Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1450 - Chương 1450: Vô Địch Cùng Giai!

Chương 1450: Vô Địch Cùng Giai! Chương 1450: Vô Địch Cùng Giai!

CHƯƠNG 1450

VÔ ĐỊCH CÙNG GIAI!

Kiếm ý!

Diệp Quan im lặng không nói, kiếm ý của hắn là cái gì?

Là Vô Địch kiếm ý!

Nhưng mà, Vô Địch kiếm ý từ đầu đến giờ, đã không có bất kỳ chỗ đặc thù nào, càng ngày càng gân gà, đến mức sau này hắn đều không có dùng kiếm ý này

Diệp Quan thấp giọng thở dài, cười khổ:

- Tiền bối, thực không dám giấu giếm, trước ta đó ta tuổi nhỏ, chưa từng thấy qua việc đời, bởi vậy, lòng dạ rất cao, cho rằng mình về sau nhất định có thể siêu việt ta các bậc cha chú, bởi vậy, có tín niệm vô địch này. Nhưng theo ta trưởng thành, việc đời thấy qua càng ngày càng nhiều, ta liền càng ngày càng cảm thấy vô lực, bởi vì đối với ta mà nói là kẻ địch vô cùng cường đại, ở trước mặt các bậc cha chú của ta lại yếu ớt như là con sâu cái kiến…

Thần trong lòng!

Diệp Quan từ lúc bắt đầu đến bây giờ, hắn phải cố gắng bảo trì tâm tình của mình, không để cho trong lòng mình gieo xuống thần. Nhưng mà, càng đi về sau, hắn liền càng ngày càng phát hiện ra, thực lực của các bậc cha chú thật sự mạnh khiến cho hắn có chút tuyệt vọng

Hắn biết, hắn phải kiên thủ bản tâm, kiên định tín niệm. Nhưng nhiều khi, biết thì dễ, làm thì khó

Bởi vậy, vô địch kiếm ý của hắn kể từ khi sinh ra đến này, liền chưa từng đạt được tăng lên, thậm chí nhiều khi, hắn cũng không có đụng tới kiếm ý

Nghe được Diệp Quan, nam tử áo trắng khẽ gật đầu:

- Thì ra là thế…vậy ta hỏi ngươi một câu, vào giờ khắc này, trong lòng ngươi vẫn còn có suy nghĩ kia hay không, muốn siêu việt bậc cha chú, cuối cùng vô địch?

Diệp Quan gật đầu:

- Vẫn còn

Nam tử áo trắng cười nói:

- Ngươi không phải tín niệm không kiên định, mà là bởi vì chuyện này đối với ngươi mà nói, độ khó thực sự quá lớn, bởi vậy, ngươi cho dù kiên định tín niệm, nhưng cũng chỉ có thể ẩn giấu ở trong lòng, yên lặng nỗ lực phấn đấu, dù sao, sự tình không có làm được nếu như thường xuyên treo ở bên miệng, sẽ chỉ dẫn tới người khác chê cười

Nói đến đây, y dừng một chút, lại nói:

- Ngươi so với ta tưởng tượng, còn muốn ưu tú hơn một chút

Diệp Quan nhìn nam tử trước mắt, không nói gì, nhưng trong lòng lại xúc động

Nam tử áo trắng tiếp tục nói:

- Ta ngược lại là có một đề nghị, ngươi có khả năng nghe một chút, nếu như có ích đối với ngươi, ngươi liền thử một chút, nếu như ngươi cảm thấy không ổn, vậy liền cười một tiếng mà qua, ngươi thấy thế nào?

Diệp Quan cung kính nói:

- Xin tiền bối chỉ giáo

Nam tử áo trắng cười nói:

- Thế gian bất cứ chuyện gì, đều khó có khả năng một lần là xong, nếu mong muốn làm được vô địch như thế hệ trước quá khó khăn, vậy vì sao chúng ta không đặt một cái mục tiêu nhỏ trước, ví dụ như…vô địch cùng giai!

Vô địch cùng giai!

Nghe được nam tử áo trắng, Diệp Quan lập tức trầm mặc

Thấy Diệp Quan yên lặng, nam tử áo trắng hỏi:

- Làm sao, cảm thấy quá mức dễ dàng?

Diệp Quan lắc đầu:

- Vào trước khi gặp được tiền bối, ta cảm thấy rất dễ dàng

Nam tử áo trắng cười ha ha một tiếng:

- Cho nên, cho dù vô địch cùng giai, cũng là khó khăn, đúng không?

Diệp Quan gật đầu

Nam tử áo trắng mỉm cười, ôn hoà nói:

- Nhưng vô địch cùng giai, dù sao cũng đơn giản hơn một chút so với muốn siêu việt bậc cha chú đúng không?

Diệp Quan cười nói:

- Tự nhiên

Nam tử áo trắng khẽ cười cười, sau đó nói:

- Người trẻ tuổi, không cần thiết tạo áp lực quá lớn cho mình, bởi vì áp lực quá lớn, sẽ sống vô cùng mệt mỏi, ta tin tưởng, cha mẹ ngươi khẳng định không nguyện ý nhìn thấy ngươi sống mệt mỏi như vậy

Nghe được nam tử áo trắng, trong lòng Diệp Quan lập tức bay lên một cỗ cảm xúc không hiểu, cỗ cảm xúc này, giống như đã từng quen biết qua

Diệp Quan vô ý thức nói:

- Tiền bối thế nhưng là họ Diệp?

Nam tử áo trắng hơi ngẩn ra, rõ ràng không nghĩ tới Diệp Quan lại đột nhiên hỏi như vậy, sau khi tĩnh hồn lại, y lắc đầu cười một tiếng:

- Không phải

Không phải!

Nghe được nam tử áo trắng, Diệp Quan lập tức có chút thất vọng, lập tức tự giễu cười một tiếng, chính mình thật chính là suy nghĩ quá nhiều

Diệp Quan không suy nghĩ nhiều nữa, hơi hơi thi lễ đối với nam tử trước mắt:

- Cảm tạ tiền bối chỉ giáo, tình này, vãn bối khắc trong tâm khảm

Đối với người trước mắt, hắn là tâm phục khẩu phục

Thua không đáng sợ, đáng sợ là thua không nổi

Hơn nữa, trực giác nói cho hắn biết, vị Kiếm Tu trước mắt này còn chưa có chân chính xuất toàn lực

Chính mình hoàn toàn không phải là đối thủ

Đương nhiên, cũng là một chuyện tốt, bởi vì hôm nay thu hoạch được rất nhiều

Như nam nhân trước mắt nói, nếu muốn làm được vô địch như thế hệ trước quá khó khăn, vậy mình sao không đi từng bước một trước?

Ví dụ như, làm vô địch cùng giai trước

Vô địch cùng giai!

Nghĩ đến đây, Diệp Quan đột nhiên hít vào một hơi thật sâu, toàn thân sảng khoái vô cùng, giống như tảng đá đè trên tim lâu nay rớt xuống

Bình Luận (0)
Comment