Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1389 - Chương 1389: Biết Một Chút

Chương 1389: Biết Một Chút Chương 1389: Biết Một Chút

CHƯƠNG 1389

BIẾT MỘT CHÚT

Diệp Quan gật đầu:

- Ta hiểu được

Chủ nhân Đại Đạo bút mở lòng bàn tay ra, một túi trữ vật đặt vào trước mặt Diệp Quan:

- Trong túi trữ vật này có năm đạo Tổ Nguyên, nhớ kỹ, thứ này vô cùng trân quý, đừng có dễ dàng cho người khác

Nói xong, y quay người rời đi

Diệp Quan vội nói:

- Tạ ơn tiền bối

Chủ nhân Đại Đạo bút phất phất tay, sau đó tan biến ở cuối chân trời

Diệp Quan đang muốn thu hồi túi trữ vật, lúc này, một nữ tử đi tới, không phải ai khác, chính là Diệp An

Nhìn thấy Diệp An, Diệp Quan liền vội vàng thu túi trữ vật vào

Diệp An bình tĩnh nói:

- Đệ đệ

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

Diệp An nhìn Diệp Quan, không nói lời nào

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Tỷ tỷ, ngươi có việc gì cứ nói thẳng…

Diệp An nhìn thoáng qua túi trữ vật trên tay Diệp Quan, không nói gì

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Tỷ, chúng ta là chị em ruột, loại chuyện ăn cướp này, không quá phù hợp!

Diệp An thản nhiên liếc mắt nhìn Diệp Quan:

- Ta không phải loại người như vậy

Diệp Quan thở dài một hơi, Diệp An đột nhiên nói:

- Ta đến mượng ngươi, cho ta mượn một chút Tổ Nguyên, cha trả

Tháp nhỏ: "…"

Diệp Quan: "…"

Diệp Quan tê liệt vào lúc này!

Ngươi mượn, ta đi tìm cha già đòi?

Loại lời vô liêm sỉ này, tỷ tỷ vậy mà cũng nói được

Quả thực không hợp thói thường!

Diệp An lại nói:

- Ngươi nếu như không tin cha, vậy thì ông nội trả

Diệp Quan: "…"

Tháp nhỏ: "…"

Nhìn thấy Diệp Quan yên lặng, Diệp An nhìn hắn một cái:

- Chị em ruột, ngươi sẽ không cho không mượn chứ?

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó mở lòng bàn tay ra, một đạo Tổ Nguyên xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn đưa Tổ Nguyên cho Diệp An

Diệp An thu hồi Tổ Nguyên, Diệp Quan đột nhiên cười nói:

- Không cần trả lại, của ta chính là của tỷ, tỷ có nhu cầu, chớ nói một đạo Tổ Nguyên, coi như là Tháp Gia, ta cũng đều nguyện ý cho tỷ

Tháp nhỏ: "…"

Diệp An nhìn Diệp Quan:

- Thật chứ?

Diệp Quan gật đầu:

- Thật

Diệp An bình tĩnh nói:

- Vậy ngươi cho ta mượn thêm một chút Tổ Nguyên

Diệp Quan không do dự, đưa túi trữ vật Đại Đạo bút cho hắn cho Diệp An, trong túi trữ vật, có bốn đạo Tổ Nguyên

Diệp An tiếp nhận túi trữ vật, xoay người rời đi

Diệp Quan không nói gì

Đi hai bước, Diệp An quay người nhìn về phía Diệp Quan, nàng mở lòng bàn tay ra, một túi trữ vật bay đến trước mặt Diệp Quan, sau đó quay người rời đi

Diệp Quan cười cười, mà vào lúc thấy Tổ Nguyên trong túi trữ vật, hắn lập tức ngây ngẩn cả người

Trong túi trữ vật, lại có mười đạo Tổ Nguyên!

Mười đạo!

Diệp Quan vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Diệp An xa xa:

- Tỷ?

Ở nơi xa, Diệp An cũng không quay đầu lại:

- Mẹ ta cho ta mười đạo Tổ Nguyên, chia cho ngươi năm đạo

Diệp Quan nhìn túi trữ vật trong tay, trong lòng lập tức ấm áp

Vào lúc Diệp Quan trở lại bên trong đại điện, lúc này đã tan họp, trong điện chỉ có Tần Quan

Tần Quan nhìn Diệp Quan trước mặt, mỉm cười:

- Ngày mai liền phản công

Diệp Quan gật đầu:

- Được

Tần Quan đột nhiên kéo tay Diệp Quan:

- Thôi động Phàm Nhân huyết mạch

Lúc này Diệp Quan thôi động Phàm Nhân huyết mạch, theo Phàm Nhân huyết mạch kích hoạt, trên cánh tay hắn xuất hiện phàm nhân hoa văn

Tần Quan khẽ vuốt phàm nhân hoa văn, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc:

- Thật sự là Phàm Nhân thân thể

Diệp Quan hơi kinh ngạc:

- Mẹ cũng biết Phàm Nhân huyết mạch này?

Tần Quan cười nói:

- Biết một chút

Diệp Quan vội nói:

- Nói một chút

Tần Quan mỉm cười nói:

- Nói đến Phàm Nhân huyết mạch, tự nhiên phải nói đến cô cô váy trắng của con, nàng là một người rất đáng gờm, chẳng qua, theo ta biết, nàng đối với Phàm Nhân huyết mạch cùng với Phàm Nhân thân thể này căn bản không thèm để ý, bởi vì đến loại trình độ như nàng, lực lượng huyết mạch, đã không có ý nghĩa gì

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Cho nên, huyết mạch này chỉ có thể dựa vào chính con đi tìm tòi?

Tần Quan điểm cười nói:

- Tự mình thăm dò cũng là chuyện tốt

Diệp Quan hơi ngẩn ra, lập tức cười nói:

- Con hiểu được

Hắn tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Tần Quan, rất nhiều chuyện, vẫn phải do bản thân đi làm

Tần Quan lôi kéo Diệp Quan đi ra ngoài điện, lúc đi đến cửa, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sau đó nói khẽ:

- Đã từng, mẹ và cha con bởi vì chuyện của con mà tranh chấp, cũng chính là sự tình nuôi thả con. Ý nghĩ của mẹ là, hi vọng con sống một cuộc sống hạnh phúc, không cần phải vất vả như cha con

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Vậy mẹ sau này vì sao từ bỏ?

Tần Quan cười nói:

- Bởi vì cha con nói rất đúng, trên đời không có ai muốn sống tầm thường cả đời, cha con nói, để cho con chọn, con nhất định sẽ không lựa chọn an phận làm nhị thế gia

Diệp Quan gật đầu:

- Xác thực

Bình Luận (0)
Comment