CHƯƠNG 1427
THẦN HỒN CÂU DIỆT!
Diệp Quan gật đầu
Lần này là Trấn Thiên ngây ngẩn cả người
Diệp Quan chậm rãi đi đến trước mặt Trấn Thiên:
- Cô cô ta là một người tốt, tính tình rất tốt, sẽ không vô duyên vô cớ ra tay, có phải là ngươi đã làm chuyện gì khiến cho cô cô tức giận?
Tháp nhỏ: "…"
Nghe được Diệp Quan, Trấn Thiên lắc đầu:
- Ngươi nói tính tình của nàng tốt, điểm này ta không dám gật bừa
Tính tình tốt?
Nữ nhân kia thoạt nhìn cũng không giống như người có tính tình tốt
Diệp Quan cũng không nói gì nữa, mang theo Diệp An quay người rời đi
Nhìn thấy Diệp Quan rời đi, Trấn Thiên vội nói:
- Chờ một chút
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Trấn Thiên, Trấn Thiên do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi có thể giải trừ đạo kiếm khí kia cho ta, đúng không?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Hẳn là có thể
Trấn Thiên sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Nếu ngươi nguyện ý xuất thủ tương trợ, coi như ta thiếu ngươi một phần nhân tình
Diệp Quan lắc đầu:
- Không thèm
Nói xong, hắn quay người rời đi
Nghe được Diệp Quan, vẻ mặt của Trấn Thiên lập tức trở nên vô cùng khó xem
Mộc Nguyên ở một bên thản nhiên liếc mắt nhìn Trấn Thiên:
- Đến bây giờ cũng chưa nhìn ra sao?
Nói xong, lão quay người rời đi
Vẻ mặt của Trấn Thiên vô cùng khó coi, gã không tiếp tục mở miệng cầu, chẳng qua là gắt gao nhìn chằm chằm đám người Diệp Quan xa xa
Sau khi đám người Diệp Quan tan biến ở phía xa, gã đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không:
- Thần Lăng
- Ừm?
Lúc này, sâu trong tinh không, một đạo thanh âm cổ lão đột nhiên vang lên
Trấn Thiên nhìn chằm chằm sâu trong tinh không:
- Cứu ta
Thanh âm kia nói:
- Dựa vào cái gì?
Trấn Thiên bình tĩnh nói:
- Ngươi nếu như cứu ta, ta cho ngươi biết một cái bí mật
Thanh âm kia nói:
- Nói đi
Trấn Thiên nói:
- Cứu trước đi
Thanh âm kia lạnh lùng nói:
- Ngươi có lựa chọn khác sao?
Trấn Thiên sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Người thiếu niên kia đạt được Thần Đồ, không chỉ như thế, ta ở trên người hắn còn cảm nhận được khí tức Thần Ấn, xem ra, truyền thừa của Thần Nhất Thượng Thần, đã bị hắn đạt được
- Cái gì!
Bên trong tinh không nơi xa truyền đến một đạo âm thanh kinh hãi, ngay sau đó, thời không vỡ nát, một vị nam tử trung niên mặc thần bào chậm rãi đi ra
Thần Lăng gắt gao nhìn chằm chằm Trấn Thiên, ánh mắt nóng bỏng như lửa:
- Thật chứ?
Trấn Thiên gật đầu:
- Tuyệt đối không có khả năng sai
Thần Lăng híp hai mắt lại, ánh mắt lấp lánh, không biết đang suy nghĩ gì
Trấn Thiên nhìn về phía Thần Lăng:
- Có thể ra tay rồi chứ?
Gã sở dĩ không cầu Diệp Quan, chính là bởi vì gã có những biện pháp khác
Thần Lăng đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, đi đến trước mặt Trấn Thiên, tay phải y đặt ở trên bờ vai Thần Lăng, vào lúc cảm nhận được đạo kiếm khí trong cơ thể Trấn Thiên, y không quan tâm, tay phải hơi hơi dùng sức, một cỗ lực lượng kinh khủng tiến vào trong cơ thể Trấn Thiên, liền muốn đập tan đạo kiếm khí kia, nhưng mà đúng vào lúc này ——
Oanh!
Đạo kiếm khí kia đột nhiên phá thể mà ra, trực tiếp chĩa vào giữa trán Thần Lăng
Trong nháy mắt, thân thể hai người đồng thời lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được tan biến
Song sát!
Thần Lăng ngây ngẩn cả người, sau đó nhìn về phía Trấn Thiên mặt mũi tràn đầy phát mộng trước mặt:
- Con mẹ nó!
Nói xong, hai người trực tiếp biến mất không thấy gì nữa
Thần hồn câu diệt!
Ở một bên khác
Bên trong tinh không, Diệp Quan đột nhiên ngừng lại, hắn cau mày
Diệp An quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, hỏi:
- Làm sao vậy?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Trước khi chúng ta khi tiến vào Thần Đồ, từng cảm nhận được một cỗ khí tức mạnh mẽ, bây giờ nghĩ lại, cỗ khí tức kia hẳn là Trấn Thiên
Mộc Nguyên ở một bên trầm giọng nói:
- Diệp thiếu gia là sợ sự tình ngươi đạt được Thần Ấn bộc lộ ra?
Diệp Quan gật đầu
Thần Ấn!
Thứ đồ chơi này năm đó thế nhưng là khiến cho Thần Điện nội loạn, nếu như hiện tại xuất hiện ở trong tay của hắn, chúng thần sẽ bỏ qua cho hắn sao?
Chắc chắn sẽ không!
Mộc Nguyên đột nhiên nói:
- Ta đi giải quyết gã
Nói xong, lão quay người tan biến ở tại chỗ
Nhưng không bao lâu, Mộc Nguyên lại trở lại trước mặt Diệp Quan, sắc mặt của lão có chút khó coi:
- Không thấy
Diệp Quan nhíu mày:
- Không thấy?
Mộc Nguyên gật đầu:
- Lúc ta đi, đã không thấy
Diệp Quan nhíu mày:
- Không có khả năng, kiếm khí mà cô cô váy trắng lưu lại, gã không có khả năng đào thoát
Mộc Nguyên trầm giọng nói:
- Chúng ta tiếp theo làm sao bây giờ?
Tội Nữ đột nhiên nói:
- Đi Tội Thành
Diệp Quan nhìn về phía Tội Nữ, Tội Nữ trầm giọng nói:
- Chúng ta đi gặp Mục Khánh đại nhân
Diệp Quan nói:
- Vị thần Tội Giới kia?
Tội Nữ trầm giọng nói:
- Đại nhân không thích người khác xưng hô ông ấy là thần