CHƯƠNG 1140
TA TIN TƯỞNG NGƯƠI!
Diệp Quan lôi kéo Từ Nhu nằm xuống, nói khẽ:
- Chúng ta tâm sự đi! Lần từ biệt này, không biết phải bao lâu mới có thể lại gặp nhau
Từ Nhu sau khi yên lặng một lúc lâu, sau đó chậm rãi nằm xuống:
- Ngươi tin tưởng chủ nhân Đại Đạo bút sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Tin tưởng!
Từ Nhu nhìn về phía Diệp Quan:
- Vì sao?
Diệp Quan nói:
- Nếu như y thật sự có hại với ta, ta tin tưởng, cô cô tuyệt đối sẽ không phải trấn áp y đơn giản như vậy, càng không khả năng sẽ thả y ra
Từ Nhu yên lặng
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Nhân tâm của y cũng không xấu, chúng ta có khả năng hợp tác thật tốt với y, ít nhất, ngàn vạn lần không thể để cho y gia nhập trận doanh Quá Khứ Tông
Từ Nhu khẽ gật đầu, nếu như chủ nhân Đại Đạo bút gia nhập trận doanh Quá Khứ Tông, vậy thì đối với bọn họ chính là phi thường bất lợi
Dường như nghĩ đến cái gì, Từ Nhu nói:
- Thực lực của Vĩnh Dạ Đế Quốc…
Diệp Quan nói:
- Trước đó Chân tỷ cũng đề cập tới nơi này, nơi này có cấm chế cường đại, bọn hắn không cho người ngoài tiến vào, mà bọn hắn cũng không đi ra…
Nói đến đây, hắn trầm giọng nói:
- Nếu như chủ nhân Đại Đạo bút không có nói giả, vậy chúng ta hết sức cần toà Vĩnh Dạ đại trận kia của bọn hắn
Vĩnh Dạ đại trận!
những cường giả bên trong Tuế Nguyệt trường hà kia, thực lực quá kinh khủng, nếu như cứng đối cứng, Chân Vũ Trụ tăng thêm Quan Huyền vũ trụ cũng không thể chống lại!
trong mắt Diệp Quan hiện ra một vệt lo lắng, trận chiến này, hắn không có bất kỳ nắm chắc gì!
Đặc biệt là đối diện còn có một vị tông chủ Quá Khứ Tông…
Vừa nghĩ tới nữ tử áo bào trắng tông chủ Quá Khứ Tông kia, tâm tình của hắn chính là trở nên trầm trọng, thực lực của nữ nhân kia, cũng không phải khủng bố bình thường!
Dường như phát giác được tâm tình của Diệp Quan, Từ Nhu đột nhiên chủ động giữ chặt tay Diệp Quan, nói khẽ:
- Bất kể như thế nào, chúng ta cũng đều sẽ sát cánh với ngươi
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Từ Nhu, Từ Nhu liền vội vàng quay đầu đi chỗ khác
Diệp Quan cười cười, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại
Con đường vô địch!
Con đường này, tự nhiên là khó đi!
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tiểu Nhu, sau khi trở về, nhớ liên hệ với Niệm di của ta, kể cho nàng nghe mọi chuyện
Mạc Niệm Niệm!
Quan Huyền vũ trụ, cũng phải chuẩn bị đầy đủ!
Từ Nhu gật đầu:
- Sự tình của Chân Vũ Trụ cùng với Quan Huyền vũ trụ, không cần ngươi quan tâm, ta sẽ xử lý tốt
Diệp Quan cười nói:
- Ta tin tưởng ngươi!
Nhìn thấy nụ cười của Diệp Quan, trái tim của Từ Nhu đột nhiên đập mạnh mấy lần, sau đó liền vội vàng quay đầu
Cứ như vậy, ba người trò chuyện đến đêm khuya, cho đến khi cơn buồn ngủ kéo tới, mới ngủ
Đối với Diệp Quan mà nói, đây không thể nghi ngờ là dày vò
Lúc này, hắn có chút hối hận vì mọi người ngủ chung
Bởi vì thực sự không dễ làm bất cứ điều gì!
Làm với người này, người kia phải đi, làm với người kia, người này sẽ đi!
Quá khó khăn!
Cứ như vậy, ở bên trong hạnh phúc cùng với dày vò, Diệp Quan cũng ngủ thiếp đi
Ngày hôm sau
Trời còn chưa sáng, Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra, hắn nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ một màu đen kịt
Lúc này, dường như cảm nhận được cái gì, hắn đột nhiên nhìn trong ngực mình, lúc này, Từ Nhu đang dựa vào trong ngực hắn
Hôm nay Từ Nhu vẫn mặc sườn xám, dáng người cực kỳ nóng bỏng
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Diệp Quan từ từ bốc lên một ngọn lửa!
Hắn do dự một chút, sau đó điều chỉnh vị trí của mình, tiếp theo, hắn từ từ cúi đầu xuống và hôn lên môi Từ Nhu
Hết sức mềm!
Lúc này, Từ Nhu chậm rãi mở hai mắt ra, nàng nhìn Diệp Quan, không nói gì
Không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận!
Diệp Quan bắt đầu có chút càn rỡ!
Miệng động, tay cũng bắt đầu động
Phát giác được tay của Diệp Quan đã bắt đầu có chút…
Từ Nhu đột nhiên cắn nhẹ vào môi Diệp Quan, chẳng qua, cũng không có quá dùng sức
Rời môi
Diệp Quan nhìn Từ Nhu, sắc mặt của Từ Nhu có chút ửng hồng, nàng thấp giọng nói:
- Ngươi nếu như muốn…tìm Tiểu Thụ…
Diệp Quan lắc đầu
Từ Nhu lập tức có chút khẩn trương:
- Ngươi…
Diệp Quan ôm Từ Nhu, nói khẽ:
- Ngươi không nguyện ý sao?
Từ Nhu hơi hơi cúi đầu, không nói gì, chẳng qua là tránh sang một bên
Diệp Quan sau khi yên lặng một hồi, thấp giọng thở dài, hắn nhẹ nhàng buông Từ Nhu ra, thu hồi tay của mình, nói khẽ:
- Thật xin lỗi!
Loại chuyện này, người khác không nguyện ý, hắn đương nhiên sẽ không ép buộc, hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được, Từ Nhu đối với hắn vẫn có rất nhiều kháng cự
Trong bóng tối, căn phòng lại chìm vào im lặng
Diệp Quan nằmxuống, hai mắt từ từ nhắm lại, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ