Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1435 - Chương 1435: Tụ Hồn

Chương 1435: Tụ Hồn Chương 1435: Tụ Hồn

CHƯƠNG 1435

TỤ HỒN

Xùy!

Thiếu niên áo bào đen còn chưa kịp phản ứng, chính là trực tiếp bị xuyên thủng giữa trán

Oanh!

Thiếu niên áo bào đen trực tiếp bị đóng ở tại chỗ, không thể động đậy

Hai mắt thiếu niên áo bào đen trợn lên, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin

Diệp Quan nhìn chằm chằm thiếu niên áo bào đen trước mắt, chân mày hơi nhíu lại:

- Ngươi trang bức như thế, ta còn tưởng rằng ngươi rất mạnh, nhưng không nghĩ tới ngươi lại yếu như vậy…ngươi yếu như vậy, làm sao còn dám đi ra trang bức?

Thiếu niên áo bào đen gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, vẻ mặt vô cùng khó coi:

- Ta chính là hậu duệ Thần Đế

Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:

- Hậu duệ Thần Đế? Là thứ đồ gì?

Thiếu niên áo bào đen lập tức giận dữ:

- Ngươi dám khinh nhờn thần linh, ngươi…

Diệp Quan đưa tay chính là một kiếm

Xùy

Thiếu niên áo bào đen còn chưa phản ứng lại, đầu chính là trực tiếp bay ra ngoài

Diệp Quan lắc đầu:

- Ngu xuẩn

Nói xong, hắn lại là vung một kiếm ra, chuẩn bị xóa đi thần hồn của thiếu niên áo bào đen, nhưng ngay lúc này, thời không nơi xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một tiếng gầm như sấm truyền đến:

- Ngươi dám

Diệp Quan đột nhiên tăng nhanh tốc độ, trực tiếp chém tới linh hồn của thiếu niên áo đen, linh hồn của thiếu niên áo bào đen trực tiếp bị xóa đi

Mà Diệp Quan thì quay người bỏ chạy, trong chớp mắt liền biến mất ở phần cuối Tinh Hà

Giết liền chạy!

Oanh!

Diệp Quan vừa biến mất ở phần cuối Tinh Hà, giữa sân liền có một lão giả đi ra, lão giả mặc một bộ áo bào đen rộng thùng thình, mặt chữ quốc, đôi mắt hừng hực lửa giận, quanh người tỏa ra khí thế mạnh mẽ, chấn cho Tinh Hà sôi trào

Lão giả cũng không đuổi theo Diệp Quan, mà là mở lòng bàn tay ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lại:

- Tụ!

Oanh!

Bốn phía tinh hà đột nhiên trở nên mờ đi, ngay sau đó, từng luồng khí thể màu đen tụ đến từ bốn phía đất trời, những khí thể màu đen này như dây tóc, vô cùng suy yếu, chỉ chốc lát, những khí thể màu đen này hội tụ thành một cỗ linh hồn thể

Linh hồn của thiếu niên áo bào đen!

Cưỡng ép tụ hồn!

Nhưng vào lúc này, một đạo thanh âm cổ lão đột nhiên truyền đến từ giữa thiên địa:

- Đoạt hồn phách từ bên trong Luân Hồi Đạo, cưỡng ép sửa đổi sinh tử…người Vương gia, xem ở trên mặt mũi tiên tổ các ngươi, bản đạo nhắc nhở ngươi một câu, cái chết của cháu trai ngươi, hoàn toàn là gieo gió gặt bão, hiện tại từ bỏ, có thể kịp thời dừng tổn hại, nếu ngươi như khăng khăng phục sinh gã, ngươi cùng với Vương gia các ngươi sẽ tiêm nhiễm thiên đại nhân quả, lần nhân quả này, Vương gia các ngươi có thể…

lão giả áo bào đen phất tay áo vung lên, mặt mũi tràn đầy lệ khí:

- Bất luận nhân quả gì, Vương gia chúng ta đều sẽ gánh vác

Âm thanh kia không nói gì nữa, dần dần biến mất không thấy gì nữa

Mà trước mặt lão giả, linh hồn thiếu niên áo bào đen kia ngưng tụ một lần nữa, trong mắt của gã tràn đầy vẻ mờ mịt, qua nửa ngày, sự mờ mịt trong mắt của gã dần dần trở nên rõ ràng

Vào lúc thấy lão giả, thiếu niên áo bào đen nói khẽ:

- Ông nội

Lão giả nhìn chằm chằm thiếu niên áo bào đen:

- Vẽ bộ dáng của người vừa rồi ra

Thiếu niên áo bào đen yên lặng không nói

Lão giả nhíu mày:

- Làm sao?

Thiếu niên áo bào đen nói khẽ:

- Ông nội, hắn rất mạnh

Vẻ mặt của lão giả dần dần trở nên băng lãnh:

- Làm sao, ngươi sợ?

Thiếu niên áo bào đen không dám nói lời nào

Lão giả đột nhiên cả giận nói:

- Ta không tiếc tiêu hao tuổi thọ cưỡng ép cứu ngươi trở về, không phải để ngươi trở về làm kẻ sợ đầu sợ đuôi. Mối thù hôm nay, ngươi nếu như không báo, tương lai con đường võ đạo của ngươi sẽ nửa bước khó đi

Thiếu niên áo bào đen chậm rãi nắm chặt hai tay, ánh mắt dần dần trở nên băng lãnh

Lão giả lộ ra ánh mắt lạnh lùng:

- Người này biết rõ ngươi là hậu duệ thần linh, nhưng vẫn như cũ hạ sát thủ, hắn căn bản là không có để hậu duệ thần linh chúng ta vào mắt. Hắn đánh không chỉ là ngươi, còn có mặt mũi Vương gia chúng ta

Thiếu niên áo bào đen dường như nghĩ đến cái gì, có chút bất đắc dĩ nói:

- Thực lực của ta không bằng hắn

Lão giả cười lạnh:

- Ngu xuẩn, cái thói đời này, thực lực cá nhân là thực lực, thực lực gia tộc cũng là thực lực, thực lực cá nhân của ngươi là không bằng hắn, chẳng lẽ thực lực gia tộc của ngươi còn không bằng hắn sao?

Thực lực gia tộc!

Câu nói này lập tức khiến cho thiếu niên áo bào đen vô hạn tự tin

Xác thực, thực lực cá nhân là thực lực, thực lực gia tộc chẳng lẽ không phải là một loại thực lực sao?

Thiếu niên áo bào đen không tiếp tục lưỡng lự, gã mở lòng bàn tay ra, một sợi linh hồn lực chậm rãi bay ra, rất nhanh, sợi linh hồn lực kia vẽ ra chân dung Diệp Quan

Bình Luận (0)
Comment