Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1302 - Chương 1302: Nhân Tài

Chương 1302: Nhân Tài Chương 1302: Nhân Tài

CHƯƠNG 1302

NHÂN TÀI

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía thâm không nơi xa, trong mắt hiện lên vẻ mệt mỏi:

- Chờ sau khi ngươi an toàn, ta liền sẽ đi, không còn xuất hiện ở trong mắt các ngươi, tránh thêm phiền cho các ngươi

Nghe được Diệp Thanh Thanh, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi

Hắn biết, sự tình lớn rồi

Vị cô cô này là giận thật!

Tháp nhỏ đột nhiên cười lạnh:

- Ngươi xem một chút chuyện tốt ngươi làm…ta xem ngươi làm sao hống

Diệp Quan nói trong lòng:

- Chỉ có thể hi sinh Tháp Gia ngươi

Tháp nhỏ:???

Diệp Quan không dám nói đùa, hắn đi đến bên cạnh Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh không nhìn thẳng hắn

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Cô cô?

Diệp Thanh Thanh nhìn phía xa, không trả lời

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Kỳ thật, so sánh với cô cô váy trắng, ta…ta cùng với Tháp Gia ưa thích ở với ngươi hơn!

Trái tim của Tháp nhỏ đột nhiên bắt đầu run lên

Mẹ nó!

Con mẹ nó thế mà mang theo nó!

Nghe được Diệp Quan, vẻ mặt cua rDiệp Thanh Thanh lập tức phát sinh biến hóa vi diệu, nàng nhìn về phía Diệp Quan:

- Vì sao?

Diệp Quan chân thành nói:

- Thực lực của cô cô váy trắng rất mạnh, rất xinh đẹp, người cũng rất tốt, thế nhưng…ta…ta cùng với Tháp Gia đứng ở trước mặt nàng, luôn có cảm giác nàng cách chúng ta cực xa, xa có chút không chân thực. Mà thanh Thanh cô cô thì khác biệt, đi cùng với ngươi, rất vui vẻ, bởi vì ngươi có máu có thịt, là người chân thật, mặc dù tính tình…như Tháp Gia nói, có đôi khi là có một chút chút táo bạo, nhưng ngươi hết sức chân thực, hơn nữa, ngươi là nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, nhân phẩm rất tốt

Nghe xong Diệp Quan, Tháp Gia lập tức cả người đều tê

Tên vương bát đản này là ma quỷ sao?

Gặp nguy hiểm, liền mang theo Tháp Gia, còn lời khen người thì là hắn nói…

Đoạn văn này, đơn giản có tám trăm cái tâm nhãn!

Cái tên này là thật sự kế thừa toàn bộ tâm nhãn của phụ mẫu!

Không hợp thói thường!

Nghe xong Diệp Quan, Diệp Thanh Thanh nhìn hắn, không nói lời nào

Diệp Quan lộ vẻ mặt chân thành

Đương nhiên, hắn vẫn chột dạ, không chỉ chột dạ vị Diệp Thanh Thanh cô cô trước mắt này, còn chột dạ cô cô váy trắng…

Tháp Gia đột nhiên nói:

- Ngươi liền không sợ cô cô váy trắng của ngươi nghe được sao?

Diệp Quan nói trong lòng:

- Chớ sợ chớ sợ, Tháp Gia yên tâm, cô cô váy trắng đã trùng sinh cùng với cha già

Tháp Gia nói:

- Ngươi không sợ, ngươi tại sao phải mang ta theo?

Diệp Quan:

"…"

Lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:

- Ngươi không cảm thấy tính tình của ta rất xấu sao?

Diệp Quan liền vội vàng lắc đầu:

- Tính tình của cô cô ngươi không có xấu chút nào, ta chưa từng thấy ngươi chủ động tức giận!

Diệp Thanh Thanh lại nói:

- Ngươi không cảm thấy ta rất cao lãnh sao?

Diệp Quan vội vàng nói:

- Không không, ta cảm thấy cô cô ngươi rất có tính cách!

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Ta luôn ăn dấm nữ nhân kia!

Diệp Quan vội nói:

- Đó là bởi vì ngươi quan tâm chúng ta, nếu như ngươi không quan tâm chúng ta, dùng tính cách của ngươi, lời cũng không nguyện ý nói với chúng ta một câu, cho nên, ngươi đây không phải ăn dấm, ngươi đây là coi chúng ta là thân nhân

Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:

- Nếu như ngươi chỉ có thể có một người cô cô, ngươi chọn người nào?

Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ

Xong đời!

Vấn đề này có thể trả lời sao?

Mẹ nó!

Nếu như trả lời vấn đề này, liền phải đắc tội toàn bộ cô cô

Hết lần này tới lần khác cô cô rất nhiều, cũng còn rất mạnh, hơn nữa, cũng đều từng giúp hắn

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Trả lời đi!

Diệp Quan mồ hôi lạnh đều đã chảy xuống

Tháp nhỏ cười lạnh trong lòng, cười trên nỗi đau của người khác

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Thanh Thanh cô cô, trong lòng ta, các ngươi đều là độc nhất vô nhị, đều là thân nhân của ta, ta chỉ có thể nói, ở trong lòng ta, các ngươi đều là trọng yếu nhất, về phần ở trong lòng cha ta, ta cũng không biết

Tháp nhỏ trực tiếp hô to:

- Mẹ nó?

Vào lúc mâu thuẫn không thể giải quyết, liền chuyển dời mâu thuẫn!

Tên gia hỏa này thật là một nhân tài!

Nhìn thấy Diệp Quan chuyển dời mâu thuẫn, trên mặt Diệp Thanh Thanh lập tức không nhịn được nổi lên một vệt nụ cười, nhưng thoáng qua tức thì, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, cũng không lại làm khó tiểu gia hỏa này, lập tức nói:

- Đợi sau khi trận pháp bị phá, cùng với ta cùng nhau giết ra ngoài

Diệp Quan gật đầu:

- Được!

Vào giờ phút này, trong lòng của hắn lập tức buông lỏng

Về sau cũng không dám lại nói giỡn!

Vị Diệp Thanh Thanh cô cô này không dễ lừa dối!

Diệp Quan quay người ngẩng đầu nhìn lại, trận pháp hai bên còn đang đối oanh

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Phong lão một bên, vào giờ phút này, vẻ mặt của Phong lão có chút khó coi

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống

Bình Luận (0)
Comment