CHƯƠNG 1238
HỐ CHÁU TRAI?
Nhưng nếu như không phải là chủ nhân Đại Đạo bút, như vậy sẽ là ai?
Diệp Quan trăm mối vẫn không có cách giải
Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:
- Cổ tộc đã sắp tới
Cổ tộc!
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn quyển trục trong tay, lông mày nhíu chặt, dựa theo miêu tả của Cổ tộc bên trong quyển trục, Cổ tộc này thế nhưng là một trong tứ đại tộc viễn cổ tuế nguyệt, thực lực cực kỳ đáng sợ
Mà bây giờ, cả tộc đối phương tới giết chính mình!
Cả tộc!
Mẹ kiếp!
Diệp Quan không nhịn được giận mắng!
Quá Khứ Tông này phát điên rồi sao?
Chơi như vậy?
Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:
- Ngươi có đối sách gì?
Đối sách!
Diệp Quan thấp giọng thở dài, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác bất lực:
- Bọn hắn là dự định không cho ta bất kỳ cơ hội nào, muốn tuyệt sát ta
Diệp Thanh Thanh gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan im lặng không nói
Đối sách?
Vào giờ khắc này, hắn thật sự cảm thấy hết sức vô lực, nhân số của đối phương nhiều hơn so với chính mình, hơn nữa, không cho mình bất cứ cơ hội nào
Trốn?
Một mực nghịch lưu tuế nguyệt, đi thẳng đến tổng bộ Quá Khứ Tông?
Nghĩ đến chỗ này, Diệp Quan không khỏi lắc đầu cười một tiếng
Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:
- Sợ?
Diệp Quan yên lặng
Diệp Thanh Thanh dừng bước lại, nàng quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi cho rằng đây là sự tình hết sức tuyệt vọng sao?
Diệp Quan nhìn về phía Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh khẽ lắc đầu:
- Biết sự tình giữa ông nội ngươi cùng với cô cô váy trắng của ngươi không?
Diệp Quan nói:
- Biết một chút!
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Năm đó tất cả chúng ta hợp lại đối phó cô cô váy trắng của ngươi, nàng cơ hồ thấy một người giết một người…ngươi biết loại tuyệt vọng kia không?
Diệp Quan yên lặng
Diệp Thanh Thanh nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Diệp Quan, nói khẽ:
- Không phải còn có ta ở cùng với ngươi sao?
Nghe vậy, trong lòng Diệp Quan lập tức dâng lên một dòng nước ấm, hắn ngẩng đầu nhìn về phía phần cuối Tuế Nguyệt trường hà nơi xa, cười nói:
- Cổ tộc? Gia tộc ngưu bức nhất thế giới này, là Dương tộc chúng ta! Hôm nay, liền để ta đại biểu cho Dương tộc gặp bọn hắn một chút!
Diệp Thanh Thanh mỉm cười, không nói gì
Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía bên phải, sau một khắc, hắn trực tiếp giữ chặt ống tay áo của Diệp Thanh Thanh tan biến ở tại chỗ
Rất nhanh, Diệp Quan cùng với Diệp Thanh Thanh xuất hiện ở trong một mảnh sa mạc
Diệp Quan nhìn bốn phía:
- Tháp Gia, ngươi xác định bên này có khí tức sinh mệnh?
Tháp nhỏ nói:
- Ừm
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:
- Đằng trước!
Nói xong, nàng đột nhiên chém xuống một kiếm
Xùy!
Trong chớp mắt, toàn bộ sa mạc trực tiếp bị một phân thành hai, ngay sau đó, ở phía dưới ngàn trượng kia, xuất hiện một tòa lăng mộ
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lập tức hơi kinh ngạc
Diệp Thanh Thanh nhìn về phía toà lăng mộ kia, chân mày hơi cau lại
Diệp Quan hỏi:
- Sao thế?
Diệp Thanh Thanh nói:
- Có khí tức mạnh mẽ!
Diệp Quan nói:
- Đi xem một chút!
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu, sau đó hai người hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ, lúc xuất hiện một lần nữa, đã đi tới trước lăng mộ, cả tòa lăng mộ phảng phất như như là địa phủ, vô cùng âm u
Diệp Quan nhìn về phía đại môn trên lăng mộ, nơi đó có hai chữ to: Minh Phủ
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh nói:
- Cỗ khí tức kia liền ở bên trong
Diệp Quan ôm quyền đối với lăng mộ, sau đó nói:
- Vãn bối Diệp Quan…
- Hử?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm âm trầm đột nhiên truyền ra từ trong lăng mộ:
- Ngươi gọi là Diệp Quan?
Diệp Quan hơi ngẩn ra, sau đó nói:
- Đúng thế
Lăng mộ môn đột nhiên mở ra, ngay sau đó, một vị nam tử trung niên mặc áo bào đỏ xuất hiện ở cửa ra vào
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Diệp Quan?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Đúng vậy!
Nam tử trung niên lại hỏi:
- Vị Kiếm Tu thanh sam trường bào kia là ông nội của ngươi?
Diệp Quan ngây cả người, sau đó liền vội vàng gật đầu:
- Là ông nội của ta!
Nói xong, hắn dừng một chút, lại nói:
- Máu mủ tình thâm!
Hắn vào giờ phút này thật sự chính là mừng rỡ vô cùng, không hề nghi ngờ, vị trước mắt này khẳng định là giúp đỡ ông nội lưu lại cho mình
Quả nhiên là ông nội!
Nam tử áo đỏ sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan một lúc lâu, nói:
- Y hết sức hung hăng càn quấy, nói là ta ngay cả cháu của y cũng đều đánh không lại, ta không tin, đến, để cho ta đánh chết ngươi!
Diệp Quan:
-???
…
Nghe được nam tử áo đỏ, Diệp Quan lập tức ngây ngẩn cả người
Cái quỷ gì đây?
Ông nội đang chơi trò gì?
Hố cháu trai?
Mà đúng lúc này, nam tử áo đỏ kia đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, một cỗ khí thế thao thiên nghiền ép thẳng về phía Diệp Quan