Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1452 - Chương 1452: Ngang Ngược Càn Rỡ!

Chương 1452: Ngang Ngược Càn Rỡ! Chương 1452: Ngang Ngược Càn Rỡ!

CHƯƠNG 1452

NGANG NGƯỢC CÀN RỠ!

Vương Lan nhìn thoáng qua Tả Hữu chủ giáo, tận lực để cho ngữ khí của mình trở nên ôn hoà:

- Hai vị chủ giáo, ta lần này tự tiện xông vào Thần Học Viện, cũng không phải là nhằm vào Thần Học Viện, mà là không muốn kẻ thù của Vương gia chúng ta tìm cơ hội chạy trốn, bởi vậy, có chỗ mạo phạm, còn xin hai vị thứ lỗi

Tả chủ giáo lập tức hơi nghi hoặc một chút:

- Kẻ thù của Vương gia các ngươi?

Vương Lan trực tiếp phẫn nộ chỉ Diệp Quan phía dưới:

- Chính là người này

Nghe được Vương Lan, vẻ mặt của Tả chủ giáo cùng với Hữu chủ giáo lập tức trầm xuống

Diệp Quan!

Tả chủ giáo trầm giọng nói:

- Vương Lan, mời chỉ giáo cho?

Vương Lan lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Quan phía dưới, sau đó nói:

- Lúc trước, người này vô duyên vô cớ giết cháu của ta Vương Vân, sau đó chạy trốn, thủ đoạn của hắn rất tàn nhẫn, khiến cho nhân thần cộng phẫn, nếu không phải Vương gia chúng ta còn có chút thủ đoạn, cưỡng ép khiến cháu của ta sống lại, đứa cháu trai này của ta chỉ sợ là thật sự chết oan

Nghe được Vương Lan, Tả Hữu chủ giáo nhíu mày

Lúc này, Hữu chủ giáo nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi nói một chút

Lão đương nhiên sẽ không chỉ nghe Vương Lan, người đều là tư lợi, sẽ chỉ nói có lợi đối với mình, đối với điều không tốt của người khác, đều sẽ thêm mắm thêm muối

Diệp Quan nhìn thoáng qua ông cháu Vương Lan, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên thân thiếu niên áo bào đen Vương Vân kia, cười nói:

- Ta vì sao giết ngươi, trong lòng ngươi không có tự biết sao?

Vẻ mặt của Vương Vân có chút khó coi, y tự nhiên không thể nói ra được, việc này vốn là y muốn trang bức đưa tới, chẳng qua là y đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Quan trước mắt

- Càn rỡ!

Vị Vương Lan kia đột nhiên gầm thét, một cỗ khí tức kinh khủng nghiền ép thẳng đến Diệp Quan

Trực tiếp động thủ!

Ánh mắt của Diệp Quan dần dần băng lãnh

Nam tử áo trắng ở bên cạnh hắn thì là nhíu lại lông mày

Trong âm thầm, trong đầu nữ tử váy trắng kia đã hiện ra tình cảnh khói hoa đua nở…

- Dừng tay!

Lúc này, vị Hữu chủ giáo kia đột nhiên phất tay áo vung lên, một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp đánh nát khí tức của Vương Lan

Vương Lan đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hữu chủ giáo, vẻ mặt có chút không dễ nhìn

Hữu chủ giáo lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Lan:

- Vương Lan, nơi này là Thần Học Viện, không phải Vương gia các ngươi

Tả chủ giáo nhìn Vương Lan, ánh mắt cũng có chút bất thiện

Cũng không phải nói lão trực tiếp lựa chọn đứng đội Diệp Quan, mà là lão cảm thấy, Vương Lan này thật mẹ nó quá phận, nơi này là Thần Học Viện, nếu thật sự để cho Vương Lan ra tay với Diệp Quan, bọn hắn mặc kệ không hỏi, như vậy truyền đi, chẳng phải là thành Thần Học Viện sợ Vương gia?

Thứ mặt mũi này, mặc dù không đáng tiền, nhưng nhiều khi, nó so với mệnh đều trọng yếu hơn

Giữa sân, bầu không khí lập tức có chút khẩn trương

Vương Lan hít vào một hơi thật sâu, sau đó nói:

- Hữu chủ giáo, là ta thất thố

Lão cuối cùng vẫn lựa chọn chịu thua một thoáng

Dù sao, mục tiêu lần này của lão là Diệp Quan, mà không phải Thần Học Viện, nếu như làm thành đối địch với Thần Học Viện, vậy thì có chút được không bù mất

Hữu chủ giáo lạnh lùng nhìn thoáng qua Vương Lan, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi nói đi

Diệp Quan cười cười, sau đó nói ra ngọn nguồn sự tình, hắn cũng không có thêm mắm thêm muối, ở đây đều là lão quái vật, tự nhiên có thể phân biệt thật giả

Sau khi nghe Diệp Quan nói xong, vẻ mặt của tất cả mọi người giữa sân đều trở nên khó coi

Ngang ngược càn rỡ!

Thiếu gia ăn chơi!

Khinh người quá đáng!

Hết thảy đệ tử Thần Học Viện nhìn về phía vị Vương Vân kia, vẻ mặt đều là phi thường khó coi

Sắc mặt của Vương Vân cũng là có chút không dễ nhìn

Hữu chủ giáo nhìn thoáng qua Vương Lan, cười khẩy nói:

- Vô duyên vô cớ liền muốn giết người, Vương gia các ngươi thật đúng là cực kỳ bá đạo!

Vẻ mặt của Vương Lan cũng là có chút khó coi, kỳ thật, vấn đề này lão cũng không rõ, lão biết cháu trai mình bình thường đầu óc không quá linh quang, nhưng lão không nghĩ tới, đứa cháu trai này đã ngu xuẩn đến loại trình độ này

Ngươi coi như muốn giết người, có thể tìm một cái lý do tốt hơn một chút?

Chẳng qua vào giờ phút này, lão tự nhiên là phải đứng ở bên cháu mình

Vương Lan nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:

- Liền tính giữa các ngươi có chút hiểu lầm, nhưng ngươi cũng không nên lựa chọn trực tiếp giết người, ta thấy ngươi rõ ràng là không có để Vương gia chúng ta vào mắt

Diệp Quan cau mày:

- Đây chỉ là một chút hiểu lầm sao? Cháu của ngươi muốn giết ta, chuyện này đối với ngươi mà nói chẳng qua là hiểu lầm?

Tả Hữu chủ giáo cũng là nhíu lại lông mày, da mặt của lão gia hỏa này từ khi nào trở nên dày như vậy rồi?

Bình Luận (0)
Comment