

Rất nhanh, Hiên Viên Lăng lôi kéo Diệp Quan đi tới trước toà Kiếm Tháp kia, mà vào giờ khắc này, ở phía trước Kiếm Tháp tụ tập không ít cường giả

Đều là cường giả nhà Hiên Viên Lăng, hơn nữa, phần lớn đều là Diệp Quan từng thấy qua

Nhìn thấy Diệp Quan, những cường giả Hiên Viên tộc giữa sân đó đều là khẽ gật đầu, chào hỏi

sự tình giữa Diệp Quan cùng với Hiên Viên Lăng lúc trước, bọn hắn kỳ thật cũng không biết, bởi vậy, vẫn cho rằng quan hệ giữa Hiên Viên Lăng cùng với Diệp Quan là tình nhân

Hiên Viên Lăng đang muốn nói chuyện, mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía toà Kiếm Tháp kia, dường như cảm nhận được cái gì, hắn cau mày

ở bên cạnh Diệp Quan, Hiên Viên Lăng nói khẽ:

- Cảm nhận được?

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Ở dưới Kiếm Tháp trấn áp cái gì?

Hiên Viên Lăng lắc đầu:

- Không biết

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Lăng, Hiên Viên Lăng hơi hơi cúi đầu xuống:

- Chúng ta cũng không biết trấn áp cái gì, chỉ biết là là năm đó tiên tổ trấn áp, mà qua nhiều năm như vậy, tòa Kiếm Tháp này đều không có bất cứ động tĩnh gì, bởi vậy, chúng ta đều cho rằng tồn tại bị trấn áp đã chết đi, nhưng không nghĩ tới, ngay vào mấy ngày trước, cũng chính là sau khi ngươi đi không bao lâu, Kiếm Tháp đột nhiên bắt đầu rung động kịch liệt, có khí tức mạnh mẽ không ngừng dũng mãnh tiến ra từ chỗ sâu Kiếm Tháp…

Nói đến đây, nàng khẽ lắc đầu, trong mắt lóe lên một vệt kiêng kị:

- Còn may có Hiên Viên thánh kiếm đang trấn áp, bằng không, Hiên Viên tộc chỉ sợ là đã không tồn tại

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Trước đó một mực không có động tĩnh, mãi đến ngày đó… là do ta lấy Hiên Viên kiếm xuống tạo thành sao?

Hiên Viên Lăng khẽ gật đầu:

- Chúng ta cũng đoán thế, có thể là lúc gỡ Hiên Viên kiếm xuống, khiến cho phong ấn nới lỏng. chẳng qua, chúng ta cũng không dám xác định

Diệp Quan đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên có hai người đi tới, một lão giả cùng với một vị nữ tử mặc váy dài màu xanh, lão giả mặc trường bào màu tím, râu tóc bạc trắng, tuổi tác mặc dù rất lớn, nhưng thoạt nhìn lại rất có tinh thần, hơn nữa, khí tức phi thường mạnh mẽ

Bình Luận (0)
Comment