Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1467 - Chương 1467: Thần Nhận

Chương 1467: Thần Nhận Chương 1467: Thần Nhận

CHƯƠNG 1467

THẦN NHẬN

Mà cơ hồ là đồng thời, mấy vị cường giả Vương gia còn sống ở một bên khác cũng xoay người liền chạy. Vương Ám sở dĩ trốn, có hai nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên là bởi vì Mộc Nguyên, Mộc Nguyên tu luyện là thần lực, nói một cách khác, Mộc Nguyên có thể là đến từ Chúng Thần Điện, thay lời khác mà nói, Diệp Quan có thể có quan hệ cùng với Chúng Thần Điện. Nguyên nhân thứ hai tự nhiên là thế cục đã bất lợi đối với bên bọn hắn

Bởi vì người lão mang tới, đã bị chém giết một nửa!

Đánh không lại!

Cho nên, lão quả quyết lựa chọn rút đi

Đúng lúc này, Mộc Nguyên đột nhiên nói:

- Không thể để cho bọn hắn đi

Thanh âm rơi xuống, lão đột nhiên hóa thành một vệt thần quang đuổi theo Vương Ám

mấy người Diệp Quan cũng là xông tới theo

thân phận của đám người Mộc Nguyên là tuyệt đối không thể bại lộ, một khi bại lộ, tháng ngày của Diệp Quan có khả năng liền không dễ chịu lắm

tốc độ của Mộc Nguyên rất nhanh, nhanh hơn so với Vương Ám, bởi vậy lão rất nhanh liền đuổi kịp Vương Ám

Oanh!

Một vệt thần quang rơi vào trước mặt Vương Ám, như một tấm màn trời, mạnh mẽ cản Vương Ám lại

Vương Ám không có dừng lại, trực tiếp đánh một quyền về phía tấm màn trời trước mặt

Ầm!

Tấm màn trời kia sau khi chọi cứng một quyền này của Mộc Nguyên, vỡ nát ầm ầm, nhưng lúc này, một cỗ lực lượng kinh khủng đã giết tới đằng sau Vương Ám

Vương Ám sầm mặt lại, không có cách nào lại trốn, đành phải quay người đấm ra một quyền

Ầm ầm!

Một vệt thần quang cùng với ánh đen đột nhiên bộc phát ra, Vương Ám liên tục lùi lại, mà ở bên trong quá trình lui lại, một đạo kiếm quang đột nhiên lặng yên không một tiếng động giết tới trước mặt lão

Người xuất kiếm, chính là Diệp Quan

Hắn quyết định giải quyết kẻ mạnh nhất này trước

Nhìn thấy Diệp Quan muốn giết chết chính mình trước, Vương Ám cười lớn một tiếng, không lùi mà tiến tới, đánh một quyền về phía kiếm của Diệp Quan

Ầm!

Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quan bị chấn liên tục lùi lại

Vương Ám cúi đầu nhìn về phía tay phải mình, trên nắm tay lão, có một vết kiếm hằn sâu, máu tươi không ngừng tuôn ra từ trên nắm tay, trong khoảnh khắc, nắm đấm chính là đã bị máu tươi nhiễm đỏ

Vương Ám ngẩng đầu liếc mắt nhìn Diệp Quan dừng lại ở nơi xa, không nhịn được tán thán nói:

- Hảo kiếm ý!

Dứt lời, hai tay của lão đột nhiên chắp tay trước ngực

Oanh!

Sau lưng lão, một tôn hư tượng màu đen đột nhiên ngưng hiện, tôn hư tượng màu đen này cao tới ngàn trượng, toàn thân đen kịt, toàn thân tản ra khí tức màu đen kinh khủng, tựa như một vị Ma Thần

Ở bên cạnh Diệp Quan, Mộc Nguyên híp hai mắt lại:

- Ám Hư pháp tướng! Lão gia hỏa này có chút môn đạo, ta cũng phải bại lộ một ít thứ

Diệp Quan gật đầu:

- Được

Mộc Nguyên khẽ gật đầu, sau đó hướng về phía trước bước ra một bước, bước ra một bước này, trong cơ thể lão đột nhiên tuôn ra một vệt thần quang, sau một khắc, lão một lần nữa hướng về phía trước bước ra một bước, một bước này hạ xuống, một vệt thần quang tuôn ra từ dưới chân lão, cùng lúc đó, lão toác ra một quyền, hai vệt thần quang đột nhiên hóa thành hai thanh cự nhận ngàn trượng chém về phía Vương Ám

Nhìn thấy một màn này, Vương Ám bỗng nhiên co rụt đồng tử lại:

- Thần nhận…ngươi đến cùng là ai…

Trong lúc nói chuyện, lão thúc giục tôn Ám Hư pháp tướng sau lưng kia đột nhiên đấm ra một quyền

Oanh!

Ầm!

Hai thanh thần nhận chém tới, tôn Ám Hư pháp tướng kia vỡ nát ầm ầm, mà lúc này, Vương Ám xoay người bỏ chạy, lão biết, lão hoàn toàn không phải đối thủ của người trước mắt này, bởi vậy, lão quả quyết lựa chọn chạy trốn

Mà Mộc Nguyên cũng không tính cho đối phương cơ hội này, lão hướng về phía trước bước ra một bước, một thanh thần nhận đột nhiên chém bay mà ra từ giữa trán lão, chém về phía Vương Ám ở phần cuối tinh không kia

Lúc này, Vương Ám dường như cảm nhận được cái gì, trong lòng hoảng hốt, vào giờ khắc này, lão cũng không lo được cái gì, trực tiếp ngẩng đầu ngẩng đầu nhìn về phía hư không, gầm thét:

- Cứu ta

Trong khi nói chuyện, lão bóp nát một tấm bảng gỗ

Oanh!

Trên đỉnh đầu Vương Ám, một ngón tay lớn màu đen đột nhiên phá không mà ra, đón nhận thanh thần nhận này của Mộc Nguyên

Ầm ầm!

thanh thần nhận này của Mộc Nguyên mạnh mẽ bị ngón tay này điểm ở tại chỗ!

Ở một bên khác, Mộc Nguyên nhìn thoáng qua sâu trong tinh không:

- Đi

Diệp Quan gật đầu, mang theo mọi người xoay người rời đi

Mà bọn hắn vừa mới rời đi, một đám cường giả đột nhiên đi ra từ bên trong thời không vỡ nát sau lưng Vương Ám

Cầm đầu, chính là gia chủ Vương gia Vương Tông, sau lưng lão thì là một đám cường giả Vương gia

Vương Tông ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, lông mày nhíu chặt:

- Thần nhận

Vẻ mặt của Vương Ám có chút khó coi:

- Người này là Chúng Thần Điện

Đại trưởng lão đột nhiên nói:

- Không phải

Mọi người nhìn về phía Đại trưởng lão, Đại trưởng lão nhìn chằm chằm nơi xa:

- Đối phương là Đạo Điện

Bình Luận (0)
Comment