Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1171 - Chương 1171: Khinh Người Quá Đáng

Chương 1171: Khinh Người Quá Đáng Chương 1171: Khinh Người Quá Đáng

CHƯƠNG 1171

KHINH NGƯỜI QUÁ ĐÁNG

Lúc này, Dạ Nam Tình đột nhiên nói:

- Diệp công tử, ngươi đang làm cái gì?

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn thoáng qua chân trời, sau đó nói:

- Nam Tình cô nương, hôm nay chúng ta liền sẽ thành thân

Dạ Nam Tình gật đầu:

- Ừm

Phản ứng rất bình thản!

Diệp Quan lập tức hơi nghi hoặc một chút, em gái này chẳng lẽ thật sự chỉ là Tuế Nguyệt Tiên cảnh, mà không phải đang giả heo ăn thịt hổ?

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi ngờ, khóe miệng nở nụ cười khó phát giác, nam nhân này đang bắt đầu hoài nghi nàng

Diệp Quan nhìn thoáng qua Dạ Nam Tình, trong lòng mặc dù còn hơi nghi hoặc một chút, nhưng cũng không có hỏi nhiều nữa

Lúc này, một vị cung nữ đột nhiên bước nhanh đi đến trước mặt hai người, cung kính thi lễ:

- Công chúa điện hạ, Diệp công tử, còn mời dời bước đến trang điện thay y phục!

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Được!

Hai người đi theo cung nữ đi về phía nơi xa!

Lúc này, Dạ Nam Tình đột nhiên nói:

- Diệp công tử!

Diệp Quan nhìn về phía Dạ Nam Tình:

- Làm sao?

Dạ Nam Tình nhìn hắn, chân thành nói:

- Có thể buông tay ta ra không?

Diệp Quan hơi sững sờ, sau đó vội vàng buông tay Dạ Nam Tình ra, cũng không xấu hổ, mỉm cười:

- Tay Nam Tình cô nương mịn màng trắng nõn, mềm mại không xương, cầm vậy mà cảm giác như không có cầm, thực sự hiếm thấy

Tháp nhỏ lập tức có chút chấn kinh

Kẻ này đi địa cầu một chuyến trở về, làm sao hiểu được bắt đầu trêu trọc nữ tử rồi?

Trước kia cái tên này thế nhưng là người trung thực!

Chẳng lẽ thật sự là bởi vì duyên cớ Phong Ma huyết mạch?

Phong Ma huyết mạch: "…"

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quan, lắc đầu:

- Cái tên nhà ngươi, có chút không thành thật!

Lời tuy nói như thế, nhưng nàng cũng không có tức giận, bởi vì nam nhân trước mắt, ánh mắt trong veo, cũng không có ý khinh bạc khinh nhờn

Diệp Quan nhìn Dạ Nam Tình trước mắt, mỉm cười:

- Nam Tình cô nương không phải bình nữ tử bình thường, đối với sự tình tình yêu nam nữ này, hẳn là cực kì xem nhẹ. Chẳng qua, ta ngược lại là có một đề nghị nhỏ

Dạ Nam Tình nhìn về phía Diệp Quan, đợi đoạn sau

Diệp Quan cười nói:

- Tu đạo tu đạo, tu thần tính, diệt sạch nhân tính, càng tu về sau, càng cô độc tịch mịch. Nam Tình cô nương bây giờ tuổi tác cũng không lớn, ở độ tuổi này, không cần thiết pahir một lòng truy cầu Đại Đạo, khói lửa nhân gian này, nhìn nhiều một chút, cảm thụ nhiều một chút, cũng là cực tốt

Đây là cảm thụ chân thực của hắn sau khi đi đến địa cầu một chuyến!

Người sống chính là vì trường sinh cùng với Đại Đạo, cũng không khỏi quá không thú vị, nhân sinh không nên không thú vị như thế

Dạ Nam Tình nhìn thoáng qua Diệp Quan:

- Nếu như không tu ra thần tính, kết quả là hóa thành một đống tro bụi, đây chẳng phải là càng không có ý nghĩa?

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Nói có lý

Hắn nhìn thoáng qua Dạ Nam Tình, trong lòng có chút chấn kinh cùng với nghi hoặc, nữ nhân này thế mà biết thần tính cùng với nhân tính…chẳng lẽ nàng thật sự chính là một vị tuyệt thế đại lão?

Nhưng không nên chứ!

Nàng cũng chẳng qua mới hai mươi tuổi!

Trên đời này còn có người càng yêu nghiệt hơn so với chính mình?

Diệp Quan khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa

Rất nhanh, hai người tới trong một gian cung điện, một vị cung nữ bước nhanh đi đến trước mặt Dạ Nam Tình, cung kính thi lễ:

- Công chúa, mời đi theo nô tỳ

Dạ Nam Tình gật đầu, đi theo cung nữ vào bên trong nội điện một bên

Mà một vị cung nữ khác cũng đi đến trước mặt Diệp Quan, hơi hơi thi lễ:

- Diệp công tử, mời đi theo nô tỳ thay quần áo

Diệp Quan gật đầu

ở nơi chân trời nào đó

Một vị nam tử nhìn xuống cung điện phía dưới, mỉm cười

người này, chính là chủ nhân Đại Đạo bút

Mà ở bên cạnh chủ nhân Đại Đạo bút, còn có một vị nam tử đi theo, nam tử này, lại là Vô Biên Chủ ở địa cầu kia

chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Như thế nào?

Vô Biên Chủ trầm giọng nói:

- Tình huống cực kỳ không ổn

chủ nhân Đại Đạo bút híp hai mắt lại:

- Có ý tứ gì?

Vô Biên Chủ nhìn chủ nhân Đại Đạo bút:

- Nữ tử áo bào trắng kia bảo ta mang một câu nói cho ngươi, ngươi mà ra tay, nàng liền giết ngươi

- Mẹ nó!

chủ nhân Đại Đạo bút lập tức đột nhiên giận dữ:

- Dám uy hiếp ta, lão tử thà chết chứ không chịu khuất phục.

Vô Biên Chủ nói:

- Nàng là nghiêm túc

chủ nhân Đại Đạo bút chuyện lập tức xoay chuyển:

- Tranh đấu ở giữa tiểu bối, ta xác thực không tiện nhúng tay

Vô Biên Chủ xem thường nhìn thoáng qua chủ nhân Đại Đạo bút

Không thể không nói, vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút tại thời khắc này là phi thường khó coi

Uy hiếp!

Lại dám uy hiếp y!

Còn có thiên lý hay không?

Có còn vương pháp hay không?

Mẹ nó!

Quả thực là khinh người quá đáng!

Bình Luận (0)
Comment